Kiếm Thần đi thẳng một mạch!
Rất nhanh liền đã đi được mấy ngàn dặm.
Đến cảnh giới Đại Tông Sư, nội lực liên tục sinh sôi.
Nếu thật sự toàn lực thi triển khinh công phi hành, thì một đêm đi được mấy ngàn dặm là chuyện bình thường.
Cửu Châu tuy lớn, nhưng đối với người ở đẳng cấp như hắn mà nói, thời gian mấy ngày là có thể từ điểm đầu chạy đến điểm cuối.
"Anh Hùng Lâu!"
Kiếm Thần nhìn Anh Hùng Lâu ở trước mắt liền có chút kích động, uể oải trên mặt đều vì thế mà mất sạch.
Trong đầu hắn đang liên tưởng đến trành cảnh lúc sư phụ Vô Danh biết tin Phá Quân độc sát sư nương.
"Người nào?"
Kiếm Thần mới tiếp cận Anh Hùng Lâu, liền có bốn năm bóng người xuất hiện.
"Kiếm Thần thiếu gia?"
Sau một khắc, những người này nhìn thấy tướng mạo của Kiếm Thần, không khỏi giật mình, vội vàng hành lễ.
Kiếm Thần gật đầu: "Ta đi tìm sư phụ."
Không nói gì thêm, Kiếm Thần cấp tốc tiến vào trong Anh Hùng Lâu.
Rất nhanh, Kiếm Thần tìm thấy Vô Danh.
Thời khắc này, sắc mặt Vô Danh trắng bệch, tinh thần uể oải.
Một mái tóc đen, bây giờ đã xen lẫn thêm một ít tóc bạc.
"Sư phụ, ngài bị thương nặng rồi hả?"
Kiếm Thần giật mình, trong nháy mắt hoảng sợ.
Thảo nào lúc trước những người hầu kia đề phòng như vậy, thì ra sư phụ bị thương.
Hơn nữa trông có vẻ, thương thế rất nghiêm trọng.
Kiếm ý kinh người toàn thân dâng trào, nhưng lại không cảm ứng được tí nào.
"Sư phụ, là Kiếm Thánh tới sao?"
Vô Danh nhìn thấy Kiếm Thần trở về, lúc này sắc mặt mừng rỡ.
Hắn đối xử với Kiếm Thần, giống như nhi tử ruột thịt.
Trong nguyên tác, Kiếm Thần mấy lần phản bội hắn nhưng hắn vẫn tha thứ.
Không chỉ tha thứ, mà còn cho rằng đó là lỗi của hắn.
Sau một khắc, Vô Danh sầm mặt lại: "Ngươi không phải ở Thiên Cơ Lâu sao, trở về làm gì."
Nếu không phải hắn đang ẩn cư, thì hắn cũng muốn đi Thiên Cơ Lâu.
"Chẳng lẽ... Lâu chủ Thiên Cơ Lâu không có thu nhận ngươi?"
Vô Danh biến sắc.
Kiếm Thần vội vàng lắc đầu: "Không có!"
"Ta đã gia nhập Thiên Cơ Lâu."
"Sư phụ, ngươi mau nói cho ta biết là đã xảy ra chuyện gì đi."
Điều mà hắn quan tâm là thương thế trên người Vô Danh.
Lúc này hắn bắt đầu tiếp xúc với Vô Danh, càng là biến sắc.
Công lực Võ Thánh kinh thiên động địa của Vô Danh, lúc này đã không còn.
Không chỉ vậy, hắn còn nhận thấy được kinh mạch khắp người Vô Danh đều là vết rách.
Đây là... Võ công của sư phụ bị phế rồi.
Kiếm Thần ngây dại ra, sau một khắc lại không kiềm chế được lửa giận.
Tên nào xuống tay độc ác như vậy, phế sư phụ Vô Danh của hắn?
"Không có ai tổn thương ta cả, là vì muốn tu luyện Vạn Kiếm Quy Tông, ta đã tự phế công lực."
Nghe thấy Kiếm Thần đã gia nhập Thiên Cơ Lâu, và quan tâm đến mình như thế, Vô Danh cao hứng trong lòng.
Sắc mặt âm trầm lập tức dịu đi rất nhiều, giải thích với Kiếm Thần.
Kiếm Thần ngây dại ra, cả buổi trời không nói nên lời.
Sư phụ Vô Danh, vậy mà thực sự vì lời nói của lâu chủ, nảy sinh tâm tư tự phế võ công.
Thế nếu biết Phá Quân là cừu nhân giết vợ, thì hắn còn có công lực đi báo thù nữa không?
"Tại sao ngươi trở lại đây vậy?"
Vô Danh không có quên chuyện lúc trước.
Bởi vì hắn đã thông báo, để Kiếm Thần ở lại Thiên Cơ Lâu.
Kiếm Thần trong nháy mắt do dự.
"Nói!"
Vô Danh trầm giọng, nhìn ra sự do dự trong mắt Kiếm Thần.
"Sư phụ, chuyện là như vậy..."
Vô Danh ở trong lòng Kiếm Thần vẫn có uy nghiêm nhất định.
Một khi hắn nộ, Kiếm Thần không dám thờ ơ.
Cắn răng một cái, hắn nói ra toàn bộ mọi chuyện.
"Phốc..."
Nghe được tin Phá Quân độc sát ái thê, Vô Danh cũng không kiềm chế được, lập tức phun máu.
Nảy sinh cảm giác thống hận Phá Quân, cũng có cảm giác cay cú vì sau khi phế võ công mới biết nguyên nhân cái chết của ái thê.
"Sư phụ... Ngài đừng nóng giận, ta sẽ giúp ngài giết Phá Quân."
"Ta sẽ lấy thủ cấp của hắn, tế điện sư nương."
Kiếm Thần quá sợ hãi, vội vàng đỡ Vô Danh.
Trong lòng hắn, cũng vô cùng sợ vị lâu chủ thất đức kia.
Hắn cũng không có quên, Nhiếp Phong bị lâu chủ chọc tức đến mức nhập ma.
"Súc sinh này..."
Vô Danh mắng chửi, nghiến răng nghiến lợi.
Không biết là đang mắng Phá Quân, hay là đang mắng lâu chủ Thiên Cơ Lâu.
Kiếm Thần chưa từng thấy sư phụ Vô Danh tức giận như thế bao giờ.
"Người nào..."
"Các ngươi muốn làm gì?"
"Đây là nơi ẩn cư của Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh."
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến mấy tiếng kinh hô của tùy tùng.
Ngay sau đó, chính là âm thanh chiến đấu nổ ra, cùng với tiếng kêu thảm của đám người hầu.
"Có cường địch tới!"
Vô Danh và Kiếm Thần đồng loạt biến sắc.
Những người hầu của Vô Danh không hề yếu chút nào, trong đó thậm chí có mấy vị cao thủ Tông Sư.
Thế nhưng bây giờ ngay cả mấy vị đầy tớ Tông Sư, đều đang kêu thảm.
"Muốn chết!"
Kiếm Thần đầy bụng tức giận, đang không tìm được chỗ để phát tiết.
Có người tới Anh Hùng Lâu gây sự, lập tức làm sát cơ của hắn bạo phát.
Chọp lấy Anh Hùng Kiếm, hắn liền xoay người ra ngoài.
Vừa mới đến cửa, thì có một luồng kiếm khí từ ngoài cửa phòng bắn tới.
"Cẩn thận!"
Vô Danh nhắc nhở, nhưng mà đã không còn kịp.
Cương khí hộ thể trên người Kiếm Thần vừa mới dâng lên, trong nháy mắt đã bị đánh bay trở về.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận