Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 306: Đại Tông Sư giao thủ

Ngày cập nhật : 2025-07-31 14:32:32
Chân đạp Lăng Ba Vi Bộ, Lý Thu Thuỷ giơ tay đánh thẳng về phía Vu Hành Vân.
Hai vị cao thủ Đại Tông Sư bắt đầu giao thủ.
Chiến trường của cả hai điên cuồng phá huỷ xung quanh.
Cả hai đánh từ trên đỉnh núi xuống dưới chân núi, từ núi rừng đánh tới đường lớn.
Những đại thụ ven đường cũng bị phá tan vì dư âm toả ra.
"Tiểu tiện nhân, ngươi chắc không biết bản thân ngươi cũng chỉ là đồ thay thế của Thương Hải trong lòng của sư đệ đâu phải không?"
"Hắc... Có phải sư đệ của ta vẫn hay cứ kêu Thương Hải bên tai của ngươi nhỉ."
Hai người giao thủ điên cuồng, nhưng vẫn không quên chế nhạo đối phương.
Mặt của Lý Thu Thuỷ đỏ lên vì tức giận.
Lúc này nàng cũng trả lời lại.
"Dù sao cũng tốt hơn đồ người lùn như ngươi, ngươi thậm chí còn không có tư cách làm người thay thế."
"Tối thiểu thân thể của sư huynh cũng chỉ có một mình ta được hưởng mà thôi."
Vu Hành Vân giận dữ: "Tiểu tiện nhân nhà ngươi thật sự không biết xấu hổ."
Chưởng lực lúc này lại càng mạnh hơn, Vu Hành Vân bỗng có thể đánh lui Lý Thu Thuỷ.
Mặc dù lời của Lý Thu Thuỷ thật sự mất liêm sỉ, nhưng nó đánh đúng vào chỗ đau của nàng.
Thậm chí nàng còn không có tư cách làm đồ thay thế.
"Cuối cùng cũng vào được khu vực Lạc Dương Thành rồi."
Vương Ngữ Yên vui vẻ, trong mắt loé lên ánh sáng, như bạch liên đang nở rộ.
Đi đường cả ngày lẫn đêm, cuối nàng cũng đã có thể gặp lại người kia rồi nghe hắn khoác lác cả ngày.
À không, hắn nói sự thật.
Ông ngoại Vô Nhai Tử của mình thật sự vô cùng ngốc ngếch, nếu như thu hết hai người thì mọi người đều vui vẻ rồi, cũng sẽ không có kết cục bi kịch thế này.
Không thể không nói, sau khi chứng kiến Vô Nhai Tử và nghe được hắn kể lại quá khứ thì lúc này Vương Ngữ Yên đã có suy nghĩ rất khác.
Lưu Tiêu không ngờ hạt giống mà hắn trồng lúc này đã gần nảy mầm rồi.
"Cẩn thận!"
Bỗng sắc mặt Tiêu Phong đại biến, vội vàng dừng lại, cả người căng thẳng vô cùng, như là tuỳ thời đều có thể đại chiến vậy.
Vương Ngữ Yên nghe thế cũng cả kinh, vội vàng quay người lại.
Kinh nghiệm giang hồ của Tiêu Phong chắc chắn là nhiều hơn mình, chắc chắn hắn đã nhận ra điều gì đó.
Trong nháy mắt bản thân nàng cũng căng thẳng cực độ, vội vàng vận khí chuẩn bị.
"Tiêu đại ca, xảy ra chuyện gì thế?"
A Chu khó hiểu, bởi vì cả ba đã dừng lại được nữa ngày rồi mà vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Tiêu Phong nói: "Gần đây có cao thủ Đại Tông Sư."
Hắn nhận ra có một khí cơ riêng biệt của cao thủ Đại Tông Sư tràn ngập trong không khí nên mới kêu cả ba dừng lại.
Bọn họ đang tới gần chúng ta!"
"Các ngươi lui lại đằng sau ta đi!"
Tiêu Phong bước một bước ra, che chắn trước người Vương Ngữ Yên cùng A Chu.
Không phải một, mà tận hai Đại Tông Sư.
Tiêu Phong lúc này cảm nhận được rõ ràng hơn, hắn đã thấy được ít nhất có hai khí cơ của Đại Tông Sư ở đây.
Và nó càng lúc càng đậm hơn, hiển nhiên là đối phương đang dần tiến tới bọn họ.
Rừng núi hoang sơ, Đại Tông Sư phóng thích khí cơ toàn lực, rất có thể mục tiêu là muốn giết bọn họ.
Dù sao Thiên Cơ Lâu cũng đắc tội không ít người,
Người ta không dám chọc tới lâu chủ không có nghĩa là không dám giết những đệ tử Thiên Cơ Lâu như bọn hắn,
"Nếu có việc gì thì ngươi bảo vệ A Chu tỷ tỷ đu trước."
Sắc mặt Tiêu Phong ngưng trọng.
Chỉ qua khí cơ thôi hắn đã đoán được đối phương là cao thủ đỉnh cao rồi, cũng tính là nhân vật tuyệt đỉnh trong hàng ngũ Đại Tông Sư.
Tam Độ Thần Tăng của Thiếu Lâm hoàn toàn không thể so sánh được.
Vương Ngữ Yên lên tiếng: "Khí cơ thật kinh khủng, hẳn là cao thủ cùng cấp độ với đại ca."
Nàng không thể nào mặc kệ mà bỏ Tiêu Phong tại đây được, A Chu thì thà chết cũng không bỏ đi.
Hơn nữa chưa chắc là địch nhân mà.
Đùng đùng.
Chỉ một lát sau thì trong không khí đã truyền đến tiếng vang kinh người.
Vừa nghe cũng biết đây là tiếng của cương khí va chạm nhau.
"Hai vị tiền bối Đại Tông Sư đang giao thủ!"
Ba người thở phào nhẹ nhõm.
"Đi lên xem một chút có chuyện gì xảy ra đi!"
Tiêu Phong mở miệng, chủ động tiếp cận hướng mà khí cơ toả tới.
Không mất quá nhiều thời gian, trong mắt cả ba đã hiện lên hai vị lão nhân tóc tai bù xù, cả hai tóc hoa tâm, y phục mất trật tự.
Ở khoé miệng của mỗi người đều có vết máu chưa khô, trên người tràn đầy chưởng ấn.
"Lăng Ba Vi Bộ!"
"Tiểu Vô Tướng Thần Công!"
A Chu cùng Tiêu Phong kinh hô.
Bọn hắn nhận ra được hai môn thần công này, vì cả hai đều có tu luyện nó.
"Bạch Hồng Chưởng Lực."
"Thiên Giám Thần Công!"
"Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công!'
Sau khi đạt được chân truyền từ Vô Nhai Tử thì Vương Ngữ Yên nhận ra được nhiều thứ hơn.
Võ công mà hai người này sử dụng không ngờ đều thuộc về tuyệt học Phái Tiêu Dao.
Trong nháy mắt nàng đã đoán được thân phận của hai người này.

Bình Luận

0 Thảo luận