"Đừng hỏi, mưu đồ của Đế Thích Thiên, hai mươi vạn lượng bạc ít ỏi này của ngươi còn chưa mua nổi."
Hùng Bá còn chưa có mở miệng, đã bị Lưu Tiêu ngắt lời.
Đại sự Đồ Long này, không trả mấy triệu, thì sao có thể nói ra.
"Hắn đừng có hòng!"
Hùng Bá nghiến răng nghiến lợi.
Mặc kệ Đế Thích Thiên làm chuyện lớn gì, nhưng đã đùa bỡn hắn như vậy, còn muốn biến hắn thành đá mài dao cho hai người Phong Vân.
Nếu được, thì hắn chắc chắn sẽ ngăn cản.
Lưu Tiêu cười, cũng không nói gì.
Sợ là đến lúc ngươi biết được kế hoạch Đồ Long, thì ngươi sẽ là người đầu tiên muốn tham gia.
Long Nguyên quá mê người, không phải ai cũng có thể chống cự sức hấp dẫn của nó.
Coi như hắn có Thiên Cơ Lâu, nhưng vẫn muốn được chia một chén canh.
Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân liếc nhau, trong lòng có dự định.
"Cầu lâu chủ thu nhận bọn ta!"
Hai người trực tiếp quỳ nửa chân xuống.
Nguy cơ mà bọn họ gặp phải, không hề kém gì Hùng Bá.
Hùng Bá chỉ là đá mài đao, mà bọn họ, vì kích phát Ma Kha Vô Lượng trong cơ thể bọn hắn, e là Đế Thích Thiên sẽ dùng mọi thủ đoạn để dằn vặt bọn họ.
Nếu muốn vượt qua kiếp nạn này, chỉ có Thiên Cơ Lâu là có thể bảo vệ bọn họ toàn thây.
Mọi người, đều đang nhìn về phía Lưu Tiêu.
Nhìn xem hắn có dám ở trước mặt Hùng Bá, thu nhận Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong hay không.
Dù sao Hùng Bá cho đến tận bây giờ, là cao thủ mạnh nhất xuất hiện trong Thiên Cơ Lâu.
Để xem Thiên Cơ Lâu có kiêng kỵ bang chủ Hùng Bá của Thiên Hạ Hội không.
Bên cạnh, sắc mặt Hùng Bá xanh lại, nhưng cũng không dám ngắt lời.
Trong lòng, càng thống hận Đế Thích Thiên.
Nếu không phải tên Đế Thích Thiên đó giở trò quỷ, thì sao mình lại chọc phải hai thanh niên biến thái mà ngay cả Đế Thích Thiên còn muốn bồi dưỡng cơ chứ.
"Mang bọn hắn xuống dưới, nói cho bọn hắn biết quy củ của Thiên Cơ Lâu."
Lưu Tiêu giơ tay về phía Kiếm Thần
Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân đại hỉ, vội vàng nói tạ ơn.
Về phần Hùng Bá tái mét mặt mày, Lưu Tiêu đâu có để ý tới.
Tương lai, hai người Phong Vân có giết chết Hùng Bá hay không, hắn cũng không quan tâm.
Có điều, dựa theo tình huống trước mắt mà nói, e là rất khó xảy ra.
Hai người Phong Vân có Thiên Cơ Lâu bảo hộ, Hùng Bá cũng có thể dựa dẫm vào Thiên Cơ Lâu để thoát khỏi sự truy sát của Đế Thích Thiên.
Chỉ cần Hùng Bá không rời khỏi Thiên Cơ Lâu, thì kể cả đệ tử Thiên Cơ Lâu cũng không thể động võ trong Thiên Cơ Lâu.
Thiên phú của Hùng Bá cũng không tệ.
Xem như có Thiên Cơ Lâu, nếu hai người Phong Vân muốn đuổi kịp hắn thì còn lâu lắm...
"Đơn giản như vậy liền trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu rồi ư?"
Cách đó không xa, Quách Phù thấy Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân chỉ quỳ một cái, nói một câu xin lâu chủ thu nhận, là lâu chủ Thiên Cơ Lâu liền thu nhận bọn họ vào Thiên Cơ Lâu.
Tuy bản thân cũng muốn làm đệ tử của lâu chủ Thiên Cơ Lâu, nhưng mà nếu không làm đệ tử của lâu chủ được, thì làm đệ tử bình thường cũng không tệ.
"Tên khốn Dương Quá quả nhiên đang gạt ta, nói cái gì mà trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu rất khó."
"Hắn đang ghen tỵ ta, không muốn ta trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu."
"Lâu chủ Thiên Cơ Lâu tốt bụng như vậy, quỳ xuống là được."
Trong lòng Quách Phù giận dữ.
"Chờ ta trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu, sẽ tới tìm ngươi tính sổ sau."
Đơn giản như vậy liền gia nhập Thiên Cơ Lâu, ngươi lại nói với ta là rất khó?
Mọi người trợn mắt ngoác mồm, Quách Phù chạy tới quỳ một chân trên đất.
"Cầu lâu chủ thu nhận!"
Nàng hoàn toàn bắt chước y hệt lời nói của Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân.
Ngay sau đó, nàng dùng nét mặt tự tin, chờ mong và mỉm cười nhìn về phía Lưu Tiêu.
"Lâu chủ, ta muốn trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu!"
Nha đầu ngốc nào đây!
Vậy mà có dũng khí muốn trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu.
Luận về sắc đẹp!
Không bằng các nữ tử trên Tuyệt Sắc Bảng.
Tính cách cũng chẳng ôn nhu như những người trên Tình Nhân Bảng.
Mấu chốt là quá não tàn.
Cho rằng cha mình là Quách Tĩnh, thiên hạ đều phải nuông chiều nàng.
Nếu không phải có cha là Quách Tĩnh, thì có một trăm mạng cũng không đủ xài.
Theo nguyên tác, người mà Lưu Tiêu ghét nhất chính là Quách Phù.
Thậm chí còn ghét nàng hơn cả Lý Mạc Sầu.
Khi nhìn thấy, hắn hận không thể để nữ tử não tàn ảo tưởng này chết đi cho khuất mắt.
Trong Thiên Cơ Lâu, bầu không khí yên tĩnh một cách kỳ lạ, mọi người đều trợn mắt hốc mồm nhìn về phía Quách Phù bỗng nhiên xuất hiện.
Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân, há là người mà ngươi có thể so sánh.
Loại thiên tài này, ngay cả không có Thiên Cơ Lâu làm chỗ dựa, cũng có thể trở thành cao thủ tuyệt thế.
Ngươi có một vị phụ thân Đại Tông Sư, hiện tại còn chưa tới Tiên Thiên, có thể tưởng tượng được tư chất của ngươi kém đến cỡ nào.
Thiên Cơ Lâu thu ngươi để làm gì?
Làm bình hoa à? Còn cả đống người xinh đẹp hơn ngươi nhiều.
"Sao Quách đại hiệp lại sinh ra một đứa con gái ngu như thế???"
Nếu không phải mặt mũi của Quách Tĩnh đủ lớn, thì e là lúc này mọi người đều muốn mắng chửi Quách Phù.
Lưu Tiêu không thèm nhìn Quách Phù một cái, quay đầu tán chuyện với Chung Linh ở bên cạnh.
Trong nháy mắt, sắc mặt Quách Phù trắng bệch, như sắp rơi lệ.
Ít ra thì còn có chút tự trọng, biết mất mặt, biết khóc.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận