Thế giới Cửu Châu này khá là kỳ lạ, giống như là đang tiến hoá lùi vậy, các loại tuyệt kỹ, bí pháp hay thậm chí là những công pháp võ kỹ đều được chế tạo bởi người đi trước, hoặc là từ thời thượng cổ.
Đến cận đại thì ngoại trừ Thiết Cuồng Đồ ra thì những kỹ thuật cao siêu kia như đã thất truyền hết rồi, không ai nghe nói gì về những đại sư nữa.
Lưu Tiêu gật đầu: "Hung tính của Bại Vong Chi Kiếm khiến hai vị Đúc Kiếm Sư sợ hãi cực độ, nhưng khi cả hai từ bỏ việc tiếp tục đúc Bại Vong Chi Kiếm thì bọn hắn lại lên kế hoạch đúc một thanh thần binh mới."
"Bởi vì Bại Vong Chi Kiếm chỉ được tạo ra từ một nửa khối kỳ thạch Hắc Hàn mà thôi, thế nên cả hai bắt đầu nghiên cứu nửa khối kỳ thạch còn lại, định lấy nó chế tạo ra một thanh thần binh khác."
"Cả hai đặt tên cho nó là Tuyệt Thế Hảo Kiếm."
"Thanh Tuyệt Thế Hảo Kiếm này chế tạo khó khăn vô cùng, nó khó ngoài dự liệu của cả hai vị Đúc Kiếm Đại Sư."
"Mãi cho đến khi cả hai chết đi cho tới nay, cũng đã hơn một ngàn năm, nhưng thanh Tuyệt Thế Hảo Kiếm đó vẫn chưa được chế tạo thành công."
"Một ngàn năm qua thì những hậu đại, đệ tử của hai vị Đúc Kiếm Đại Sư kia lúc nào cũng cực lực chế tạo Tuyệt Thế Hảo Kiếm."
"Với tình báo của Thiên Cơ Lâu thì ta có thể tiết lộ rằng Tuyệt Thế Hảo Kiếm đã sắp được rèn thành công rồi."
Mọi người động dung!
Những người đại biểu cho Ngũ Cường Hoàng Triều hoặc là Hùng Bá, Thạch Chi Hiên, Thiên Đao - Tống Khuyết đều đứng hết cả lên.
Một thanh Thần Binh tốn công sức của nhiều đời người, tới tận một ngàn năm mới có thể đúc thành, sợ rằng uy lực của nó khủng bố tới mức không ai tưởng tượng nổi.
Nếu như có thể lấy được thì sợ rằng hiệu lệnh võ lâm cũng không phải là việc gì khó, không ai dám không theo.
"Tuyệt Thế Hảo Kiếm, thật cuồng vọng!"
Kiếm Thần lúc này cũng hơi động tâm.
Anh Hùng Kiếm trong tay hắn có lai lịch phi phàm, nhưng cũng chưa dám xưng là Tuyệt Thế Hảo Kiếm.
"Lâu chủ, ngươi đang muốn gài người khác nữa à?"
Có người trêu đùa.
Lưu Tiêu lắc đầu: "Lần này hoàn toàn là sự thật.'
"Tuy nhiên loại Thần Binh như Tuyệt Thế Hảo Kiếm này được đúc thành sau một ngàn năm, không phải thứ mà người bình thường có thể khống chế."
"Nếu như không phải chủ nhân chân chính của nó thì dù lấy được nó cũng chỉ là một đống sắt vụn mà thôi."
"Nếu ai có tự tin bản thân có thể thuần phục được Tuyệt Thế Hảo Kiếm cùng có đủ tiền thì đến đây, ta có thể bán tin tức của Tuyệt Thế Hảo Kiếm cho."
"Đương nhiên là không phải bây giờ!"
"Nếu như hiện tại các ngươi tới đó thì có thể ảnh hưởng tới việc xuất thế của Tuyệt Thế Hảo Kiếm, được không bù mất."
"Đợi Tuyệt Thế Hảo Kiếm sắp xuất thế thì bổn lâu chủ sẽ công bố cho các ngươi."
Những người có dã tâm thì lúc này cũng tỉnh táo lại, ai nấy đều có dự định cho riêng mình.
Lúc này là lúc quan trọng trong việc rèn đúc Tuyệt Thế Hảo Kiếm, chúng ta không nên đi quấy rầy thì tốt hơn.
Đợi khi nó xuất thế thì tranh đoạt cũng không muộn.
Lưu Tiêu nhìn về phía Bộ Kinh Vân.
Đây là chủ nhân trời sinh của Tuyệt Thế Hảo Kiếm, nếu như lúc đó mình tới sớm hơn một bước thì chắc là có thể đoạt được Tuyệt Thế Hảo Kiếm.
"Viên đá cuối cùng trong Tứ Đại Kỳ Thạch mà Nữ Oa để lại, Thần Thạch."
"Đây chính là viên đá mạnh nhất cũng như là thần bí nhất trong cả bốn viên, đến nay chưa từng có ai nhìn thấy nó cả, cũng chưa có ai sở hữu."
"Ngay cả Thiên Cơ Lâu chúng ta tạm thời cũng không có được tin tức quá kỹ lưỡng về nó."
Lưu Tiêu khá là tiếc nuối đối với Thần Thạch.
Quyền hạn của hắn hiện tại vẫn chưa đủ để suy tính Thần Thạch đang ở nơi đâu.
Nếu không thì đi lấy là được rồi, quan tâm gì Tuyệt Thế Hảo Kiếm nữa.
Thần Thạch này không cần chế tạo gì cả, khi sinh ra nó đã là một Thần Binh tối cường rồi.
"Thần Khí Bảng, Hoả Lân Kiếm!"
Hoả Lân Kiếm!
Đây chính là phối kiếm của Đoạn Soái, người năm đó nổi danh ngang với Nhiếp Nhân Vương, đây cũng là Thần Binh tổ truyền của Đoạn gia.
Điểm này có không ít người trên Cửu Châu biết được.
Lưu Tiêu nói: "Hoả Lân Kiếm này cao lai lịch bắt nguồn từ Hoả Kỳ Lân."
"Năm đó Hoả Kỳ Lân hoạ hại Cửu Châu, tàn sát bừa bãi, lạm sát kẻ vô tội khắp nơi."
"Tổ tiên của Đoạn gia là Đoạn Chính Hiền cũng giống như tổ tiên của Nhiếp gia, muốn giết chết Hoả Kỳ Lân để giải cứu thương sinh."
"Thế nên hắn xách kiếm đi đại chiến Hoả Kỳ Lân, Đoạn Chính Hiền cuối cùng cũng chém được một miếng da to trên người Hoả Kỳ Lân xuống."
"Sau đó Đoạn Chính Hiền lấy miếng da đó gắn trên một thanh kiếm, từ đó tạo thành Hoả Lân Kiếm mà mọi người biết ngày hôm nay."
Thì ra Hoả Lân Kiếm được tạo ra bằng cách đó.
Tất cả mọi người bừng tỉnh đại ngôn.
"Lâu chủ, Hoả Lân Kiếm có những năng lực gì thế?"
Nhiếp Phong lên tiếng hỏi.
Hắn đã từng thấy qua Hoả Lân Kiếm.
Năm đó Nam Lân Kiếm Thủ - Đoạn Soái chính là hảo hữu chí giao của phụ thân Nhiếp Nhân Vương của mình, thường xuyên gặp mặt.
Có lần vì hiếu kỳ nên hắn muốn đi sờ thử Hoả Lân Kiếm, tuy nhiên phụ thân phát hiện sớm nên quát lớn ngăn lại, thậm chí còn dạy đỗ mình một trận.
Còn bắt hắn thề độc rằng sau này vĩnh viễn không đụng vào Hoả Lân Kiếm nữa.
Lưu Tiêu nói: "Vì thanh kiếm này được chế tạo từ da của Hoả Kỳ Lân, nên nó có rất nhiều năng lực phi phàm khác nhau."
"Cầm Hoả Lân Kiếm trong tay thì có thể tăng công lực của người cầm không ngừng."
"Thời gian càng lâu thì công lực tăng càng nhanh."
Mọi người tiếp tục động tâm.
Hoả Lân Kiếm này thật sự là một lợi khí dùng để trục lợi trong tu hành cực kỳ tốt.
Chỉ cần cầm nó trong tay thì công lực sẽ tự động tăng lên.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận