Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 216: Não tàn

Ngày cập nhật : 2025-07-29 09:00:05
"Trên thực tế sư môn của Thiết Cuồng Đồ có tên là Thiết Môn."
"Thiết Tâm Đảo chính là chỗ lánh đời của Thiết Thần, đại ca của Thiết Cuồng Đồ."
"Việc Thiết Môn này am hiểu nhất là chế tạo Thần Binh."
"Mà Thiết Cuồng Đô này chính là người có kỹ nghệ cao siêu nhất của Thiết Môn."
"Giang hồ rất ít khi nghe tới danh tiếng của Thiết Môn, bởi vì sư tổ của bọn hắn đã lập nên một lời thề là sẽ chế tạo ra một binh khí cường đại nhất thế gian này."
"Nên môn phái này nhiều đời ẩn cư là vì cố gắng để đạt được mục tiêu đó."
"Bọn hắn đã chế tạo ra được binh khí mạnh mẽ nhất thế gian rồi à?"
Dương Quá nhịn không được mà chen vào.
Lưu Tiêu trả lời: "Đừng nóng lòng, chờ ta từ từ nói đã."
"Chuyện xưa của Thiết Cuồng Đồ cũng khá dài, người trong đó cũng khá nguy hiểm."
"Nếu như ta không kể rõ thì sợ rằng các ngươi không thể nào biết được hung hiểm trong môn phái này."
Mọi người gật đầu, trừng tên Dương Quá một trận.
Ai cũng biết mỗi khi lâu chủ muốn nói về ai thì đều lôi cả gốc gác ra mà nói, nếu như ngươi chỉ nghe kết quả thôi thì đừng đứng trong đây nữa.
"Sư phụ của Thiết Cuồng Đồ chính là Đại Đệ Tử của Thiết Môn, y lần lượt thu bốn người làm đồ đệ."
"Lão đại là Thiết Thần, lão nhị là Thiết Cuồng Đồ, hai người này là anh em song sinh."
"Lão tam là Thiết Trí, kỹ thuật cũng siêu phàm không kém."
"Cuối cùng là Thiết Lan, một nữ tử."
Dương Quá nghe đến đây thì kinh ngạc vô cùng.
"Lâu chủ, không lẽ Thiết Môn này cũng giống như Phái Tiêu Dao, vì một nữ tử mà xảy ra nhiều chuyện cẩu huyết hay sao?"
Việc lâu chủ cường điệu Thiết Lan là một nữ tử giống như đang muốn nhắc nhở hắn điều gì đó.
Mọi người nghe vậy thì chấn động, lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Những môn phái lành đời mày cô lập bản thân, đệ tử cũng không đi hành tẩu giang hồ.
Thế nên môn phái ít nam nhiều nữ như Phái Tiêu Dao thì rất hoan nghênh nam tử.
Như việc vì chỉ có một mình Vô Nhai Tử nên Vu Hành Vân cùng Lý Thu Thuỷ đều dùng mọi cách để tranh đoạt, dù sao cả hai nàng đều chỉ mới gặp một mình Vô Nhai Tử, không tranh hắn thì tranh ai.
Những môn phái nhiều nam ít nữ cũng như thế.
Sợ rằng những đệ tử nam trong đó chỉ yêu cầu người kia giới tính là nữ mà thôi.
...
Lưu Tiêu gật đầu: "Cũng gần đúng, nhưng chỉ là không thái quá như Phái Tiêu Dao mà thôi, không máu chó tới độ đó."
Moá!
Tất cả mọi người đều nhổ nước bọt.
Chẳng lẽ đây là vận mệnh của các môn phái lánh đời hay sao, chạy cũng không thể thoát.
Lưu Tiêu nói tiếp: "Thiết Lan là tiểu sư muội, thế nên được ba vị sư huynh chăm sóc quan tâm."
"Trong quá trình đó thì Thiết Trí cùng Thiết Cuồng Đồ đều cùng nhau yêu Thiết Lan."
"Vì Thiết Lan nên cả hai sư huynh đệ trở nên quyết liệt với nhau."
"Đứng giữa hai sư huynh thì Thiết Lan khó xử vô cùng."
"Sau này có một vị hiệp khách vô tình biết được việc giữa ba người."
"Hắn đưa ra một cách để hoá giải ân oán cả ba."
"Đó chính là để Thiết Trí cùng Thiết Cuồng Đồ đánh với nhau một trận, người nào thắng thì người đó sở hữu Thiết Lan."
Lời này vừa dứt thì nhiều người sáng mắt lên.
"Chủ ý này hay đó!"
"Đúng vậy, người nào mạnh thì người đó có tư cách ở cùng với tiểu sư muội."
"Người hiệp khách này thật sự được đó, nếu như vậy thì ân oán của cả ba đã được giải quyết rồi."
....?
Lưu Tiêu cạn lời.
Không ngờ lại có nhiều tên não tàn đồng ý với cách làm như vậy à?
"Mả mẹ các ngươi!"
Lưu Tiêu giận dữ, quát lớn những người đang tán thành chủ ý trên.
Nhiều người bị hù tới mức giật mình vô cùng, câm miệng không dám nói lời nào.
Lưu Tiêu nói: "Tên hiệp khách não tàn này đưa ra chủ ý nhưng chưa từng hỏi xem ý kiến của ba người trong cuộc thế nào, có đồng ý hay không."
"Tên này thậm chí còn không hỏi ý kiến của Thiết Lan nữa."
"Chẳng lẽ những tên não tàn các ngươi cho rằng qua một trận quyết đấu là có thể quyết định việc cả đời của một người con gái sao? Không hỏi quyết định của nàng à?"
"Chắc chắn nàng sẽ muốn ở cùng với người nàng yêu chứ không phải là người thắng lợi."
Lưu Tiêu lúc này giận tím mặt, phóng khoáng tự do, cực kỳ uy thế.
Bộ dạng của hắn như muốn nói rằng các ngươi thật sự quá rác rưởi.
Một màn này khiến chúng nữ ngồi kế sáng hết cả mắt lên.
Trong Thiên Cơ Lâu mọi người vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Lâu chủ nói hay thật, các ngươi thật sự quá não tàn."
"Đúng thật là một đám não tàn, lấy việc quyết đấu để xác định chuyện cả đời của một người con gái, các ngươi coi nàng là món hàng hay sao thế."
"Tên hiệp khách não tàn rồi mà các ngươi cũng là não tàn hay sao thế?"
Vương Ngữ Yên, Tiểu Long Nữ, Thạch Thanh Tuyền cùng đám nữ tử lúc này ai cũng ủng hộ Lưu Tiêu cả.
Ai cũng thấy hắn nói thật tốt.
Những xú nam nhân này thật sự quá cặn bã, không coi nữ tử ra gì, lại muốn dùng quyết đấu để tranh giành.
Khi các nàng nghe đến đây thôi là đã thấy bi ai cho nữ tử Thiết Lan kia rồi.
Giờ khắc này hảo cảm của chúng nữ đối với Lưu Tiêu tăng mạnh.
Lý Tầm Hoan thì xấu hổ vô cùng.
Nếu như trước khi mình có giác ngộ được như lâu chủ thì sao có thể đau khổ như bây giờ.
Lưu Tiêu gật đầu thoả mãn.
Vẻ kính nể cùng sùng bái trong mắt của đám người Vương Ngữ Yên thật sự khiến hắn sảng khoái cả tinh thần và thể chất.

Bình Luận

0 Thảo luận