"Không thể nào, cường giả Phá Toái Hư Không mạnh mẽ tuyệt đối, không có vấn đề nào là không giải quyết được cả."
Vô Danh sắp điên rồi, thật sự việc này quá khó tin!
Cường giả Phá Toái Hư Không, trong lòng của tất cả mọi người trên Cửu Châu đều là tồn tại sánh ngang với thần linh.
Trong mắt bọn hắn thì không có gì làm khó được bọn hắn cả.
"Cường giả Phá Toái Hư Không biết nhưng lại không đủ năng lực để giải quyết, cuối cùng đây là đại kiếp kinh thiên gì thế lâu chủ?"
Hướng Vũ Điền cũng nhịn không được mà hít sâu một hơi.
Hiện tại thì dù có là kiêu hùng cũng không khác gì những nhân sĩ bình thường tý nào, ai nấy đều mang thần sắc hoảng sợ.
Đám người Vương Trùng Dương, Trương Tam Phong cũng không vui vẻ nổi.
Giờ khắc này thì người có dã tâm bừng bừng cũng sẽ phải thất thố.
Lưu Tiêu nói: "Các ngươi có bao giờ suy nghĩ Vũ Hoàng thống nhất Cửu Châu xong vì sao lại đúc Cửu Đỉnh không?"
"Còn có Thuỷ Tổ - Long Hoàng nữa, vì sao hắn lại bỗng nhiên Phá Toái Hư Không sau đó rời đi? Để thiên hạ lại tiếp tục đại loạn, Đại Tần bị chia thành nhiều mảng."
"Phải biết rằng cường giả Phá Toái Hư Không sẽ không bao giờ bị người khác khống chế, cường giả giống Thuỷ Tổ - Long Hoàng nếu không phải do bản thân hắn muốn thì hắn ít nhất phải trị vì Cửu Châu mấy trăm năm nữa mới có thể rời khỏi."
Không ai trả lời được hai vấn đề này cả.
Đặc biệt là việc Thuỷ Tổ - Long Hoàng vội vàng Phá Toái Hư Không sau đó rời đi, dẫn tới thiên hạ đại loạn, đây đã trở thành bí ẩn mấy ngàn năm không có lời giải.
Hơn nữa theo lâu chủ nói thì việc Vũ Hoàng đúc Cửu Đỉnh để trấn áp Cửu Châu là có mục đích khác.
"Những cường giả này đều biết rằng sau này sẽ có một ngày trận đại nạn liên luỵ khắp Cửu Châu sẽ bạo phát."
"Thế nên từng người đều lấy thủ đoạn của mình để cố gắng hỗ trợ hậu thế vượt qua nó."
"Như Độc Cô Cầu Bại, hắn tuy không thu đồ đệ nhưng lại để chí bảo Vô Song Âm Dương Kiếm có thể xé nát hư không."
"Kiếm Tiên - Lý Thái Bạch cũng vậy, hắn khắc thần công Thái Huyền Kinh của mình tại một hòn đảo xa xôi."
Chuyện này Lưu Tiêu cũng vừa biết khi Đệ Nhất Tà Hoàng tới Thiên Cơ Lâu gần đây.
Lúc đó chỉ là đầu mối nhỏ, nhưng với năng lực suy tính cảu Thiên Cơ Lâu thì Lưu Tiêu mới phát hiện nguy cơ mà thậm chí nhiều Chí Cường Giả cũng không thể giải quyết.
"Lâu chủ, vậy chuyện này có cách nào giải quyết hay không?"
Vương Trùng Dương lên tiếng hỏi.
Lúc này mọi người nghe thế thì sáng hai mắt lên, nhìn về phía Lưu Tiêu.
Việc mà Chí Cường Giả không thể giải quyết, vậy trên khắp Cửu Châu này chỉ có mỗi Thiên Cơ Lâu là có thể mà thôi.
Nếu như ngay cả Thiên Cơ Lâu không thể giải quyết thì Cửu Châu chỉ có nước chờ chết.
Hoặc trước khi đại nạn bộc phát, bản thân có thể đột phá thành Chí Cường Giả, Phá Toái Hư Không bỏ đi.
Lưu Tiêu cười: "Đơn giản! Ma chủng trong người của Đệ Nhất Tà Hoàng ta nói kia trước chính là đầu nguồn của tai hoạ này."
"Chuyện mà Chí Cường Giả không giải quyết được này thì đối với Thiên Cơ Lâu ta chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi."
Lưu Tiêu muốn làm một cú lớn!
Hơn nữa đây còn là một công nhiều việc!
Bởi vì hắn phát hiện gần đây danh khí đã không thể tiếp tục tăng nữa rồi.
Dù hắn có vạch trần hay công bố nhiều bảng danh sách hơn nữa thì cuối cùng nó chỉ truyền lưu trong giang hồ mà thôi.
Hiện tại thì gần như không có nhân sĩ giang hồ nào là không biết Thiên Cơ Lâu cả.
Dù Thiên Cơ Lâu có thần kỳ ra sao thì dân chúng bình thường ở Cửu Châu cũng không thèm quan tâm.
Thế nên danh khí của hắn đã đạt tới bình cảnh.
Nếu muốn tăng cấp thì chỉ có thể nhắm tới đối tượng là dân chúng bình thưởng.
Mà đại nạn hắn vừa nói cũng không phải là cái gì quá mới mẻ.
Đó chính là Ma Long bị giam cầm trong Chiến Thần Điện.
Từ vạn cổ tới nay, Ma Long đó chỉ có thể bị trấn áp trong Chiến Thần Điện, không thể rời khỏi, nó đã bị Ma Hoá và trở nên điên cuồng từ lâu rồi.
Vì thế nên nó mới có thể khống chế Đệ Nhất Tà Hoàng bằng Ma Chủng.
Sau khi nó có thể triệt để khống chế Đệ Nhất Tà Hoàng thì có thể bắt y vào Chiến Thần Điện để thả nó ra.
Giết Ma Long, thu được Chiến Thần Đồ Lục, giải quyết vấn đề mà Chí Cường Giả bao đời nay cũng không làm được, chắc chắn danh khí của Thiên Cơ Lâu sẽ tăng cao.
Khi đó danh khí của Thiên Cơ Lâu không chỉ nằm trong giang hồ nữa, thậm chí nó còn có thể lan ra khắp Cửu Châu.
Lần hành động này không biết sẽ có thể mở khoá ra đồ vật nghịch thiên gì đây.
Mọi người nghe Lưu Tiêu nói vậy thì chấn động không ngừng, sau đó mừng như điên.
"Quả nhiên lâu chủ Thiên Cơ Lâu không làm người khác thất vọng!"
"Lâu chủ, ngươi hù chết chúng ta."
"Lâu chủ!"
"Ngưu bức!"
"Trâu bò!"
Mọi người hét lên một cách điên cuồng, như bị kích thích cực lớn.
Khi tất cả nghe nói việc này thậm chí Chí Cường Giả cũng không thể giải quyết thì ai nấy đểu tuyệt vọng cực độ.
"Lâu chủ! Tạ hạ nguyện dâng hiến một phần lực lượng này ra!"
Vương Trùng Dương hô to.
Đám người Hướng Vũ Điền cũng gật đầu, tỏ ý sẽ giúp một tay.
"Các ngươi thì thôi đi, vật kia hung mãnh không gì sánh được, Chí Cường Giả cũng chưa chắc là đối thủ."
"Võ Thánh? Dù là cao thủ Động Hư cũng không có tư cách giúp."
"Đương nhiên, nếu có hứng thú thì các ngươi có thể đi tới để xem náo nhiệt."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận