Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 319: Nhiếp Phong nhập ma

Ngày cập nhật : 2025-07-31 14:32:32
Động trời!
Quả nhiên động trời!
Nụ cười đó của lâu chủ, quả nhiên là không hề bình thường.
Trong lòng có chút rống to, suýt chút nữa không nhịn được đồng thời hô lên.
Nhưng thấy vẻ mặt lúc xanh lúc tím của Nhiếp Phong, quyết định không có mở miệng.
Dù sao Nhiếp Phong cũng là đệ tử của Thiên Cơ Lâu.
Lâu chủ dám nói Nhiếp Nhân Vương, nhưng bọn họ lại không có can đảm này.
Hơn nữa ở một bên, ánh mắt của Bộ Kinh Vân đằng đằng sát khí nhìn về phía bọn họ.
"Phá Quân chạy trốn tới Đông Doanh, một nguyên nhân trong đó là vì Nhiếp Nhân Vương phát điên, chạy khắp thiên hạ để đuổi giết hắn, nên hắn không thể không chạy đến Đông Doanh để ẩn núp."
Lúc trước, mọi người đều cảm thấy cho dù bại bởi Vô Danh, Phá Quân cũng không cần phải chạy trốn.
Lấy lòng dạ của Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh, sau khi thắng, sẽ không hạ thủ với sư huynh của mình.
Thì ra gia hỏa này cắm sừng Nhiếp Nhân Vương, nên lúc này mới bỏ trốn.
"Nữ tử Nhan Doanh này, quả nhiên phóng đãng."
Ánh mắt Hùng Bá lộ ra vẻ khinh bỉ.
Người khác kiêng kỵ Nhiếp Phong không dám nói, nhưng hắn thì không sợ.
Hắn từng qua lại với Nhan Doanh, nên đương nhiên biết nàng ta là hạng người gì.
Người mà Nhan Doanh thích nhất, chính là bọn đại lão có quyền có thế trong chốn võ lâm.
Khi đó Nhiếp Nhân Vương nghĩ đến việc quy ẩn, làm sao Nhan Doanh có thể cam tâm theo Nhiếp Nhân Vương cùng quy ẩn được.
"Ngươi nói cái gì?"
Răng ngà của Nhiếp Phong đều sắp cắn nát, căm tức Hùng Bá.
"Lâu chủ???"
Sát khí của Bộ Kinh Vân nảy sinh, nhìn về phía Lưu Tiêu.
Hắn cho rằng Hùng Bá đang cố ý khiêu khích Nhiếp Phong, vi phạm quy củ mà Lưu Tiêu đặt ra trước đó.
Lưu Tiêu nói: "Bớt nóng lại, hắn không phải cố ý khiêu khích Nhiếp Phong."
"Những gì mà Hùng Bá nói, đều là sự thật."
"Người mẹ của Nhiếp Phong, khiến người ta hết nói nổi."
"Ngươi biết không? Nàng ta còn có một biệt hiệu, đó là cỗ máy thu gặt đại lão."
Ánh mắt Nhiếp Phong như muốn phun ra lửa.
Dù vậy thì đây cũng là mẫu thân hắn, hắn có thể nói gì chứ.
Lời nói của lâu chủ, hắn vẫn hết sức tin tưởng.
"Phụ thân Nhiếp Nhân Vương của ngươi, tung hoành thiên hạ, là kỳ tài hiếm có trên đời."
"Cha ngươi tráng niên mất sớm, trên thực tế có thể nói là do mẹ Nhan Doanh của ngươi hãm hại."
Nhiếp Phong cả kinh, cung kính nói: "Xin lâu chủ giải đáp nghi hoặc."
Lưu Tiêu nói: "Cha ngươi Nhiếp Nhân Vương, trọn đời cái thế vô địch, không hề si mê quyền quý."
"Hắn cũng không muốn tạo ra danh tiếng kinh thiên gì trong giang hồ, càng không muốn xưng bá giang hồ."
"Tâm nguyện duy nhất của hắn, chính là mang theo các ngươi thoái ẩn cùng hắn, nghiên cứu võ học."
"Thế nhưng mẹ ngươi, không khác gì Lâm Tiên Nhi lúc trước, chỉ nghĩ đến việc bằng vào sắc đẹp của mình trở thành mỹ nữ nổi danh trong giang hồ."
"Quy ẩn, đối với nàng mà nói là đang lãng phí cuộc đời."
"Thậm chí việc nàng gả cho phụ thân Nhiếp Nhân Vương của ngươi, cũng là vì địa vị giang hồ của Nhiếp Nhân Vương."
"Nhiếp Nhân Vương muốn quy ẩn, nàng đâu thể nào chấp nhận diều đó."
"Trong lúc cha ngươi quy ẩn, nàng liền lặng lẽ qua lại với Hùng Bá."
Răng rắc...
Nhiếp Phong nghe đến đây, bàn tay siết chặt, đằng đằng sát khí nhìn về phía Hùng Bá.
Lưu Tiêu: "Sau đó cha ngươi và Hùng Bá quyết đấu một trận tử chiến, cũng vì nguyên nhân này mà xuất sơn đánh với Hùng Bá một trận."
"Nàng theo Phá Quân đi Đông Doanh, lập tức từ bỏ Phá Quân, bám vào đùi nhân vật số một Đông Doanh - Tuyệt Vô Thần."
"Nói như thế, mẹ ngươi, vĩnh viễn chỉ thích cường giả đứng đầu, ai đứng đầu thì nàng sẽ đi theo người đó."
Mọi người, chỉ cảm thấy tam quan ầm ầm sụp đổ.
Vị Nhan Doanh này, phóng đãng tới mức khiến người ta muốn đánh.
"Phi!"
Đám nữ tử Vương Ngữ Yên, đồng loạt nhổ nước miếng.
"Ta tất giết ngươi!"
Ánh mắt Nhiếp Phong đỏ bừng nhìn về phía Hùng Bá, trên người mơ hồ có hắc khí hiện lên.
Mọi người cả kinh, phong huyết của Nhiếp Phong muốn phát tác.
"Còn có Phá Quân, Tuyệt Vô Thần gì đó."
"Nhiếp Phong ta thề rằng, đời này tất sát ba người này."
Nhiếp Phong sắp điên rồi.
Báo thù cho phụ thân Nhiếp Nhân Vương.
"Còn có Nhan Doanh!"
Phong huyết mơ hồ phát tác, hắn trực tiếp gọi thẳng tên Nhan Doanh.
"Phong sư đệ, bình tĩnh lại nào!"
Bộ Kinh Vân biến sắc, vội vàng kéo Nhiếp Phong lại.
Nhưng tay hắn còn chưa tiếp xúc Nhiếp Phong, liền bị một cỗ khí kình bắn văng ra ngoài.
Sau một khắc, oanh một tiếng, chỉ thấy trên người Nhiếp Phong, bắt đầu bốc lên một cỗ cương khí màu đỏ, khí tức đang không ngừng tăng vọt.
"Đại Tông Sư???"
Sắc mặt của Hùng Bá hoàn toàn thay đổi.
Vừa nói xong mấy câu, Nhiếp Phong lại trực tiếp trở thành một cao thủ Đại Tông Sư.
"Mê muội!"
Tinh quang trong mắt Tống Khuyết tăng vọt, nhìn chòng chọc vào Nhiếp Phong.
Theo hắn cảm ứng, công lực của Nhiếp Phong, lúc này đang tăng lên với một tốc độ khủng khiếp.
"Phong huyết của Nhiếp gia, bạo phát!"
Trong lòng mọi người đều hiểu, Nhiếp Phong đã thực sự bị ép đến phát điên, mê muội.
Căn bản không giống như nguyên tác, mượn Ma Đao của Đệ Nhất Tà Hoàng để nhập ma.
Lưu Tiêu nói mấy câu, trực tiếp kích thích Nhiếp Phong trở nên mê muội.
Bộ Kinh Vân u oán nhìn lại.
Toang!
Trong lòng mọi người đều là ý nghĩ này.
Có trách thì trách lâu chủ thất đức, vậy mà cứ chọc điên Nhiếp Phong, Nhiếp Phong xui xẻo thật.

Bình Luận

0 Thảo luận