Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Huyện Lệnh Đế Sư

Chương 836: : Tòa soạn UC

Ngày cập nhật : 2025-09-29 15:07:54
Trác Vĩ và đám thư sinh đều trợn mắt há mồm.
"Trời muốn giao trọng trách cho ai, ắt phải tôi luyện ý chí người đó?"
Thật là chí lý, không thể phản bác!
Cuối cùng, Triệu Khang vỗ tay, đứng dậy hô hào: "Hãy nhớ kỹ! Chúng ta đều là người đọc sách!"
"Trách nhiệm của chúng ta là khai hóa dân trí, và tờ báo mà chúng ta viết ra chính là kinh thánh giúp dân chúng sáng suốt và giác ngộ!"
"Một sự nghiệp vĩ đại như vậy, ta không cho phép các ngươi dùng tiền bạc để vấy bẩn nó, các ngươi hiểu chưa?"
Trác Vĩ và đám thư sinh đều lộ vẻ cuồng nhiệt, khai hóa dân trí? Giúp dân chúng sáng suốt và giác ngộ!
Chẳng phải đây là lý tưởng cả đời của chúng ta sao?
Nhìn phản ứng của mọi người, khóe miệng Triệu Khang khẽ nhếch lên.
Đúng là dễ lừa gạt đám thư sinh ngây thơ!
"Các ngươi còn có ý kiến gì không?", Triệu Khang hỏi.
Mọi người lắc đầu.
"Tốt!", Triệu Khang vỗ tay: "Vậy từ giờ phút này, ta long trọng tuyên bố, tòa soạn UC của chúng ta chính thức được thành lập. Những người có mặt ở đây đều là những phóng viên đầu tiên của tờ báo. Đợi sau này chúng ta lớn mạnh, các ngươi đều sẽ là trưởng ban!"
Mặc dù không biết trưởng ban là gì, nhưng nghe có vẻ rất oai phong.
Trác Vĩ và những người khác gật đầu.
Triệu Khang lập tức bảo họ ngồi xuống, sau đó lấy giấy bút đưa cho họ.
"Nhanh lên nào, chúng ta hãy bắt đầu viết bài báo đầu tiên cho tờ UC Nhật báo. Bài báo đầu tiên của chúng ta sẽ nói về bóng đá..."
Sau hai tiếng đồng hồ, Triệu Khang phủi tay, ung dung rời khỏi tòa soạn UC, coi như thất bại của đội bóng Giang Châu không liên quan gì đến mình.
Trác Vĩ và những người khác vẫn còn chìm trong sự chấn động.
Một thư sinh lau nước mắt: "Hóa ra đây mới là lý do thực sự khiến Triệu đại nhân thua bóng!"
"Thật cảm động! Triệu đại nhân thật vĩ đại, trước đây ta còn hùa theo đám đông mắng hắn là đồ ngốc, ta thật sự quá đáng!"
Trác Vĩ siết chặt nắm tay: "Không ngờ sự thật lại là như vậy, chúng ta là những phóng viên của tờ báo, nhất định phải dùng ngòi bút của mình để trả lại sự trong sạch cho Triệu đại nhân!"
Mọi người gật đầu lia lịa, một người chợt nhớ ra điều gì đó, quay sang Trác Vĩ: "Đúng rồi Trác đại nhân, ngài là quan phụ mẫu của thành, sao tự dưng lại muốn làm phóng viên?"
Những thư sinh khác cũng nhìn sang, kỳ thực không phải bọn họ thật sự quan tâm đến Trác Vĩ.
Triệu đại nhân trước khi đi có nói, ai khai thác được nhiều tin tức, được hoan nghênh thì sẽ được làm trưởng ban trước.
Tên Trác Vĩ này là quan, nhỡ đâu sau này hắn lấy quyền mưu lợi thì sao!
Trác Vĩ nhướn mày: "Từ khi nghe Triệu đại nhân nói về tờ báo và phóng viên, ta bỗng có linh cảm, đây mới chính là sự nghiệp cả đời của Trác mỗ. Làm quan có gì hay ho! Ngày mai ta sẽ từ quan!"
"Hơn nữa, tiền đồ của phóng viên cũng rất sáng lạn, Triệu đại nhân đã nói rồi, sau này chúng ta không chỉ viết về thể thao!"
"Hoa khôi lầu xanh, chuyện riêng tư của quan lại, gia sản của nhà giàu... Đợi sau này tờ báo của chúng ta nổi tiếng khắp cả nước, những thứ này đều có thể viết, đều có thể kiếm ra tiền!"
"Cho nên...", Trác Vĩ vừa nói vừa chỉnh sửa bản thảo của mình: "Chúng ta phải cố gắng lên!"
Mọi người gật đầu lia lịa.
Ngày hôm sau.
Triệu Khang lại đến tòa soạn, tiện thể mang theo tấm biển hiệu, sau đó xem qua bản thảo sơ bộ mà Trác Vĩ và những người khác đã chỉnh sửa.
Triệu Khang cảm động đến mức suýt khóc, quả nhiên là người trí thức! Viết hay đến mức bản thân ta cũng phải cảm động!
"Triệu đại nhân, ngài xem có được không?", Trác Vĩ và những người khác hỏi với vẻ mong đợi.
Triệu Khang cau mày: "Đã nói là khi làm việc phải xưng hô chức vụ, sau này gọi ta là Triệu chủ biên, đại nhân gì đó, các ngươi muốn ta xa rời quần chúng sao?"
"Đúng đúng đúng, phải xưng hô chức vụ!", mọi người thầm nghĩ, lại học hỏi thêm được điều mới rồi!
Triệu Khang xem xong từng bản một: "Không tệ, không tệ, các ngươi viết rất tốt. Lát nữa người của xưởng in đến, có thể in được rồi. Chỗ đó ta đã lo liệu xong, sau này cũng là của tòa soạn chúng ta."
"Sau này, tờ báo của chúng ta sẽ được gọi là UC Nhật báo!"
"Tuyệt!", mọi người đều phấn khởi, bỗng một thư sinh gãi đầu: "Chủ biên, có một vấn đề ta vẫn luôn muốn hỏi."
"Nói đi", Triệu Khang cười.
"UC là gì ạ?"
"Ngươi biết nắm bắt trọng tâm đấy", Triệu Khang cảm khái, giải thích: "Dễ tìm, dễ xem, dễ sử dụng, chính là UC (kiểu như UC brower của bọn trung ấy nhỉ). Được rồi, mọi người mau đến đây xem thử nên trình bày như thế nào! Thêm giờ tăng ca cho ta làm xong ngay trong đêm!"
Ngày hôm sau.
Trên đường phố, một tiểu hài tử tay cầm tờ giấy lớn, trong túi vải còn nhét đầy, vừa chạy vừa rao:
"Bán báo, bán báo đây! Hé lộ bí mật tòa soạn UC! Bí ẩn đằng sau thất bại của đội bóng Giang Châu!"
"Bán báo, bán báo đây! Hé lộ bí mật đằng sau thất bại thảm hại của đội bóng Hoàng Gia!"
Tin tức về hai đội bóng Giang Châu và Hoàng Gia lập tức thu hút sự chú ý của vô số con bạc.
Một người hét lớn: "Đứa kia, đứng lại!"
"Thúc thúc, mua báo không ạ? Ba văn tiền một tờ!", tiểu tử bán báo chạy đến, nịnh nọt cười nói.
"Báo là cái gì? Vừa nãy ngươi nói bí mật đằng sau thất bại của đội bóng Giang Châu và Hoàng Gia là sao?", con bạc nhìn chằm chằm tiểu hài tử, trong mắt tràn đầy sát khí.
Tiểu hài tử vội vàng giải thích: "Thúc a, tờ báo này là do tòa soạn UC phát hành, trên báo hôm nay có viết nguyên nhân thực sự khiến hai đội bóng thua trận."
"Thật hay giả?", những người xung quanh nghe vậy cũng vây lại.
Tiểu hài tử vỗ ngực: "Làm sao có thể là giả được? Người của tòa soạn nói, tin tức trên báo đều là do Trác đại nhân đích thân điều tra rồi viết ra, gọi là... tin tức!"
"Mọi người thử nghĩ xem, Trác đại nhân viết, làm sao có thể là giả được?"
"Mẹ kiếp! Cho ta một tờ, ta muốn xem thử hai đội ngu ngốc đó thua kiểu gì!", con bạc tức giận móc tiền.
Tiểu hài tử mừng rỡ, trong nháy mắt đã bán được hai mươi tờ báo, sau đó nhét tiền vào túi, tiếp tục rao bán.
Mọi người cầm tờ báo lên xem, đều nhíu mày.
"Mẹ kiếp, sao toàn chữ là chữ thế này?"
"Không hiểu, căn bản không hiểu gì cả!"
"Đúng vậy! Không có hình thì xem kiểu gì?"
Lúc này, một người qua đường đứng bên cạnh lên tiếng: "Ta biết chữ, hay là để ta đọc cho mọi người nghe?"
"Vậy ngươi đọc đi", con bạc đưa tờ báo trong tay cho người kia.
Người qua đường nhận lấy tờ báo, bắt đầu đọc: "Bí ẩn đằng sau thất bại thảm hại của đội bóng Giang Châu: Cao thủ tam phẩm Triệu giáo đầu vì sao lại làm thủ môn?"
"Vào đêm trước trận đấu, đám yêu ma ngoại vực do Thanos dẫn đầu, cùng với tàn dư của Vân Lam Tông, Hoang Thiên Đế, Diệp Thiên Đế, Tiêu Viêm, Đường Tam, Diệp Âm Trúc... đã kéo quân đến vây đánh Giang Châu!"
"Yêu ma hung tàn, nếu thành bị phá, bách tính nguy hại!"
"Cao thủ tam phẩm Triệu giáo đầu một mình xuất thành nghênh chiến, vì bảo vệ Giang Châu, Triệu giáo đầu đã chiến đấu đến tận sáng, bị thương nặng!"
"Cuối cùng đã bảo vệ an toàn cho hàng vạn bá tánh Giang Châu..."
Mà ở một nơi khác.
Sau khi xem xong tờ báo, con bạc tức giận xé nát tờ báo, chửi ầm lên: "Đậu má Tiêu Đại Pháo! Đêm hôm khuya khoắt còn mò đi chơi gái hại lão tử thua sạch tiền, mà còn bày đặt chơi bảy lần!"

Bình Luận

0 Thảo luận