Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 618: Phá tan ảo giác

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:13
"Tên điên!"
Long Thành thiếu chủ lập tức thấy kinh hãi.
Trước đây hắn ta dễ dàng đỡ được một chiêu cấm pháp của Phương Thốn, đã lập tức bày ra thực lực kinh người.
Nếu Phương Thốn trực tiếp ra tay với hắn, thì cho dù có hung hãn như thế nào, hắn cũng có lá gan để tiếp chiêu với Phương Thốn, nhưng mà bây giờ Phương Thốn lại trực tiếp triệu hồi núi kiếm, vô số kiếm quang bắn ra từ bên trong, lại khiến cho hắn ta cảm thấy kinh hãi ở trong lòng, không suy nghĩ chút nàchút do dự lập tức chạy trốn, tức giận đến mức âm thầm cắn răng nghiến lợi, mồ hôi lạnh toát ra ở ngoài, thiếu chút nữa hét lên một câu: "Không muốn mạng của cha mẹ ngươi nữa sao?"
...
"Rầm ầm..."
Mà một màn như vậy cũng rõ ràng là đã vượt ra khỏi dự đoán của mọi người.
Mặc dù có không ít người thông minh có mặt ở đây nghe hiểu được ý bên trong câu nói của vị Long Thành thiếu chủ kia, sau khi biết được là do hắn ta đứng sau mọi chuyện, cũng đồng thời nhận định nhị lão Phương gia là do hắn ta bắt, cho dù Phương Thốn có không cam lòng đi nữa thì cũng chỉ có thể nghe một chút điều kiện của đối phương.
Nhưng ai cũng không ngờ được là hắn lại có thể trực tiếp ra tay?
Lại càng không ai có thể ngờ được, thì ra người ở bên ngoài cũng có thể điều khiển được núi kiếm kia?
"Vèo vèo vèo..."
Mưa kiếm bay vọt tới, cho dù là Long Thành thiếu chủ có long khí hộ thân cũng không dám cứng rắn chống đỡ.
Hắn ta không để ý một chút đã bị biển kiếm kia bao phủ, long khí trên người cũng đã tiêu tan hơn phân nửa, không biết là đã bị bao nhiêu vết thương, trong vô thức căn bản không dám dừng lại, chỉ là dưới tình huống vội vàng chạy trốn về phía khoảng không phía trước, cố gắng mạnh mẽ lao khỏi mấy phi kiếm trước mặt mà chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của núi kiếm, nhưng ngay cả hắn ta cũng không ngờ được, vào lúc mà thân hình hắn vừa động một chút, trong nháy mắt có ba đạo sức mạnh xông về phía hắn.
Một đạo đến từ lòng đất, chính là một tia sáng màu đen.
Một đạo khác đến từ tiểu lâu ở chỗ xa, đó là một ánh lửa màu vàng.
Còn có một đạo nữa lại đến từ trên khán đài, ma ý lành lạnh, đương nhiên đó là Tiểu Từ tông chủ của Thủ Sơn tông.
"Rầm ầm..."
Tia sáng màu đen đến từ lòng đất và ngọn lửa màu vàng của Nam Hoàng Thần Vương, trong chốc lát chạm vào nhau, hai bên tán loạn.
Mà tia sáng màu đen do Tiểu Từ tông chủ của Thủ Sơn tông đánh ra thì đi thẳng tới sau lưng Long Thành thiếu chủ, đánh lên trên người của hắn.
Ngay lúc tốc độ chậm lại thì hắn lập tức bị vô số kiếm quang vượt qua, hoàn toàn bị bao phủ ở bên trong.
Ầm ầm!
Đột nhiên mặt đất chấn động, giống như là có một trận động đất vô cùng lớn làm rung chuyển một tòa Thần thành lớn như này, trong nháy mắt cả võ đài sụp đổ, trên võ đài vốn có rất nhiều phi kiếm,bị chấn động đến mức bay tán loạn, tất cả mọi người đều thấy vô cùng kinh hãi, cũng nhảy tới giữa không trung tránh nạn, âm thanh kinh khoảng, bị thương, tiếng gào thét, khiến cho cả thành trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Ngay cả tòa kiếm nặng nề kia của Phương Thốn ngay vào lúc này cũng bị chấn động mặt đất ảnh hưởng, bắt đầu chia năm xẻ bảy.
Mà không có ai chú ý tới ở trên võ đài kia, trong núi kiếm gãy, thi thể của Dạ Anh đã bị kiếm đâm loạn cố định ở trên mặt đất, nhân lúc hỗn loạn này, sợi xích giữ chặt trên cổ của Dạ Anh bị làm cho hỏng, dần nới lỏng ra, cuối cùng để cho nó được tự do, vì vậy vào lúc mà tất cả mọi người đang hoảng sợ la hét, Dạ Anh này khẽ run nhẹ đứng lên, thoát ra khỏi bên ngoài, từ từ biến mất ở trong bóng tối.
...
"Lão Ô Quy kia, ngươi dám cản ta?"
Nam Hoàng Thần Vương quát to một tiếng vang vọng ở giữa không trung, khiến cho hiện trường đang hỗn loạn thoáng cái trở nên yên lặng.
Mọi người nhìn qua thì thấy ở chỗ xa Nguyên thành, ở phía bắc của thành có một ngọn núi lớn nhô lên, hơn nữa còn chậm rãi thay đổi phương hướng, nhìn cẩn thận hơn thì mới nhận ra đây không phải là một ngọn núi, đây là một cái đầu, đầu của một con rùa màu đen!
Ở trên cái đầu kia có cặp mắt đang hoảng sợ nghiêng đầu nhìn lại, trong miệng kêu to: "Ta không có, ta không dám, ta không phải là muốn ngăn cản ngươi... Chẳng qua, kia là con trai của Lão Long, sao có thể chết ở chỗ ta được? Có chuyện gì mà không thể ngồi xuống nói chuyện chứ... Hắn có thể chết không, trăm ngàn lần không thể chết được... Ơ? Hóa ra là người chết không phải là hắn... Vậy thì không sao, các ngươi... Các ngươi cứ tiếp tục đi!"
Ai cũng chưa có phản ứng kịp, cũng không có ai kịp nói chuyện với hắn, thì Ô Quy kia giống như là đã phát hiện ra được cái gì đó, lập tức yên lòng, rụt đầu trở lại, nặng nề vùi vào trong cả vùng đất đã sụt lún, hơn nữa còn càng ngày càng vào sâu hơn.
Trong nháy mắt cả vùng đất lại bị chấn động dữ dội.
...
"Long Thành thiếu chủ... Long Thành thiếu chủ thế mà bị giết rồi..."
Theo sự xuất hiện của Nam Hoàng Thần Vương, Nguyên Thần Vương lộ ra một cái đầu rồi sau đó lại biến mất, khung cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn.
Sau khi ổn định lại một chút, lập tức có người nhớ ra vấn đề quan trọng nhất, sợ hãi hét to lên.
Bọn họ vẫn nhớ rằng trận đại loạn cuối cùng chính là Phương Thốn đập vỡ núi kiếm, phun ra mưa kiếm, đánh về phía Long Thành thiếu chủ, mà Long Thành thiếu chủ đang lẩn trốn, Nam Hoàng Thần Vương ra tay muốn giữ hắn lại, nhưng Nguyên Thần Vương cũng đồng thời ra tay cứu hắn, chẳng qua, sức mạnh hai người này chôn vùi lẫn nhau, lại bất ngờ bị một đạo ma ý của Tiểu Từ Tông chủ Thủ Sơn Tông y ảnh hưởng đến Long Thành thiếu chủ.
Cho nên, hắn vẫn là bị biển kiếm bao phủ lại...
Chẳng lẽ hắn đã...
Ôm loại ánh mắt ánh mắt hoảng sợ nhìn lại, liền thấy một hài cốt bên trong biển kiếm kia, thấy bóng dáng Long Thành thiếu chủ đã bị bảy tám phi kiếm đâm xuyên thân thể, chết đến không thể chết hơn được nữa, nhưng đúng lúc tim bọn họ mắc nghẹn lại ở cổ họng, rất bọn họ đã nhanh phát hiện phát hiện khối thân thể kia chậm rãi biến hóa, cuối cùng hóa thành một cự mãng, bị phi kiếm xuyên qua, thảm hại đến không còn thấy hình dáng.

Bình Luận

0 Thảo luận