Ngày đấu đan, nếu so với lần trước khi đấu binh khí với Luyện Thần Sơn thì náo nhiệt hơn nhiều.
Có lẽ là vì lúc đấu binh khí cùng với Luyện Thần Sơn khiến quá nhiều người thích náo nhiệt cảm thấy tận hứng, hoặc là do Tào sơn chủ của Đan Hà Sơn ngay từ khi bắt đầu tranh giành thắng thua với Phương Thốn đã có mùi thuốc súng, vì thế lần này người đến trước cửa Lão Kinh Viện xem trò vui gần như đã nhiều gấp đôi lần trước, thậm chí dáng vẻ khí thế bừng bừng trùng trùng đáng kinh ngạc.
Mà Lão Kinh Viện đã có kinh nghiệm của lần trước, lần này biết tình hình, đã sớm dựng một tiên đài ở trước cửa Lão Kinh viện, bên trái bên phải đặt hai hàng ghế, ở giữa còn có một Bạch Ngọc Án đài, chuẩn bị xong toàn bộ cho trận đấu đan...
Thế nhưng Lão Kinh Viện chính là Lão Kinh Viện, tâm tư mờ ám nhưng cũng không che đậy, trong hoàn cảnh bố trí một tiên đài như vậy, lại điều chỉnh góc độ rất khéo léo, không chỉ có tiên đài ở đúng ngay trước cửa chính của Lão Kinh viện, hơn nữa ở trên cửa lầu của Lão Kinh viện lại đặt vài chiếc bồ đoàn, đó là chuẩn bị cho vài vị toạ sư của Lão Kinh viện, chính là vị trí quan sát trận đấu đan này tốt nhất...
Thoạt nhìn trận đấu đan này giống như là biểu diễn riêng cho các toạ sư của Lão Kinh viện xem.
Đấu đan còn chưa bắt đầu, ai thắng?
Lão Kinh viện thắng!
...
...
Đan Hà Sơn đối với trận đấu đan lần này cũng tỏ ra vô cùng để tâm, người cũng đến rất sớm, do vị Tào sơn chủ mặc hoa bào kia đích thân dẫn đầu, phía sau lưng có bốn đại trưởng lão đi theo, phía sau nữa thì có một hàng nữ đệ tử xinh đẹp nhưng cao ngạo, trong đó người đoan trang dịu dàng nhất, tay đang cầm hộp gấm, đặt ở bên trong chắc hẳn chính là một viên thần đan do Đan Hà Sơn luyện ra.
Mà ở hai bên thậm chí còn sắp xếp hai hàng hộ vệ, mỗi người đều cầm kiếm vác thương, nghiêm túc ở một bên trông coi.
"Hình thức này cũng không cần thiết thì phải?"
Trong đám người vây xem ở đằng xa thì có người nói: "Chẳng lẽ gần Triều Ca còn có người dám cướp đan của bọn họ hay sao?"
Người ở bên cạnh bèn cười nói: "Có người cướp đan hay không, và có cần bố trí hộ vệ hay không lại là hai chuyện khác nhau, lần này Đan Hà Sơn đúng là đã hao tốn nhiều tâm sức rồi, ngay từ khi bắt đầu đã làm mánh lới đủ long trọng, lôi kéo toàn bộ ánh mắt, mà ngoài điều này ra, nghe nói bọn họ cũng hoạt động không ngừng, trong cả Triều Ca, người có tư cách bình phẩm đan cũng đã đút lót xong, thậm chí còn dâng lễ hậu lên..."
Người nghe lập tức kinh ngạc: "Vậy Phương nhị công tử này chẳng phải là hoàn toàn không có hy vọng thắng sao?"
Người bên cạnh cười rộ lên nói: "Chính là như vậy mới náo nhiệt, tranh cãi mới hay, đánh nhau càng hay hơn, đánh vỡ đầu là đẹp mắt nhất!"
Lời này lập tức dẫn đến một loạt tán thành: "Hay, đúng là như vậy!"
...
...
"Xem ra, Đan Hà Sơn quả thật đã hao tốn không ít tâm sức!"
Mà trong lúc này, có thể thấy đám người Đan Hà Sơn vào trường đấu, điệu bộ phi phàm, vô cùng tự tin, nhưng Phương Thốn cũng trở nên xúc động, bây giờ hắn ngồi ở bên cạnh tiên đài, bên trong một chiếc kiệu, cũng không dự định lộ mặt, mà làm người luyện đan chính thức, Khúc lão tiên sinh thì trở thành đại diện của hắn, cùng với Tào Chân Đan của Đan Hà Sơn, hai người chính thức triển khai một lần đọ sức ở trước mặt mọi người ở Triều Ca...
Sau khi sơn chủ Đan Hà Sơn lên đài thì đến lượt Khúc lão tiên sinh, chỉ là thanh thế không lồng lộng như Đan Hà Sơn, Khúc lão tiên sinh thoạt nhìn quả thật có vẻ hơi giản dị, chỉ dẫn theo cháu gái Khúc Tô Nhi, một già một trẻ chậm rãi bước lên đài, chủ nhân Hắc Hồ cũng chưa đi lên.
"Ha ha, Khúc thế thúc, đã lâu không gặp rồi..."
Tào sơn chủ Tào Chân Đan nhìn xung quanh một cái, không thấy Phượng Thốn lên đài thì liếc nhìn Khúc lão tiên sinh một cái, bật cười ha ha.
Khúc lão tiên sinh khẽ gật đầu với hắn ta: "Sơn chủ!"
"Còn biết gọi ta là sơn chủ..."
Trong lòng Tào Chân Đan chợt hiện lên nhiều suy nghĩ: "Xem ra lão già này vẫn xem bản thân là người của Đan Hà Sơn, chỉ có điều... Có lẽ cũng chính là vì ông ta muốn thắng lại danh vọng và thân phận đã từng có, mới càng phải bảo vệ thân phận của mình ở Đan Hà Sơn, trong một tiếng sơn chủ này nghe thì như kính trọng, nhưng nói không chừng chỉ là rắp tâm hại người, ai biết được nếu như ông ta thắng trận chiến này, sơn chủ thật sự lại là ai?"
Trong lòng suy nghĩ rồi chỉ cười khẽ một tiếng, nói: "Phương nhị công tử đã không lên đài, thế thúc có thể thay hắn làm chủ?"
Khúc lão tiên sinh chỉ lãnh đạm trả lời: "Việc đánh cược là của các ngươi, đan là của lão phu luyện, lão phu đến đây chỉ hỏi đan phẩm như thế nào!"
Nghe ông ta nói như vậy, Tào Chân Đan lại hơi ngừng một chút.
Nghĩ lại, dưới con mắt của bao người, ngược lại cũng không sợ Phương Thốn chơi xấu, hắn ta cũng không chơi xấu được.
Dù sao mình cũng chỉ cần thay vị Thất Vương điện kia thắng cuộc đánh cược này, những thứ khác không quan trọng.
Vì vậy chỉ nhẹ nhàng, cười nói: "Như vậy rất tốt, vậy thì mời chư vị đồng đạo giám đan lên đài chứ?"
Khúc lão tiên sinh chỉ khẽ gật đầu, cũng không đáp lại.
Mà Tào Chân Đan lại khẽ cười một cái, ra hiệu với dưới đài, lập tức có đám người tách ra, vài người khí phách bất phàm đi lên đài, khi mọi người nhìn thấy thì không tránh khỏi xì xào bàn tán, ánh mắt kính nể, còn có một số người hét lớn lên vài tiếng, nhìn ra được những người có tư cách lên đài đánh giá đan của Đan Hà Sơn và lão gia tử Khúc gia luyện, cũng có thể nhìn ra được thân phận của họ.
Có bốn người đi đến, một vị mặc áo choàng vàng nhạt, chính là một vị vương gia nhàn tản của Tiên Điện hoàng tộc, một vị mặc áo bào cổ màu xám tro, lại là một vị danh y mọi người đều biết, còn lại hai vị, một vị thì là đại chưởng quỹ của hiệu buôn Đấu Tiêu Các lớn nhất Triều Ca, một vị thì không ở Đan Hà Sơn, nhưng cũng vang danh Đại Hạ, mấy trăm năm trước đã trở thành lão đan sư vang danh một thời...
Mấy người này lên đài cũng đều tỏ ra rất lễ độ, cười ha ha chào với hai bên.
Tào Chân Đan rất nhiệt tình mời bọn họ ngồi xuống.
Mà Khúc lão tiên sinh thì chỉ nâng mí mắt lên, hơi gật đầu xem như là đã chào hỏi rồi.
Có người thấy, chỉ sợ là không đủ náo nhiệt, đã lo lắng thay cho Khúc lão tiên sinh, thái độ này vừa bắt đầu đã thua một nửa rồi đi?
...
...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận