Đương nhiên, lúc đầu bởi vì một hai trang giấy trong "Vô Tương Bí Điển" mà bị người ta diệt cả tộc cũng không phải là không có.
Nhưng rất nhanh đã có những người thông minh nhận ra, ngươi tranh ta giành, căn bản là không thể giải quyết được chính xác vấn đề, giành qua giành lại, cũng chỉ là vài tờ giấy mà thôi, cho nên bọn họ rất nhanh đã thay đổi sách lược, hoặc là mở tiên hội, mọi người lấy của mình ra chia sẻ, hoặc là sẽ mua với giá cao, hơn nữa không mua bản gốc, chỉ cần có được một trang bản sao là đã mãn nguyện lắm rồi...
Từ trước đến nay, trên thế gian này không thiếu những người thông minh, giành qua giành lại chỉ khiến nhiều người chết hơn thôi.
Chỉ có chia sẻ hoặc là giao dịch mới có thể khiến cho mình có được nhiều nội dung của "Vô Tương Bí Điển" hơn.
Mình và người khác cùng nhau chia sẻ một trang giấy, có thể có được hai trang giấy mà người bên cạnh chia sẻ, thậm chí là nội dung của ba trang.
Nếu giao dịch, thì càng kiếm được nhiều hơn.
Có điều một trang giấy, sao chép vài tờ là có thể bán được mấy tờ.
Sau khi nảy ra ý nghĩ đó, thì trong thoáng chốc, việc thu thập "Vô Tương Bí Điển" đã nhanh hơn rất nhiều.
Càng ngày càng có nhiều người hiểu được nhiều nội dung của "Vô Tương Bí Điển" hơn, khắp giang hồ, thứ không thiếu nhất chính là người thông minh bác học, bọn họ mượn nội dung mình đã có trong tay là cũng có thể suy ra được những nội dung khác, phán đoán xem những gì mà mình nhìn thấy là thật hay giả.
Giống như hai trang trước mặt "Muốn luyện thần công này, phải tự cung trước", đợi một chút đã bị người ta nhận định là sai.
Chắc chắn là đồ quỷ đùa dai nào đã làm giả để lừa người.
Lúc tin tức này được công nhận, Luyện Khí Sĩ cầm trong tay hai tờ giấy kia khóc không ra nước mắt.
...
...
Còn theo lý mà nói, trong hoàn cảnh này, người dễ thu thập được nhất chính là Long Thành, hoặc là Ôn Nhu Hương.
Bởi vì vốn dĩ bọn họ có được nhiều nội dung nhất.
Bọn họ chỉ cần lấy mấy trang giấy mình có trong tay ra, chia sẻ hoặc là trao đổi, là có thể đổi lấy được nội dung của rất nhiều người khác, như vậy, bọn họ càng gom càng nhiều, càng thu càng nhiều, càng ngày càng hoàn chỉnh, những người khác không thể lấy được những trang giấy mà bị bọn họ giấu đi, đến cuối cùng cho dù là trao đổi, chia sẻ như thế nào thì trước sau, những trang giấy trong tay cũng chỉ là một bộ phận nhỏ không hoàn chỉnh mà thôi!
Trước kia Long Thành thiếu chủ chính là làm như vậy.
Lúc đó hắn còn định mượn chuyện này để lập được công lao lớn, nhận được lời khen từ phụ vương.
Chỉ tiếc là, làn sóng đó vừa dâng trào, thì rất nhiều chuyện đã không thể khống chế được.
Cùng với việc ngày càng có nhiều người nghĩ thông, thì cũng ngày càng có nhiều bản sao được bán ra.
Trong mảnh sóng lên dâng lên khắp giang hồ này, đã không có cách nào phán đoán xem, những trang giấy nhiều như vậy là từ đâu đến...
...
...
Ở quận Thanh Giang, trong một tiệm sách bí mật nào đó.
Quỷ thư sinh trấn thủ, gần như không để ý đến Lâm Cơ Nghi dương dương đắc ý đến thăm dò.
Trước mặt Quỷ thư sinh, cho dù là những con tiểu quỷ mà trước kia hắn ta luyện ra, bọn chúng đều mải mê bay trên không trung, có con thì cầm ván khắc, có con thì bận trải giấy Tuyên Thành, từng trang giấy được in ra, sau đó được tiểu quỷ dùng gió tà thổi khô, rồi để chồng sang một bên.
Trong góc tường, từng trang giấy đã được chất cao như núi.
"Trước kia ta làm kinh doanh, đã kiếm được cho công tử không dưới một trăm nghìn lượng vàng kim!"
Lâm Cơ Nghi phe phẩy quạt một cách thoải mái, nhìn Quỷ thư sinh cười nói: "Có thể tưởng tượng, lúc đến chỗ công tử lĩnh tiểu hồng hoa, có lẽ sẽ nhận được một số phần thưởng, Lý huynh, thời gian này huynh vẫn trốn ở quận Thanh Giang, không biết là đã lập được bao nhiêu công lao to lớn rồi?"
Quỷ thư sinh không có thời gian quan tâm đến hắn ta, thản nhiên nói: "Đây là công tử ra lệnh cho ta in!"
Lâm Cơ Nghi nói: "Ồ?"
Quỷ thư sinh nói: "Một trang bán được một nghìn lượng vàng kim!"
Lâm Cơ Nghi ngạc nhiên: "Cái gì?"
Quỷ thư sinh chỉ những cuộn giấy được vận chuyển đi ùn ùn nói: "Ngươi đoán ta có thể kiếm được bao nhiêu?"
Lâm Cơ Nghi ngơ người ra: "Chết tiệt..."
...
...
Lúc mới bắt đầu, mọi người đều liều mạng đi cướp, đi giật, đi tranh, dùng hết gia tài để mua.
Lúc đó, bọn họ sợ là mình không thu thập được nhiều trang giấy hơn, không làm được một khẩu quyết thần thông hoàn chỉnh.
Còn về "Vô Tương Bí Điển" hoàn chỉnh, bọn họ đến nghĩ cũng không dám nghĩ.
Rõ ràng là mấy trang giấy đã bị phá hỏng trên núi Vấn Thiên, nên không thể xuất hiện "Vô Tương Bí Điển" hoàn chỉnh được.
Nhưng chẳng ai ngờ được rằng, việc thu thập những Bí Điển này còn thuận lợi hơn mọi người nghĩ nhiều.
Nguyên nhân chính là, càng ngày càng có nhiều người nghĩ thông, sao chép bản "Vô Tương Bí Điển" mà mình có trong tay rồi đem đi bán cho người xung quanh.
Ban đầu những người có thể xen vào trận này để tranh cướp ít nhất thì cũng là cảnh giới Kim Đan, lão tổ tông của một quận đại tông, chủ của các đại thế gia, không ngờ được, Bí Quyển lưu truyền càng ngày càng nhiều, dần dần chân truyền của Ngưng quang cảnh và đệ tử tông môn cũng tham gia vào, sau đó thư viện của các quận huyện cũng tham gia vào, đến cuối cùng, trong thư các phàm trần, cũng lấy ra để bán...
Sau đó thì giá cả cao ngất ngưởng.
Ban đầu là thần bí, hẹn địa điểm, ra ám hiệu sau đó hai bên đề cao cảnh giác, hạ giọng nói: "Giá cố định, ba mươi nghìn lượng!"
Đến sau này, chính là một người mẹ ôm con trong lòng, lén lén lút lút giả vờ bị đụng ở trên đường: "Huynh đệ, muốn Bí Tịch không?"
"Không thể nào!"
Mà sau này "Vô Tương Bí Điển" ở chợ ngày càng nhiều, thậm chí bắt đầu bàn đến chuyện bán cả bản gốc.
Có người kêu la thất thanh, đặc biệt là ban đầu vì tranh giành một hai trang ở bên trong Bí Quyển mà trả giá bằng cả máu tươi, thậm chí là người trong nhà căn bản cũng không thể chấp nhận được sự thật này: "Làm sao có thể xuất hiện nhiều Bí Quyển như vậy được?"
"Nhất định là giả, có người nhân cơ hội làm hàng nhái để trục lợi!"
Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy những cuốn Bí Quyển đó, lật ra xem thì tất cả đều thấy mơ hồ.
Điên cuồng đánh lên đầu mình: "Vội gì chứ, vội gì chứ, đợi chút, đợi chút có phải tốt hơn không..."
...
...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận