Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 758: Không nói đạo lý

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
Trong miệng nàng còn đang giải thích: "Một chiêu này là ngày hôm qua Phương nhị ca đã truyền cho ta. Huynh ấy nói, chiêu này là huynh ấy lấy linh cảm từ một người ăn xin. Tuy rằng chỉ có một chiêu nhưng lại bao hàm cả sự tìm tòi nghiên cứu võ học của cuộc đời huynh ấy cùng sự khát vọng với sự hoàn mỹ..."
"..."
Khi nói xong những lời này, đột nhiên nàng nhảy phắt lên, nhấc hai cây đại chùy lên trên đỉnh đầu.
Thân hình gầy gò giống như phủ một cái bóng rất lớn lên sàn đấu.
Sau đó, nàng khẽ quát một tiếng mỏng manh, bỗng nhiên hai chiếc chùy đồng đó đập mạnh qua đây, tốc độ càng ngày càng nhanh, tiếng gió rít gào càng lúc càng mãnh liệt, mơ hồ có thể nhìn thấy ở bên trong có những vòng cung tia chớp đan xen vào nhau, giống như hai ngọn núi lớn trực tiếp trấn áp xuống bên dưới.
"Một chiêu này có tên là: Tòng Thiên Nhi Hàng..."
"Thiên Hạ Vô Cẩu!"
Ầm ầm rung động, song chùy rơi xuống.
Không cách nào hình dung được uy thế của cặp chùy kia, không biết có bao nhiêu người lúc này cảm thấy không trung có hai ngọn núi lớn rơi xuống, dù chỉ là ở phía dưới Tiên Đài, cách cặp chùy kia một khoảng nhưng người xem vẫn bị gió làm cho không mở mắt ra nổi.
"Rốt cuộc tu vi của tiểu cô nương này là cấp bậc gì?"
"Tại sao nàng lại có quái lực cấp bậc này?"
"..."
Nhất thời, không biết có bao nhiêu người cả kinh hoảng hồn, vội vã nhìn xung quanh, muốn tìm một đáp án.
Mà vào lúc này, người bị nhìn nhiều nhất, đương nhiên chính là Khúc lão tiên sinh.
Người không hiểu rõ nội tình, nhìn thấy Phương Thốn mời một vị tiểu cô nương dáng người đơn bạc tới thì đã đoán được tiểu cô nương này nhất định có chỗ hơn người, nếu không thì cũng sẽ không mời nàng đến, mà người hiểu rõ nội tình thì lại giật cả mình, nhìn về phía Khúc lão tiên sinh, thực sự không biết, vị đan sư Khúc gia nổi danh nhất Triều Ca này làm thế nào mà có thể nuôi dưỡng ra một tiểu cô nương vừa mới ra tay đã có thanh thế sớm chớp mua bão như vậy?
Mà Khúc lão tiên sinh, người đón vô số người ánh mắt, lại chỉ có chút bất đắc dĩ thở dài...
"Ta sao lại không muốn cho cháu gái của mình đi theo con đường đan sư lắm chứ..."
Lúc này, cõi lòng lão tiên sinh đầy bất đắc dĩ, nhớ tới khi còn bé, bởi vì tôn nữ của mình xông vào đan phòng, ăn nhầm một viên đan dược bị hỏng mà mình vứt sang một bên, cho nên thể nội sinh ra một cỗ quái lực, mà mình vì chữa khỏi cỗ này quái lực, cũng chỉ có thể luyện đan làm lớn mạnh kinh mạch của nàng, để tránh thân thể nho nhỏ của nàng bị cỗ này quái lực này xé rách, mà kinh mạch lớn mạnh rồi, nàng lại bởi vì quái lực không đủ, vóc người không lớn, lão tiên sinh lại cho nàng tăng quái lực, quái lực cao, kinh mạch không đủ, lại tiếp tục tăng kinh mạch...
Trước trước sau sau hơn mấy tháng.
Ngay từ đầu Khúc lão tiên sinh còn cảm thấy có chút thú vị, mãi đến có một ngày, tiểu tôn nữ nắm lấy đầu ngón tay của mình, cười y y nha nha rồi bẻ gãy ngón tay của mình, lập tức Khúc lão tiên sinh hiểu rõ, hỏng rồi, tôn nữ này của mình sợ rằng sẽ không gả đi được......
Khí lực này, quá lớn......
Cha mẹ chồng nhà ai dám cưới một thế tử như vậy chứ?
Khúc lão tiên sinh lại yên lặng nghĩ tới chuyện tối ngày hôm qua.
Tiểu tôn nữ ngoan ngoãn nhu thuận nhà mình, thế mà lại cùng lão nhị Phương gia ở một mình trong sân rất lâu...
Ông nghiêm túc cân nhắc, có nên lừa bịp hắn không?
Tôn nữ nhà ông còn chưa có xuất giá đã đơn độc ở với ngươi trong vườn hoa một canh giờ, nếu ngươi không cưới, có tin ta trực tiếp tìm tới cửa không?
...
...
Khúc lão tiên sinh chỉ là hơi không để ý một chút, chùy đồng đã sắp đánh xuống trên đài.
Người vây xem chỉ cảm thấy da mặt bị gió cứa đau nhức.
Mà Lục Bình Sinh nằm ở bên dưới chùy đồng, lông tơ cả người đều dựng đứng hết lên.
Khi song chùy như hai ngọn núi lớn kia sắp rơi xuống, hắn rất nhanh đã đưa ra quyết đoán.
Không thể không nói, Lục Bình Sinh rất mạnh.
Hắn lập tức đưa ra phán đoán, đối mặt vớ song chùy, phạm vi mấy trượng quanh người đều bị bao phủ, nếu như muốn tránh, thì phải lăn xuống dưới đài, nhưng mà nếu như mình thật sự xuống đài, theo một ý nghĩa nào đó, dựa vào quy tắc đấu binh của lôi đài mà nói, mình cũng sẽ thua, đến lúc đó, e rằng toàn bộ bách tính Triều Ca sẽ lấy mình ra làm trò cười...
Bách tính Triều Ca thích xem náo nhiệt, quy củ cũng nhiều.
Mà không thể tránh...
Lục Bình Sinh cắn răng một cái, đột ngột rút kiếm ra khỏi vỏ.
"Coong!"
m thanh thản nhiên của kiếm ngân vang lan ra, Lục Bình Sinh vung ngang kiếm, một tia sáng trắng lóe lên.
Tia sáng trắng kia đều là kiếm khí uy nghiêm, giống như thực chất, ở không trung vẽ ra một vết dài, sau đó lan ra khắp nơi, ở trước mặt tia kiếm sáng trắng này, dường như hư không cũng bị chém thành hai nửa, nếu không muốn hình dung dấu vết kiếm này để lại là tuyệt diệu, thậm chí có thể nói, khi hắn rút thanh kiếm này ra, thế giới giữa hắn và Khúc Tô Nhi đã bi cắt thành hai mảnh thiên địa.
"Soạt......"
Chùy đồng dẫn động cuồng phong dữ dội, khi tiếp xúc với tia sáng trắng của kiếm đã bị xé nát, tản ra bốn phương.
Hiển nhiên, một kiếm cản gió này đã chặn hết toàn bộ, không để lại bất cứ tia gió nào lọt qua.
...
...
"Một kiếm trảm gió, không hổ là Tiểu Kiếm Tôn..."
Chung quanh không biết có bao nhiêu người thấy một kiếm này đã cả kinh, tâm thần kích động.
Năm đó Nữ Kiếm Tôn phi thăng từng có một kiếm, đến nay vẫn làm người người ca ngợi, một kiếm chém vào trong nước, bóng trăng phản chiếu trên nước bị chia làm hai nửa, rất lâu không thể hợp làm một thể, từ đó kiếm đạo của Nữ Kiếm Tôn được người ta biết đến, cho tới nay còn có một Kiếm Tôn có thể một kiếm chém trăng trong nước trong truyền thuyết.
Mà một kiếm này của Tiểu Kiếm Tôn Lục Bình Sinh, dù không kỳ diệu giống chém trăng trong nước, nhưng cũng không khác bao nhiêu.
Sau khi kinh ngạc qua đi, có người đưa ánh mắt nhìn về phía Phương Thốn.
Sau đó bọn họ nhìn thấy, Phương Thốn lúc này vẫn ung dung ngồi xếp bằng, giống như hoàn toàn không thèm để ý.
...
...
Gió chùy ấp xuống, chỉ trong chớp mắt.
Thứ rơi xuống ngay sau đó là chùy đồng kia.
Một tiếng ầm vang lên, chùy đồng lôi ra liên tiếp tàn ảnh, trùng điệp tiếp xúc với kiếm ý mệnh mông kia.
Sau đó đám người liền nhìn thấy kiếm ý mênh mông bị nứt ra, giống như là chùy đồng đập vào băng tuyết, nhìn như không thể phá vỡ, nhưng băng tuyết dù sao cũng chỉ là băng tuyết, dưới sức công phá của chùy đống, nó biến thành phấn tuyết, mà chùy đồng vội vã rơi xuống, tốc độ không bị ảnh hưởng nhiều, vẫn chăm chú đập về phía đầu Lục Bình Sinh, thế không thể ngăn được...

Bình Luận

0 Thảo luận