Ánh mắt Thiếu Quỷ trở nên uy nghiêm, chau mày thật chặt, bỗng nhiên tay áo trượt xuống.
Soạt!
Một đạo sức mạnh cực kì âm lãnh quỷ dị lan tràn toàn bộ điện, tất cả người tu ma vừa mới tỉnh lại, ánh mắt đều lộ ra vẻ mờ mịt lập tức lại đi vào trạng thái lĩnh ngộ Ma Kinh lần nữa, mà âm thanh truyền thụ Ma Kinh kia cũng lập tức tăng tốc, liên tục đọc vài câu kinh văn, giống như là đang thông qua loại phương thức này để di chuyển lực chú ý của đám người trong điện đối với tình hình bên ngoài...
"Lấy Thần Ma kích đến, lần này nhất định phải chém nàng..."
Thiếu Quỷ uy nghiêm quát khẽ, mở miệng với lão già tóc bạc sau lưng, hai người cùng rời khỏi ma điện.
...
...
"'Nàng' trong miệng bọn họ là ai?"
Sau khi bọn họ đi, Phương Thốn lập tức mở mắt, trong lòng âm thầm nghĩ.
Thời điểm then chốt này hắn bất ngờ ý thức được, có lẽ lúc này bên ngoài đại loạn đúng là cơ hội của mình......
Nghĩ như vậy, lúc âm thanh truyền thụ Ma Kinh vang lên, bỗng nhiên hắn phóng xuất ra một tia pháp lực, trực tiếp tràn vào lòng đất, sau đó rung chuyển đại điện này, vì để tránh người khác phát hiện hắn chỉ thả ra một tia pháp lực, nhưng nó vô cùng tinh thuần, gần như dưới sự rung chuyển pháp lực khí Tiên Thiên, dùng mắt thường cũng có thể thấy được đại điện này đang run rẩy, mảnh vụn gạch ngói đều đang lắc lư nhè nhẹ.
"Bá" "Bá" "Bá"
Trong điện lập tức còn có nhiều người thanh tỉnh lại hơn so với vừa nãy, mờ mịt nhìn xung quanh.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Ngay cả kia âm thanh đanh truyền thụ Ma Kinh cũng có chút bối rối.
Hắn cũng không biết lần rung chuyển này, rốt cuộc là nơi xa truyền đến hay là có kẻ địch mới chui vào bên trong.
"Cơ hội đến rồi..."
Trong lòng Phương Thốn thầm nghĩ, bỗng nhiên vươn người đứng dậy, trong mắt ma ý đại tác, quát: "Ai dám làm loạn ma điện ta?"
"Ngươi..."
m thanh truyền kinh kia rõ ràng có chút hoảng: "Ngươi sao thế? Nhanh ngồi xuống!"
"Cửu U Chi Uyên, Luyện Ma Đồ Thiên!"
Phương Thốn thấp giọng hét lớn: "Có địch xâm phạm chúng ta sao có thể ngồi nhìn?"
Vừa nói, hắn đã huy động một cỗ ma thân, ma ý đung đưa lập tức tràn ngập cả tòa ma điện.
Lúc này hắn huy động ma ý, chính là ma ý mà lúc trước thôn phệ của ma ảnh trên tường ở trong đại điện, Phương Thốn hoàn toàn bắt chước pháp lực của hắn, cho nên lúc phóng ra thì toàn bộ trong điện đều âm khí âm u, vô cùng quỷ dị, trong nháy mắt lại có nhiều người tỉnh lại hơn, có người mê mang, cũng có người giống như chịu ảnh hưởng của Phương Thốn, trong mắt ma ý đại tác oán hận nhìn về nơi truyền đến động tĩnh.
"Chỉ cần có người làm cùng, vậy thì dễ làm..."
Trong lòng Phương Thốn suy nghĩ, phất ống tay áo một cái, quát: "Người nào theo ta, tiến lên nghênh địch?"
Lúc hắn hét lớn một tiếng này, trong nháy mắt có bảy tám thân ảnh đứng lên, ma ý trùng trùng quát: "Nghênh địch!"
Mà bảy tám người này lập tức ảnh hưởng đến rất nhiều người, tất cả nhao nhao từ dưới đất đứng lên.
Ngay cả Tiểu Từ tông chủ trước mặt, cũng đờ đẫn đứng lên.
"Các ngươi... Các ngươi... Mau mau ngồi xuống, nghe giảng Ma Kinh!"
Lúc này cái âm thanh truyền kinh kia có chút hoảng, lo lắng nói.
Nhưng Phương Thốn sao có thể nghe hắn nói chứ, ma khí rung động xông phá ma điện, bay vào không trung.
Động tác này của hắn, phía dưới phần phật một mảnh vô số đạo ma ảnh đi theo hắn vọt vào trong không trung, sau đó không cần hắn cố ý xúi giục hay ảnh hưởng, những người này đã nhao nhao đẩy ma khí ra, đi về phía truyền ra động tĩnh...
Phương Thốn cố ý đi chậm hơn, chờ một lát.
Sau đó, hắn đã thấy thân ảnh của Tiểu Từ tông chủ, cũng bị kẹp ở giữa chúng ma, đi về phía trước.
Thân hình hắn di động, đi tới bên cạnh Tiểu Từ tông chủ cùng hắn sóng vai thấp giọng nói: "Cửu U Chi Uyên, Luyện Ma Đồ Thiên!"
Tiểu Từ tông chủ đờ đẫn quay đầu nhìn về phía hắn, đờ đẫn nói: " Cửu U Chi Uyên, Luyện Ma Đồ Thiên!"
Phương Thốn nao nao, thấp giọng nói: "Có địch xâm phạm, giết người không tha..."
Tiểu Từ tông chủ đờ đẫn quay đầu: "Có địch xâm phạm, giết người không tha..."
Phương Thốn trầm mặc một chút, nói: "Tiểu Từ tông chủ, là ta..."
Tiểu Từ tông chủ đờ đẫn đáp lại: "Tiểu Từ...Ôi trời, ngươi tới thật?"
Phương Thốn lập tức kinh ngạc nhìn sang, chỉ thấy ánh mắt của Tiểu Từ tông chủ đã trở nên thanh tỉnh hơn, cũng không biết trên mặt là kinh ngạc hay là hưng phấn, lúc này đang gắt gao nhìn vào Phương Thốn, giống như muốn ở trên mặt của hắn nhìn ra là bóng dáng mình quen biết...
"Chú ý ngụy trang..."
Phương Thốn nhắc nhở một tiếng.
Lúc này Tiểu Từ tông chủ mới tỉnh ngộ, tiếp tục biến trở về dáng vẻ đờ lẫn vừa rồi.
"Rất linh hoạt...."
Phương Thốn thầm nghĩ ở trong lòng, khen Tiểu Từ tông chủ một tiếng.
Nhưng bây giờ trong lòng hắn cũng xem như yên tâm một chút.
Tu vi của chúng ma cao thâm, trăm dặm cũng chỉ trong chớp mắt đã tới, Phương Thốn và Tiểu Từ tông chủ trao đổi một hai câu, thì đã thấy chúng ma đã đi tới góc phía tây bắc của ma cốc, ngẩng đầu nhìn lại thấy phía trước pháp lực dồi dào, sát khí đằng đằng. Vị Thiếu Quỷ kia ngồi ở trên xe gỗ, đang nghiêng cổ nhìn lão già tóc bạc ở phía trước, trong tay cầm ma kích, lao thẳng về phía một vị nữ tử.
Mà vị nữ tử kia thân hình xinh xắn, dáng vẻ thanh lệ, mặt không biểu tình chỉ dùng hai tay ngăn cản ma kích, thế mà lại không rơi vào thế hạ phong.
"Hử?"
Điều khiến Phương Thốn giật mình chính là dáng vẻ của nữ tử này, hình như mình đã gặp qua ở đâu.
Một thân bóng đêm tràn ngập, ma khí xung quanh và màn đêm đan vào nhau, thân hình khẽ động, che khuất bầu trời...
...Dạ nữ!
Vị xông vào Ma Cốc đại chiến với lão giả tóc trắng này lại là đệ tử của huynh trưởng mình, Dạ nữ!
Vị đệ tử này của huynh trưởng sao lại xuất hiện ở đây?
Tại sao nàng ta lại muốn làm kẻ thù với Luyện Ma Uyên vậy?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận