"Đó là cái gì?"
Cảm nhận được yêu khí cuồng bạo, tất cả những Luyện Khí Sĩ đang lao về phía núi Vấn Thiên bất ngờ kinh ngạc dừng lại.
Theo bản năng, trong đáy lòng bọn họ nổi lên một trận khí lạnh...
"Loại năng lượng quỷ dị này, lẽ nào..."
"..."
Trong ánh mắt kinh hãi của bọn họ, hai đạo thân ảnh mơ hồ xuất hiện trong đám yêu vân phía trước, trong đó có một thân ảnh thoạt nhìn giống như một đoá hoa sen trong lơ lửng trong không trung, phát ra một ít ánh sáng vàng, nhưng ở bên ngoài cách ánh sáng vàng khoảng trăm thước, hoá thành yêu khí cuồn cuộn, vừa thần thánh vừa quỷ dị, tầng tầng lớp yêu khí, giống như một cơn lốc xoáy, thổi về phía chiến trường.
Mà thân ảnh còn lại cũng nhìn trông cũng rất kì quái, trên lưng có sáu cánh, trên đỉnh đầu có hai cái xúc tu dài hơn mười trượng, chuyển động lắc lư trong không trung, từ trong cơ thể này truyền ra tiếng kêu chói tai, khiến người ta cảm thấy tê dại.
Chỉ cần khí cơ của hai thân ảnh này cũng đã đủ để ép chế tất cả mọi người.
"Không hay rồi, là Yêu Trụ..."
Nam Cương có Yêu Tôn, tu vi cao cường, thực lực hung hãn, mà ở dưới Yêu Tôn là ba đại Yêu Trụ, áp đảo chúng yêu, bình thường khó gặp được, ai cũng không ngờ được, bây giờ hai trong ba yêu trụ lại đang ở đây, mà dựa vào thực lực của những Yêu Trụ này, sợ rằng chỉ có Thần Vương mới có tư cách giao thủ, bây giờ xuất hiện ở chiến trừng này, thì sao bọn họ còn có thể có phần thắng?
Đặc biệt, bây giờ có hai Yêu Trụ xuất hiện ở đây, vậy Yêu Tôn đang ở đâu?
Mọi người đều biết, Yêu Trụ là cận thần của Yêu Tôn, và chỉ xuất hiện ở nơi mà Yêu Tôn xuất hiện.
"Hỏng rồi..."
Khi nhìn thấy thân ảnh của quỷ trụ, mọi người đều có ý nghĩ này.
Đã sớm biết Long Thành cấu kết với Yêu Tộc, lại không ngờ được, bọn họ đã cấu kết đến mức độ này, vốn chỉ tưởng rằng Long Thành bỏ tiền ra mời vài vị Yêu Vương tới ra tay với Phương gia, mà bây giờ Yêu Trụ xuất hiện, đây không còn là vấn đề vài vị Yêu Vương nữa, mà đã liên quan đến Ôn Nhu Hương, rốt cuộc Long Thành đã bỏ ra bao nhiêu mới có thể khiến Ôn Nhu Hương làm việc cho mình.
Này căn bản không cần phải đánh nữa.
Nếu Hoàng Thần Vương ở đây, thì vẫn còn hy vọng có một trận chiến, nhưng mọi người đều biết, Hoàng Thần Vương trước nay che chở Phương gia đã trở về hoàng thành để đình định nội loạn, có lẽ ngay cả nàng cũng không ngờ được Yêu Trụ sẽ xuất hiện ở đây...
...
...
"Còn... còn đánh nữa không?"
Mộng Tình Nhi nhìn hai đạo thân ảnh phía xa kia, đột nhiên tim đập mạnh, chột dạ quay đầu nhìn về phía Mạnh Tri Tuyết.
Tính tình Mạnh Tri Tuyết có chút ngốc, cắn chặt răng nói: "Chờ... đợi lát nữa rồi tính."
Mộng Tình Nhi kinh ngạc quay đầu nhìn nàng một cái.
Mạnh Tri Tuyết hơi cắn răng: "Các người đều cho rằng ta ngốc, nhưng lại chưa từng hiểu ta?"
Dựa vào căn cơ tu luyện của bọn họ, lúc này mà xông lên, thực sự rất ngu ngốc.
Nhưng lẽ nào, lần này thật sự tính sai rồi?
...
...
"Ha ha, ngày thường ta thích nhìn nhất chính là những ánh mắt kinh hoảng này."
Ở trên núi Vấn Thiên, Long Thành thiếu chủ cười ha ha nói: "Một trận chiến dù sao cũng nên để người Phương gia thức tỉnh đi?"
Nhưng ngay lúc tiếng cười kia của hắn còn chưa dừng lại...
Hai Yêu Trụ xuất hiện mang đến yêu khí vô cùng dày đặc, cộng thêm hơn mười vị Yêu Vương mạnh mẽ yêu thuật kinh thiên, lao về phía trước, muốn thu dọn sạch sẽ chiến trường, yêu khí của bọn họ bùng phát, trong nháy mắt không biết có bao nhiêu Luyện Khí Sĩ đến giúp đỡ Phương gia bị cắn nuốt, bất ngờ một thanh kiếm xuất hiện, mang theo uy lực vô hạn, xông thẳng đến chiến trường.
"Soạt..."
Trong nháy mắt, bốn năm yêu vương đã bị kiếm khí xé nát.
Ngay cả hai Yêu Trụ cũng đột ngột dừng lại, ánh mắt có chút kiêng kị.
Tiếng cười của Long Thành thiếu chủ cũng bị nghẹn lại trong cổ họng, tức thì trợn tròn mắt.
Sau ánh kiếm ấy, trên con đường núi phía xa, có một người phụ nữ mặc áo choàng trắng đội vương miện cao, chắp tay bước vào chiến trường, thần sắc ngạo nghễ, như thể trong trời đất này không ai đáng để nàng ấy nhìn vào mắt.
Mà trong số tất cả những người ra mặt giúp đỡ Phương gia, nàng là người duy nhất không che mặt.
"Người đó là ai?"
Vốn dĩ việc Yêu Trụ Nam Cương xuất hiện đã khiến mọi người gần như là tuyệt vọng, lúc trong lòng nảy sinh ý rút lui thì đột nhiên thanh kiếm này xuất hiện, chỉ trong chớp mắt đã càn quét tình thế suy tàn xung quanh, lại không chỉ có thế, thanh cự kiếm kia xoay trong không trung, lao thẳng tới gần bốn năm Yêu Vương, trong nháy mắt cũng trở thành một đống thịt máu vương vãi trên đất... Đây chính là Yêu Vương, còn là Yêu Vương đạt cảnh giới Nguyên Anh, mà trong nháy mắt đã chết đầy trên đất, huyết khí bay ngợp trời.
Chỉ một lát, cho dù là địch hay ta, trước sự chán động của một chiêu kiếm này, tất cả đều kinh sợ không dám nhúc nhích.
"Người đó... Là ai vậy?"
Trước hiện trường đã được giải quyết xong xuôi, Mộng Tình Nhi hoàn toàn mơ hồ, dường như giọng nói cũng màn theo khí lạnh.
Mà vì một chiêu kiếm đó, không chỉ có nàng trong lòng rùng mình, lúc nữ tử mặc áo bào trằng, đội mũa cao đi vào giữa chiến trường, không nhìn về phía bất kỳ người nào, cũng không nói một lời nào, chỉ im lặng đi về núi Vấn Thiên, thanh kiếm đó ở bên người của nàng di chuyển, giống như bị một tay vô hình nắm, lại vừa giống như có sinh mệnh, ngay lập tức đã chém ra hàng ngàn đạo kiếm ảnh, trong nháy mắt chém chết hết tất cả yêu ma có thể nhìn thấy ở xung quanh của nàng ta, sau đó theo bước chân nàng đi, trực tiếp chém về phía trước.
Nơi mà kiếm đó chém tới, dĩ nhiên là nơi ma ảnh yêu khí cuồn cuộn.
Đó là Đại Yêu Trụ dưới trướng Yêu Yôn...
Nàng chém thẳng một chiêu kiếm về phía Đại Yêu Trụ, hơn nữa, nhìn có vẻ chẳng có gì khác so với lúc chém người khác.
"Nữ... Nữ Kiếm Tôn."
Cuối cùng, có người thoát khỏi loại cảm giác sợ hãi đó lại khàn giọng hô lên.
Mà tiếng kêu này cũng giống như sấm sét giữa trời quang, khiến vô số người cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra ngoài cổ họng.
...
...
"Chính là nàng ta, đạo Nữ Kiếm Tôn của Kiếm Thủ Phi Thăng."
"Nàng thế mà cũng tới núi Vấn Thiên."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận