Từ ngày thứ hai đến trước đêm hôm ấy, lần đầu tiên Vân Tiêu tỏ ra nghiêm túc, hắn kể rõ từng chi tiết về quá khứ của Tiểu Kiếm Tôn Lục Bình Sinh cho Phương Thốn nghe, rồi hỏi Phương Thốn một vấn đề rất quan trọng...
Xung quanh, các vị đồng môn đều đang quan sát nhìn họ, trong lòng thấy hơi áp lực.
Một ngày này, câu "giết tâm" và "giết người" của Phương Thốn đã truyền khắp Triều Ca.
Tất cả mọi người ở Triều Ca đều biết, ngày mai Phương Thốn sẽ phải khiêu chiến với Lục Bình Sinh.
Không chỉ có mỗi Lục Bình Sinh, có cả Tiêu Ly của Sâm Thiên Viện, Thần Vi Tử của Động U Viện, và Đoạn Trường Sinh của Luân Hồi Viện.
Những người đó đều là Luyện Khí Sĩ hàng đầu của Triều Ca, là những tiểu bối danh giá nhất. Người lớn tuổi nhất trong số đó là Tiêu Ly của Sâm Thiên Viện, hắn ta đã thành danh gần hai mươi năm nay, cũng đã bước vào cảnh giới Nguyên Anh được mười năm. Về ba người kia, tuy rằng Lục Bình Sinh nhỏ tuổi nhưng kiếm đạo kỳ tuyệt, thanh danh vang xa; còn Đoạn Trường Sinh của Luân Hồi Viện lại thần bí một cách kì lạ, đến tận bây giờ vẫn chưa có ai nhìn thấy khuôn mặt thật sự của hắn ta.
Thần Vi Tử của Động U Viện, tuy danh tiếng bình thường nhưng lại là Trưởng lão trẻ tuổi nhất của Động U Viện.
Khiêu chiến bất cứ một người nào trong số bốn người này, đều không phải chuyện dễ dàng.
Mà Phương Thốn lại muốn khiêu chiến cả bốn người trong một ngày.
Sao mà người ta không lo lắng cho được đây?
...
...
"Ha ha, bây giờ trong số kỹ năng ở Thất Kinh, thứ ta thiếu sót nhất chính là kiếm đạo!"
Đối với lời hỏi thăm của Vân Tiêu, Phương Thốn vừa cười vừa đáp, trông hết sức thản nhiên: "Từ lúc mới bước vào con đường tu hành, ta vốn am hiểu về kiếm đạo, nhưng bây giờ, tu vi càng tăng lên thì ta càng lực bất tòng tâm. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, muốn hiểu rõ Võ Kinh, mài giũa võ đạo thì nhất định phải trải qua những trận chiến sinh tử, đứng trước mũi giáo thì mới tôi luyện được tu vi võ đạo đến mức thông thấu!"
"Mà đúng dịp, từ khi bước chân lên con đường tu hành, thứ ta thiếu nhất chính là rèn luyện sinh tử!"
Hắn nói rồi dang tay ra, cười: "Đương nhiên, nếu bây giờ bàn về lý luận thì ta cũng biết được ít nhiều, tiếc rằng võ đạo chỉ có mỗi lý luận thì không được, ngươi cũng biết Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên kia, đối phương không nói võ đức vậy cũng không được..."
Đám đồng môn xung quanh nghe lời ấy thì đều biến sắc.
Mạnh Tri Tuyết nghiêm túc ngẫm nghĩ một hồi mới hạ giọng nói: "Lời ấy không sai, dù có tham ngộ sâu về võ đạo nhưng tay chân không theo kịp thì cũng không tham ngộ được gì. Pháp lực có thâm hậu nhưng thân thể không theo kịp cũng chẳng phát huy được bản lĩnh, thân thể đuổi kịp mà kinh nghiệm và ý thức không theo kịp thì chỉ đành làm mục tiêu cho đối thủ đàn áp mà thôi. Cho nên trong chư kinh khắp thế gian, chỉ có mỗi Võ Kinh là vững chắc nhất!"
"Ta thấy vị Tiểu Kiếm Tôn Lục Bình Sinh kia, e rằng đã nhìn ra điểm này nên mới tùy tiện đến thế..."
"..."
Hạc Chân Chương sửng sốt một chốc rồi mới hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, cũng chẳng biết phải làm thế nào, trong số các đồng môn ở đây, không có ai lấy Võ Kinh làm bản mệnh kinh cả. Trước đây thì có Nhiếp Toàn, chỉ tiếc bây giờ người ta đang ở thành Liễu Hồ an nhàn thong thả làm ông lớn. Lần trước lúc gặp nhau ở Nguyên thành có nhìn thấy, cái bụng hắn ta đã lớn hơn một vòng, đương nhiên không thể trông cậy hắn ta sẽ ra tay thay Phương Thốn được.
"Hây là thì để ta ra tay đi!"
Vũ Thanh Ly lặng lẽ nói: "Ta kiêm tu cả Võ Kinh, ít nhiều cũng hiểu chuyện chém giết."
"Huynh..."
Mộng Tình Nhi nghiêng đầu nhìn Vũ Thanh Ly, lắc đầu: "Ngươi mà giao đấu với cái tên họ Lục đó chỉ có hai kết quả, hoặc là hắn ta chưa kịp ra tay thì ngươi đã bị dọa đến nỗi nhận thua, hoặc là hắn ta bất chấp ra kiếm, sau đó... ngươi chết!"
Vũ Thanh Ly im lặng, một lúc lâu sau mới khẽ gật đầu.
"Việc này ta đã có chuẩn bị, không cần lo lắng!"
Trái lại Phương Thốn thấy bọn họ lo lắng đến mức đó thì chỉ cười, ý bảo họ không cần nghĩ nhiều.
"Vậy còn Tiêu Ly của Sâm Thiên Viện thì sao?"
Vân Tiêu tiếp lời, đáp: "Sâm Thiên Viện lấy "Toán Kinh" làm chủ, quyển kinh này là một môn hoặc là không học, nếu học thì phải học thật sâu để tạo thành một khoảng cách cực lớn về học vấn với người khác. Không nói đến Tiêu Ly có thể là đã sớm một ngày rồi bày ra một đại trận hung hiểm tối nghĩa, chờ ngày mai huynh đến phá hay không, hắn ta chỉ cần ngồi trong Sâm Thiên Viện rồi lật vài đề khó ném cho huynh, e rằng khó mà ứng phó!"
Phương Thốn nghe vậy khẽ gật đầu, cười nói: "Ta đã nắm chắc, tiếp đi!"
"Thần Vi Tử của Động U Viện!"
Vân Tiêu nói: "Chuyên nghiên cứu "Hồn Kinh"... cái này không cần lo lắng quá, thật ra thì, đấu pháp chính diện với đám người luyện hệ Hồn kinh đó không có gì đáng sợ, chỗ đáng sợ chính là mẹ nó, bọn họ núp trong chỗ tối giở thủ đoạn, cho nên tên này không tính là gì..."
Phương Thốn cười cười, nói: "Còn vị kia... Đoạn Trường Sinh của Luân Hồi Viện thì sao?"
"Cái đó... cũng rất kì lạ!"
Vân Tiêu nói: "Ban đầu địa vị của Luân Hồi Viện rất lúng túng, họ lấy Thuật Kinh làm chủ, nhưng Luyện Khí Sĩ trên đời này, cứ mười người là có bảy người chọn Thuật Kinh. Không chỉ có thế, họ còn kéo bè kéo cánh lại rồi chia môn hoạch phái, mặc dù lúc trước Luân Hồi Viện từng mượn sức từ Tiên Diện để sưu tập kinh điển trên khắp thiên hạ, nhưng sau khi nghiên cứu đến nghiên cứu đi cũng không nghiệm ra được cái gì, nhưng Luân Hồi Viện vẫn luôn không có cảm giác tồn tại. Mà vài năm gần đây, họ đã dùng phần lớn thời gian để nghiên cứu bí thuật cấm kỵ của Hắc Ám Hoàng Triều!"
"Nhưng chắc lúc đấu pháp với huynh, bọn họ sẽ không dám dùng đến bí thuật tiền triều gì đi?"
Vân Tiêu nói rồi lắc đầu cười: "Nếu hắn ta dám dùng, ta sẽ là người nhảy ra đầu tiên, mời Tiên Điện đến trừng trị hắn ta!"
...
...
"Nếu vậy thì chỉ có hai người là Lục Bình Sinh và Tiêu Ly là khó đói phó thôi đúng không?"
Phương Thốn nghe đến đây, cười nói: "Vẫn còn một đêm để chuẩn bị, cũng chưa chắc là không thắng được!"
"Nếu đã vậy thì nói đến một vấn đề khác..."
Vẻ mặt Vân Tiêu càng nghiêm túc hơn, hắn ta chậm rãi nói: "Có lẽ huynh thật sự có thể thắng, nhưng mà huynh... thật sự muốn thắng bọn họ sao?"
Một câu nói khiến người xung quanh cũng hồi hộp theo.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận