Hắn khẽ thở dài một hơi, nhìn Hồ Huỳnh nói: "Ngươi là thuốc giải duy nhất!"
Ngừng một chút hắn lại cười: "Đương nhiên, nếu như bọn chúng thật sự đi luyện chế thì..."
Lời nói kiểu này khiến cho hai chân Hồ Huỳnh trở nên mềm nhũn, suýt chút nữa đã khuỵu xuống đất vì sợ hãi.
Tuy trên gương mặt của Phương Thốn là nụ cười, nhưng nàng nhìn thấy hắn không khác gì một ác quỷ.
Điều cuối cùng mà nàng ta nghĩ được, dù sao cũng chỉ là hi sinh sinh mạng của bản thân, hơn nữa trong tình huống kiểu này, nàng không dám từ chối Phương Thốn, bởi vì nàng lo lắng, nếu như từ chối Phương Thốn, Phương Thốn sẽ không cứu tộc của mình nữa, nên nàng ta đã định liều chết để đổi lấy tính mạng của những người còn sống sót trong tộc, nhưng cho đến lúc này nàng ta mới phát hiện, chuyện mà Phương Thốn muốn nàng ta làm, nó còn kinh khủng hơn là chuyện hi sing tính mạng của bản thân.
Ầm ầm!
Mọi người còn chưa kịp nói gì, đột nhiên sấm sét đánh xuống, rung chuyển đất trời.
Ở trên không trung, Dạ nữ đang đánh nhau với một Đại Yêu Trụ, cuộc chiến khốc liệt, đột nhiên một tia chớp đen cùng với yêu thuật dây dưa với ánh sáng rơi xuống gần đó, khiến cho mọi thứ nằm trong bán kính một trăm mét, bao gồm toàn bộ lầu gác đều bị rung chuyển, sau đó biến sụp đổ.
"Đi thôi!"
Phương Thốn nói với mọi người, sau đó xoay người đi ra khỏi căn phòng đã đổ nát.
Mọi người vội vã đi theo hắn, lúc này tuy chân của Hồ Huỳnh có chút mềm, nhưng vẫn vội vàng đứng lên đi ra ngoài.
Lúc này chỉ thấy Ôn Nhu Hương, đã loạn hết lên, Yêu Cơ run lẩy bẩy khóc vang trời, trốn dưới những bức tường đổ nát, một vài Nhân tộc đang thu dọn châu báu rồi bỏ chạy, một trong số đó có những người sinh ra lớn lên ở Ôn Nhu Hương, bọn họ có người vô cùng trẻ, có người vô cùng già, vì là sinh ra và lớn lên ở Ôn Nhu Hương, nên thậm chí bọn họ còn mất đi năng lực ứng phó với những nguy hiểm bất ngờ.
Xung quanh chỉ thấy ánh sáng mịt mù xung quanh, bọn họ cũng chỉ biết đứng nhìn ngây ngốc, sau đó lại nhìn lên trời, rơi nước mắt.
"Đưa các nàng ra ngoài tránh đi, đừng để bị thần thông tác động đến...",
Vừa ra đến ngoài, Phương Thốn ngẩng đầu lên không trung thì thấy tu vi của Dạ nữ và Đại Yêu Trụ tương đương nhau, nhưng thần thông lại khó có thể phân cao thấp, Đại Yêu Trụ có sự giúp đỡ của rất nhiều Yêu Tướng và Yêu Vương, thậm chí là ở trong Ôn Nhu Hương có vô số đại trận, ánh sáng chập chờn phóng lên trời, giúp hắn có thể đối kháng với Dạ nữ, còn Dạ nữ kia, thì giống như Dạ Anh đã từng giao thủ với Phương Thốn.
Rõ ràng tu vi không quá cao, nhưng khi màn đêm xuất hiện thì lại khơi dậy một sức mạnh khó tả.
Nàng ta chỉ có một mình, đi vào Ôn Nhu Hương, một mình chiến đấu với Đại Yêu Trụ và những Yêu Vương Yêu Tướng ở khắp nơi, thần thông lướt qua, long trời lở đất.
Khi Phương Thốn nhìn thấy nàng đang chiến đấu trên không trung, trong lòng đột nhiên nảy sinh một số cảm xúc khác lạ.
Theo lý mà nói, hắn đến Ôn Nhu Hương việc cần phải làm cũng đã làm xong.
Nhưng lúc này, lại cảm thấy vẫn có chút chưa thỏa mãn...
Sau đó đột nhiên hắn cười: "Nhưng mà, không dễ gì mới đến một chuyến, trước khi đi, có phải nên để cho bọn họ có chút kỷ niệm không?"
Mọi người đều giật mình, kinh ngạc quay đầu nhìn hắn.
Phương Thốn nhìn lên bóng dáng đang đánh nhau với Đại Yêu Trụ, thấp giọng cười nói: "Thời gianbọn họ đã đánh được một nén hương, các lầu ở Ôn Nhu Hương cũng sập được một nửa nhưng vẫn không thấy những Yêu Trụ khác và Yêu Tôn hiện thân, như vậy đang chứng minh điều gì? Tên Đại Yêu Tôn và hai tên Yêu Trụ kia lúc này căn bản không có mặt ở Ôn Nhu Hương, nếu như bọn chúng đã không có ở đây, tên Yêu Trụ duy nhất cũng bị nàng ta giữ chân rồi..."
Nụ cười bỗng trở nên đáng sợ: "Vậy chúng ta còn sợ cái gì?"
Sau khi nghe được điều này, ánh mắt ngơ ngác của mọi người chợt sáng lên.
"Ha ha, không ngại vạn dặm, đại náo Ôn Nhu Hương, đây mới chính là anh hùng..."
Phương Thốn cũng khó mới được hào khí một lần, giữa tiếng cười lớn, mọi người chú ý đến những hồ nữ kia, nàng lại mở hai ống tay áo xông lên trên không trung, chỗ lao tới, có vô số yêu vệ của Ôn Nhu Hương đang tập trung trên bầu trời, giống như xếp thành đội hình quân đội, sau lướt qua phía Dạ Nữ đang một mình đối kháng với Đại Yêu Trụ và bảy, tám vị Yêu Vương, lao về phía đại quân Yêu Vệ.
Tuy đã lên trên không trung, nhưng hắn không nói lời nào, đánh ra một chưởng Thần Thông.
Kim đan trong cơ thể bắt đầu xoay tròn, sáu tia đan quang cũng được nở rộ, từng lớp ánh sáng chói lóa xuất hiện.
Sau đó, một sức mạnh thần bí xuất hiện trong không khí, đột nhiên một đạo binh khí khác cũng xuất hiện, chính là Thần Minh Bách Binh, so với Thần Minh Bách Binh trước đây, bây giờ Phương Thôn thi triển một đạo thần thông này, giữa trời đất, khắp nơi đều là những vũ khí cực kỳ sắc nhọn, đồng thời cũng không biết có bao nhiêu là ma binh, chỉ trong nháy mắt, tràn đầy trăm trượng trong hư không.
"Vù vù..."
Trong nháy mắt đống binh khí lao về phía đám yêu vừa tập hợp lại, chém bọn chúng thành từng mảnh.
Vô số xác chết với cánh tay gãy lần lượt rơi từ trên không xuống.
"Đối phương còn có trợ giúp khác..."
Sau khi Yêu Vương cùng với tướng tiên phong và những yêu khác của Ôn Nhu Hương chứng kiến một màn này thì vô cùng sợ hãi, hét lên chói tau, mấy người khác vội vàng xông đến.
Phương Thốn tiện tay nắm đầu của một tên tướng tiên phong 'rắc' một tiếng bẻ gãy.
Đúng lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn, trùng hợp Dạ nữ cũng đang cúi đầu nhìn về phía hắn.
Hai ánh mắt nhìn nhau, có thứ gì đó khó có thể nói thành lời.
...
...
"Hắn đụng là đã náo nhiệt còn muốn náo nhiệt hơn, chúng ta cũng đến tham gia, như vậy sẽ không tốn công đi một chuyến đến đây..."
Nhìn thấy Phương Thốn ra tay, Vân Tiêu và những người khác cũng giật mình, quay ra nhìn nhau.
"Ha ha, ta đã đợi cơ hội này từ lâu rồi..."
Nhiếp Toàn là người đầu tiên ra tay, cười lớn nói: "Bình thường ta đều ở trong thành Liễu Hồ, đến vài con yêu quái cũng không bắt được, ngày nào cũng làm bạn với dã quỹ cương thi, đến lúc mới có thể tích đủ công trạng để trèo lên, đến lúc đó ta nghĩ là, nếu như ngày nào cũng có yêu quái bắt mãi không hết thì thật là tốt..." Nói xong khẽ giật mình, hắn thuận miệng nói với vài hồ nữ: "Không phải các ngươi, là loại ăn thịt người kia..."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận