Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 734: Làm lũng đoạn

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
"y... Vẫn là muội tử Khúc gia thân thiện...!
Phương Thốn nghe Khúc lão tiên sinh trả lời, không khỏi cảm khái một tiếng, nhoẻn miệng cười với Khúc Tô Nhi cô nương.
Nhất thời, Khúc Tô Nhi cô nương xấu hổ, nhẹ giậm chân một cái, dường như muốn đem mặt núp ra sau lưng Khúc lão tiên sinh.
Mà vào lúc này, đám người Hạc Chân Chương cùng đi theo Phương Thốn ra ngoài đón người, có chút bất ngờ, trước kia bọn họ ở Phương gia ra đã từng gặp vị lão tiên sinh này, nhất là Hạc Chân Chương, cho tới bây giờ vẫn luôn bị Khúc lão tiên sinh đề phòng, chỉ cần hắn ta tới gần trong vòng ba trượng thì ông thuận tay đậy lư hương lại, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm, thế nào cũng phải thấy Hạc Chân Chương chật vật trốn chui như chuột mới hài lòng.
Nhưng quen thuộc thì quen thuộc, bọn họ không hề ngờ được, đan sư Phương Thốn nói, chính là Khúc lão tiên sinh?
Trên đời này không phải tùy tiện đan sư nào cũng có thể so với Đan Hà Sơn...
Mà Phương Thốn lại cười tủm tỉm, khách khí mời Khúc lão tiên sinh vào viện, ở một bên cẩn thận hầu hạ.
Vị này tu vi chỉ có Bảo Thân Cảnh, thân thể lão giả cũng đơn bạc thon gầy, rên rỉ than thở, được Phương Thốn đỡ đi vào, nhưng một thoáng khi bước vào Lão Kinh Viện, bỗng nhiên ưỡn ngực lên, bước chân cũng bắt đầu trở nên có lực, lập tức tránh thoát hai cánh tay đang đỡ ông của Khúc Tô Nhi ở bên trái và Phương Thốn ở bên phải, hai tay chỉnh lại cổ áo ngay ngắn, sau đó hiên ngang đi vào.
"Lão hữu trở về Triều Ca, quả thật một chuyện lớn..."
Mà trong đột nhiên Lão Kinh Viện tối om cũng vang lên tiếng than khe khẽ.
Ngay lúc trong lòng mọi người cả kinh thì thấy trên cao Lão Kinh Viện, có đạo uẩn tràn ngập, Ngọc Hành tiên sinh bước trên mây tới.
Ngay sau đó là đám người Ngọc Đài tiên sinh, Ngọc Trần tiên sinh.
Vào giờ khắc này, tất cả các vị tọa sư cấp bậc đại nhân vật của Lão Kinh Viện đều đích thân tới chào đón.
Không chỉ có như vậy, thậm chí bọn họ còn cùng đi đến trước người Khúc lão tiên sinh, gạt bỏ mây, nhẹ nhàng xuống đất, sau đó đứng thành một hàng, cùng nhau chào Khúc lão tiên sinh, lấy thân phận ngang hàng, chào hỏi Khúc lão tiên sinh.
"Trở lại Triều Ca?"
Khúc lão tiên sinh đối mặt với mấy vị tọa sư Lão Kinh Viện tu vi không biết cao hơn ông ta mấy phần, chỉ hừ lạnh một tiếng, nói: "Lão phu không trở lại, để Lão Kinh Viện các ngươi thành lưu manh hoành hành đất Triều Ca sao? Mấy năm này mặc dù ta ở bên ngoài, nhưng cũng từng nghe nói, bây giờ các ngươi dạy đệ tử cậy mạnh, ức hiếp người khắp nơi..."
Mấy vị lão tọa sư cũng không cảm thấy lúng túng, Ngọc Đài tiên sinh cười ha ha một tiếng, nói: "Còn không phải là học theo ngươi?"
"Ban đầu người đầu tiên nhặt lư hương lên đập đầu sứ giả Tiên Điện cũng không phải là Lão Kinh Viện ta!"
Khúc lão tiên sinh nghe vậy, hừ một tiếng, nói: "Gặp lại, ta vẫn đập!"
"..."
Mọi người chung quanh nghe lời này, sắc mặt nhất thời ngạc nhiên.
Ngay cả Phương Thốn, mặc dù từ lúc Khúc lão tiên sinh mới vừa vào Phương phủ hắn đã sớm nghe được từ chỗ Khúc Tô Nhi cô nương, nghe ngóng thân phận lai lịch của Khúc lão tiên sinh... Dĩ nhiên cũng không coi là nghe ngóng, mà chỉ cười một tiếng với Khúc Tô Nhi cô nương, nàng đều nói hết... Nhưng chẳng qua, cũng chỉ biết thân phận vị lão tiên sinh này ở Triều Ca, hoặc nói thân phận trước kia ở Đan Hà Sơn mà thôi, nhưng không biết ông lại có danh tiếng lớn như vậy...
Hạc Chân Chương đàng hoàng trốn ở phía sau, lúc này biểu tình cũng có chút ngạc nhiên.
"Sứ giả Tiên Điện?"
"Thì ra như vậy, ban đầu lúc ta vẫn còn ở thư viện Bạch Sương, cũng đã từng có cùng một cấp bậc đãi ngộ với sứ giả Tiên Điện rồi?"
"..."
"Ha ha ha ha, lão hữu vừa tới, tự kính một ly..."
Mấy vị tọa sư Lão Kinh Viện và Khúc lão tiên sinh trò chuyện mấy câu, tất cả đều cười to, mời ông vào điện ngồi trò chuyện.
Đám người Phương Thốn, lại bị bỏ rơi bên ngoài.
Cũng không có cách nào cả, thứ tuổi tác và bối phận này, có đôi chính là đáng ghét như vậy...
Phương Thốn không thể làm gì khác hơn là cười với Khúc Tô Nhi cô nương bên cạnh nói: "Khúc gia muội tử, ta nên đa tạ muội!"
Khúc Tô Nhi đỏ mặt thực sự rất đẹp mắt, tiếng như con muỗi nói: "Đừng đừng, ta nên cảm ơn Phương công tử mới đúng, huynh không biết, thật ra thì năm đó ông nội bị buộc rời khỏi Triều Ca, trong lòng vẫn luôn tức giận, ông không phải tức giận Tào gia đoạt đơn thuốc của Khúc gia, mà giận bầu không khí Đan Hà Sơn bị Tào gia phá hỏng, cho nên mặc dù trên miệng ông nói, chỉ vì luyện ra viên Chí Thánh đan kia, cái khác khác đều không quan trọng, nhưng khi nhận được tin của công tử, trong lòng rất vui vẻ... Ta đỡ ông, ông cũng không có giãy giụa..."
"..."
Phương Thốn không biết nên trả lời như thế nào, nhìn một chút tay chân mảnh khảnh của Khúc gia muội tử.
Bỗng nhiên nghĩ đến, có lẽ ban đầu nên sớm một chút mời Khúc gia muội tử tới, mình cũng có thể giảm rất nhiều tiền cơm nuôi tráng hán man tộc...
"Ta dù gì cũng là một đại cổ sư, đường đường là chủ nhân Hắc Hồ Nam Cương, hôm nay bị lão gia tử nhà mình mắng, xấu hổ thì thôi đi, hôm tới giúp mấy người luyện đan, nhưng ngay cả người cầm giúp hành lý cũng không có, có phải hay không có chút..."
"Tới rồi?"
Bên ngoài viện Lão Kinh Viện, vang lên một giọng nói lười biếng.
Chủ nhân Hắc Hồ, hoặc nói là thúc thúc Khúc Văn Xương của Khúc Tô Nhi lúc này đang chắp hai tay, từ từ đi vào.
Ở sau lưng hắn, một mảng nước hồ màu đen, chảy tới Lão Kinh Viện, nhìn kỹ lại,có thể thấy đều là tiểu trùng tử màu đen, mà ở giữa tiểu trùng tử, hoặc là nâng một cái lò luyện đan, hoặc là nâng cái rương, vân vân, nhìn giống như đang lơ lửng giữa một mảng nước màu đen, chảy theo ba hướng, từ từ tràn vào cửa Lão Kinh Viện.
"Đa tạ tiền bối xuất thủ tương trợ..."
Phương Thốn bận bịu nghênh đón, hành lễ với vị đại cổ sư Nam Cương này.
"Được rồi, thật ra thì ta cũng có chuyện xin công tử..."
Chủ nhân Hắc Hồ cười, vỗ tay một cái, tất cả sâu tản đi, lò luyện đan và hành lý liền rơi ở trên mặt đất.
Vân Tiêu ở một bên, rất là cơ trí, lập tức gọi đệ tử Lão Kinh Viện xung quanh tiến lên giúp cầm hành lý, an bài phòng, bản thân mình thì cười híp mắt đứng ở một bên, công phu thuận nước đẩy thuyền này thành thục đến mức khiến người ta giận sôi.
"Bây giờ Nam Cương và Nguyên Thành rất khác xưa, các loại làm ăn..."
Chủ nhân Hắc Hồ trước tiên kéo Phương Thốn,
Ở một bên nhỏ giọng thầm thì mấy câu, sau đó hai người rõ ràng càng trò chuyện càng vui vẻ.
...
...
"Cửu Khí Cửu Chuyển Đại Đạo Diệu Sinh Đan, lão phu đúng là biết luyện như thế nào!"

Bình Luận

0 Thảo luận