Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 889: Công Đức Vô Tận (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
Đương nhiên, nàng cho rằng Phương Thốn nói cái gì mà lý do tông chủ với cả không tông chủ thật sự là không đủ đáng tin.
Nhưng vào lúc này Phương Thốn cũng đã lui về phía sau, cười nói: "Mà quan trọng nhất chính là, ta tin tưởng huynh trưởng, huynh ấy nhất định cũng sẽ tin tưởng ta, cho nên mặc kệ hắn có thể tính được hết thảy hay không, chỉ cần hắn tin tưởng ta, sẽ không có chuyện không tính đến việc vào lúc quan trọng ta sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào. Nếu cái kế hoạch này thật sự không thể bị ngăn cản, vậy thì hắn nhất định sẽ nói cho ta."
"Mà không phải là để cho một khúc gỗ như ngươi tới ngăn cản ta làm gì."
"Cho nên......"
Khi câu nói cuối cùng của hắn rơi xuống là lúc trong Luyện Ma Uyên trung sương đen kích động, càng nhiều tu ma đã vọt ra.
Phương Thốn gần như là hai bên đều giáp địch, lâm vào bên trong vòng vây của tu ma, không biết là có bao nhiêu ma đạo thần thông đánh về phía hắn.
Nhưng hắn lại đưa ra hai tay, không có chút ý chí chống cự, trên mặt ngược lại lộ ra tươi cười.
Dạ Nữ thấy Phương Thốn bị tu ma vây quanh, vốn dĩ không chút nào lo lắng, nhưng nhìn thấy Phương Thốn lại không có ý chống trả, thần sắc tức khắc trở nên cấp bách. Tuy rằng hoàn toàn hiểu được chuyện này có thể tương đối phức tạp, nhưng nàng vẫn là nhịn không được đi nhanh lên, thôi thúc bóng đêm hướng về phía đám tu ma chui ra từ trong Luyện Ma Uyên mà đánh tới. Từng đợt bóng đen kích động bức lui những tu ma và đèn lồng trắng này ra rất xa.Li ê n hệ zl: 0 7 6 9 4 1 7 9 8
Mà Phương Thốn lúc nãy suýt nữa bị tu ma xuyên qua người cũng bị nàng đoạt lại bên người, đưa tay ôm lấy hắn.
"A."
Phương Thốn nằm ở trong lồng ngực nàng, thoải mái thở hắt ra. Sau đó bỗng nhiên xoay người đánh vào kinh mạch phía trên của nàng.
Lúc Dạ Nữ đang toàn lực thi triển pháp lực, chiêu này của Phương Thốn khiến người khác khó mà đề phòng.
Pháp lực Dạ Nữ trì trệ lại, Phương Thốn đã nhân cơ hội này lấy lại hoàng văn thần phù, sau đó vung tay đẩy lui tu ma đang đến gần, quay người lại ôm Dạ Nữ vào lòng, lấy thân thể ngăn nàng lại, trở tay ném thần phù ra. Còn mình thì lẳng lặng nhìn nàng, thấp giọng nói:
"Mọi chuyện đều phải nhìn vào trọng điểm, Thiếu Ma một lòng phục quốc, hủy diệt Đại Hạ, cho nên, mục đích của hắn cũng không khó mà nhìn ra."
"Đại Hạ bây giờ, căn cơ là bá tánh chư quận, cũng là phương pháp để định trụ long mạch."
"Bách bát thiên ma không thành, tất nhiên sẽ cắn nuốt long mạch, hút lấy tinh huyết của bá tánh, hủy diệt Đại Hạ căn cơ, mang ý đồ phục quốc."
"Ngươi nói huynh trưởng có kế hoạch, ta tin."
"Đại Hạ không dễ dàng gì bị ta truyền kinh vào đời, bức cho Long Thành tạo phản, thế cục bây giờ cũng là thật."
"Nhưng ta không thể ngồi yên không nhìn Luyện Ma Uyên sắp thành công, cho nên, ta tin tưởng nếu huynh trưởng trong trường hợp như này cũng sẽ làm ra lựa chọn giống ta. Không có kế hoạch gì mà còn quan trọng hơn cả việc nhìn trăm vạn con người đi tìm đến cái chết"
"......"
Một ánh sáng vàng lấp lánh bay qua không khí, nháy mắt biến mất ở giữa bóng đêm nặng nề.
Mà Dạ Nữ bị Phương Thốn ôm ở trong lòng ngực mặt không có biểu tình gì, chỉ liếc mắt nhìn Phương Thốn một cái thật sâu.
Nàng xoay người lại tránh ra khỏi lồng ngực Phương Thốn. Bóng đêm bên người kích động, đánh tan Thiên Ma đang tới gần. Nhưng là, mặc cho nàng pháp lực có mạnh đến mấy, nhìn đạo thần phù trốn vào trong hư không kia cũng không cách nào ngăn trở. Ban nãy Phương Thốn nhìn ra nàng thật sự là người trung thực vô cùng, giúp đỡ huynh trưởng của hắn hoàn thành kế hoạch cho nên có thể dễ dàng nắm thóp nàng.
Nàng không cho phép người khác hủy diệt kế hoạch của huynh trưởng, mà chính hắn ở trong mắt nàng cũng là một quân cờ chấp hành kế hoạch của huynh trưởng.
Cho nên, nàng đương nhiên cũng sẽ không cho phép hắn bị thương.
Mà nàng càng đến gần hắn liền có thể nhân cơ hội nàng bảo vệ hắn mà đoạt lấy thần phù trong tay nàng.
Còn việc ôm nàng vào ngực là do pháp lực nàng quá mạnh, chỉ có dùng chính thân thể của hắn để bảo vệ thần phù đã hiến tế. Tránh để cho nàng dựa vào pháp lực cường đại một lần nữa đoạt lấy thần phù, thậm chí hủy diệt......
Chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng Phương Thốn lại phải tốn không ít tâm tư, vì để đảm bảo sẽ thành công.
Ầm!!!
Cùng lúc này, Phương Thốn âm thầm cảm nhận được.
Chỉ cảm thấy công đức dồi dào giữa đất trời tất cả đang tràn vào trong thân thể mình, thậm chí khiến hắn thần hồn chấn động, tâm tư sáng sủa.
Tự mình hiến tế một đạo thần phù lại nhận được vô số công đức.
Nhìn dáng vẻ, chắc là đại đạo cũng tán thành lựa chọn này của hắn. Chỉ một đạo thần phù này liền ban cho công đức vô biên.
"Ngươi......"
Cùng lúc đó, Dạ Nữ vừa xoay người đã bị vây quanh trong công đức vô tận trong lòng Phương Thốn, như phát hiện ra điều gì. Trên mặt xưa nay bình tĩnh bỗng nhiên xuất hiện chút kình ngạc.
"Đại U Thái Tử, Luyện Ma Uyên?"
Hoàng Thần vương gần đây rất thoải mái, vốn nàng cho rằng tên gia hoả có thể sẽ phải khiến nàng tốn rất nhiều tâm tư lại được việc như thế. Từ lúc đầu trong lòng nàng đã tự nhủ phải bảo vệ tốt tên gia hoả này, cho dù là đối địch với cả thiên hạ, hay là đối đầu với Tiên Điện cũng phải giữ được hắn, khiến cho hắn sống tốt thật lâu thật lâu.
Làm như vậy mục đích là cái gì?
Hoàng Thần vương không quen nghĩ này kia, dù sao thì nếu bản thân làm vậy cảm giác sẽ rất thoải mái.
Sâu trong nội tâm, tựa hồ cũng nghĩ phải cho người kia xem thử.
Tuy rằng, người kia đã không còn cách nào nhìn thấy bản thân làm những gì.
Nhưng mà tâm tư này của nàng lại là uổng phí, bởi vì mỗi người Phương gia dường như đều là quái vật. Lão đại thì không cần nói, đến cả lão nhị kia tuổi còn nhỏ mà cũng khiến người khác bớt lo như vật. Tình huống nàng lo lắng nhất, hắn giải quyết. Chí hướng của lão đại nàng quan tâm nhất hắn kế thừa. Lão long mà nàng ghét nhất cũng bị hắn bức cho tạo phản.

Bình Luận

0 Thảo luận