Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 880: Ma tướng bao vây (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
Tu vi của Dạ Nữ không thấp, thần thông thì càng kỳ dị, đây cũng là nguyên nhân mà nàng ta có thể chống lại lão giả tóc bạc hoặc có thể nói là phụ thân của Tiểu Từ tông chủ, nhưng phụ thân của Tiểu Từ tông chủ, Lão Từ tông chủ dưới tình huống trong tay cầm tà thì kích mà nàng ta đã bị mơ hồ bị áp chế rồi, lúc này chỉ một thoáng có nhiều người tu ma như vậy xông lên, Dạ Nữ càng lập tức bị ép đến tđường cùng, thân hình không thể tự do.
"Xoẹt..."
Nàng ta nhìn thấy thời cơ cũng coi là cực nhanh, phút chốc thân hình đã vụt ra sau, đồng thời vung hai tay về phía trước.
Phía sau nàng ta, giống như một màn vải màu đen cực lớn, bóng đêm như được nàng kéo xuống, quét về phía trước.
Tất cả những người tu ma xông đến lúc này đều bị màn vải bao trùm, thân hình bị ngăn lại.
Sau đó, nàng ta cũng biết lợi hại, thân hình khẽ quay rồi đạp vào hư không, lập tức bay thẳng lên bầu trời xa.
Thấy không ổn, nàng ta cũng có ý niệm muốn rút lui.
...
...
"Ha ha, ba lần bốn lượt đến đây làm loạn, lần này người còn muốn đi?"
Nhưng cũng ngay trong lúc này, vị Thiếu Quỷ cười lạnh một tiếng, hàn quang lạnh lẽo trong mắt hắn phát tác rồi vỗ vào tay vịn của xe gỗ.
"Vù" "Vù" "Vù" "Vù"
Trong u cốc này, phương hướng mà Dạ nữ muốn chạy khỏi, đột nhiên từng chiếc từng chiếc đèn lồng màu trắng từ dưới đất lao lên, mỗi một cái đèn lồng trắng đều không ngừng run rẩy, xung quanh hư không xuất hiện từng đạo chấn động, nhìn có vẻ như trong đèn lồng có người đang đọc thuộc một loại kinh văn tà dih, sức mạnh liên kết lại thành một mảnh, hình thành một bức tường cao không thể vượt qua được.
Đường lui của Dạ Nữ đã bị chặn lại!
"Cô nương này xui xẻo..."
Phương Thốn thấy thế thì hơi nhíu mày.
Mặc dù Tiểu Từ tông chủ không nhắc nhở, hắn cũng không định hại chết Dạ Nữ ở đây, dù sao thì Dạ Nữ vẫn còn liên quan đến một số vấn đề của huynh trưởng mà mình còn chưa làm rõ ràng, huống hồ nếu như nàng ta không hại chết huynh trưởng mình mà đây chính là một con cờ mà huynh trưởng đã để lại, vậy thì nếu nàng ta chết ở đây thì chẳng phải là mình đã phạm sai lầm, phá hủy kế hoạch của huynh trưởng sao?
Nhưng mà nghĩ thì nghĩ nhưng ở tình huống như thế này phải làm sao để cứu nàng ta đây?
...
...
Soạt...
Phương Thốn nghĩ một chút, Dạ Nữ đã bị bao vây chặt, cho dù nhìn thấy đường lui của mình đã bị chặn lại, xung quanh lại bị nhiều ma tu bao vây, nhưng sắc mặt nàng ta vẫn không hề thay đổi, màn đêm dần dần bao trùm lên mọi thứ, làm cho bầu trời đêm trên khe núi này trở nên u ám hơn, mà bản thân nàng ta đang ẩn nấp trong màn đêm, lúc ẩn lúc hiện, vô cùng quỷ dị.
Ầm! Ầm! Ầm!
Những người tu ma này, người nào cũng có thực lực rất mạnh, chỉ giơ tay nhấc chân thôi đã làm cho màn đêm nứt thành từng khoảng.
Dưới sức mạnh của bọn họ, loại bóng đêm quỷ dị này chỉ là một pháp lực hơi khác thường một chút mà thôi.
Chỉ có điều việc sử dụng pháp lực này của Dạ Nữ đã đạt đến một trình độ vô cùng tuyệt diệu, mặc dù không thể đánh thắng nhưng mà cũng có thể ảnh hưởng đến đám tu ma này. Mặc dù nàng ta bị bao vây tứ phía nhưng mà đối phương cũng không thể dễ dàng làm nàng ta bị thương.
Màn đêm này được vạn dụng rất tốt, có thể phòng ngự lại có tác dụng khắc chế địch.
Đương nhiên, nói thì nói như vậy thôi chứ ở dưới tình hình bị bao vây tứ phía như thế này thì cũng không khác nào đường chết, có vận dụng màn đêm tốt hơn đi nữa thì cũng vần tiêu hao, khác biệt lớn nhất cũng chỉ là nàng ta có thể trì hoãn việc cái chết đến dần, còn việc bị giết cũng chỉ là sớm muộn mà thôi...
...
...
"Ha ha ha ha..."
Thiếu Quỷ cười một tiếng sắc nhọn, làm cho người khác sởn cả da gà: "Dạ Ngyên có dị nhân, trời sinh làm bạn với bóng đêm, người khác đều không tin là có sự tồn tại kỳ quá như các ngươi, nhiều nhất cũng chỉ xem các ngươi là một loại yêu quái thôi, hoặc là các ngươi tu luyện một loại tà pháp nào đó, chỉ có một mình ta biết lai lịch của các ngươi. Chỉ đáng hận là rõ ràng ngươi cùng chiến tuyến với ta, nhưng mà ngươi..."
"Ngươi lại vì tên tiểu tiên sư kia mà sẵn sàng đối đầu với ta!"
"..."
Nói đến đây, hắn ta nghiến chặt răng, sắc mặt đầy lạnh lùng mà nói: "Nếu đã như vậy, thì hôm nay ta sẽ cho ngươi toại nguyện!"
"Ta phải giúp ngươi, tìm lại bản chất của mình!"
"..."
Hắn ta vừa hét lớn, vừa phun ra một ánh sáng đen củng cố cho lệnh bài màu tím ở phía trên.
Thần lệnh quay tròn, tuôn ra một luồng ánh sáng tím như dài đến vô tận.
Đám ma tu xung quanh lập tức ra tay mạnh hơn, tấn công vào trong màn đêm, không gian của Dạ Nữ cũng đã bị đè nén đến cực điểm.
...
...
"Phương trưởng lão..."
Giọng nói của Tiểu Từ tông chủ truyền lại từ một chỗ cách đó không xa.
"Lúc ta đi theo hầu sư phụ thì có một người trưởng lão..."
Phương Thốn vô cùng bất đắc dĩ, sao bây giờ Tiểu Từ tông chủ lại dài dòng như thế rồi, cứ liên tục hối thúc hắn.
Chẳng lẽ là ta không biết cần đi cứu người sao?
Ta cũng chỉ đang nghĩ đến việc cứu người mà thôi...
Lúc này, đầu hắn đã nảy ra vô số suy nghĩ, nhưng mà đều bị bản thân mình gạt bỏ, với tình hình bây giờ thì cũng tính là vô cùng nguy hiểm, cho dù là mình tấn công thần lệnh kia, hay là đột nhiên tấn công về phía Thiếu Quỷ, hay là đứng trốn sau lưng đám tu ma mà hiến tế hồ lô Bát Bảo, thả ra vô vàn sấm sét ra để đánh cho chúng trở tay không kịp thì đều có thể cứu được người.
Nhưng mà đều có nguy hiểm, lỡ như sơ ý một cái thì sẽ thất bại hoàn toàn.
Mà một điều quan trọng chính là giờ mà mình lộ mặt thật thì chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ...
Vì vậy...
Trong lòng hắn dần dần có chủ ý, đột nhiên hắn nháy mắt với Tiểu Từ tông chủ một cái.

Bình Luận

0 Thảo luận