Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 780: Nội ứng Long Thành

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
Lời nói của ông ta rất nhẹ nhàng, nhưng pháp lực kích động càng ngày càng mạnh.
Mà lôi thác khống chế xung quanh cũng càng thêm bạo trướng.
Giống như nước có thể dập tắt đám cháy, nhưng khi ngọn lửa bùng lên đến một mức độ nhất định, nước đổ vào chỉ càng cổ vũ ngọn lửa cháy to hơn, đây là điều mà bây giờ lão nội thị đang làm, ông ta biết rõ pháp lực âm tà của mình tương khắc với lôi thác nhưng vẫn cố ý bay lên đây, bây giờ, ông ta dùng tính mạng của mình để đánh canh bạc này, cũng tạm thời khống hết sức mạnh của lôi thác trong tay của chính mình.
...
...
"Không ổn rồi..."
Lão viện chủ ở phía dưới nhìn thấy cảnh này không khỏi đứng lên, hai mắt lộ ra tinh quang.
Tọa sư xung quanh cũng phát hiện ra điều gì đó không ổn, nhao nhao dò hỏi.
Một là hỏi bên trên đã xảy ra chuyện gì, sao lôi thác càng thêm bạo trướng, sao lại giống như không có một cái cực hạn nào?
Cả hai cũng phát hiện ra rằng tuy lão viện chủ đứng lên, nhưng ông vẫn chịu đựng cái gì đó mà không xuất thủ.
"Thật kỳ quái..."
Lúc này, lão viện chủ cũng nhìn chằm chằm bầu trời, vẻ mặt hơi nghi ngờ: "Sao lão nhị Phương gia lại không kêu cứu?"
...
...
"Làm như vậy, đáng giá không?"
Bên trong, lôi thác càng thêm tăng mạnh, Phương Thốn cũng đang ngồi lẳng lặng xếp bằng.
Dường như hắn không sợ hãi khi nhìn thấy lôi thác tăng vọt đã vượt qua cực hạn của mình, trên khuôn mặt còn mang theo ý cười.
Lão nội thị cũng không vội ra tay, ông ta lên đây không phải là vì muốn đánh tay đôi.
Ông ta bình tĩnh nói: "Nếu lão nô làm việc cho Thất vương điện thì đương nhiên..."
Phương Thốn ngắt lời ông ta, cười nói: "Ý ta là ngươi làm vậy vì Long Thành, đáng giá sao?"
Lão nội thị nghe vậy, đầu tiên là giật mình, đồng tử đột ngột co rút.
Phương Thốn nhẹ giọng nói: "Trù Sơn Chu Thị Nhị tiên sinh Chu Duy Thanh, một trăm năm trước từng nổi danh ở vùng Trù Sơn, nhưng vì chọc giận Long Thành nên bị Long Thần Vương bắt giữ, lấy thân tù tội hiến vào Triều Ca, sau khi hủ hình được đưa vào phục vụ trong Tiên Điện, sau hơn 80 năm tung hoành khắp nơi, cuối cùng lòng trung thành đã động tới được Thất vương điện và có cơ hội phụng dưỡng con trai Tiên Đế..."
"Ngươi là người rất trung thành, làm việc gì cũng rất cẩn thận nên rất nhanh đã trở thành nội thị tổng quản của Thất vương điện, nhưng vì xuất thân của ngươi nên thế nhân cho rằng ngươi cực kỳ hận Long Thành, nhưng ta lại biết ngươi luôn duy trì liên hệ với Long Thành, chính là làm nội ứng cho chủ nhân Long Thành, mà ngươi cẩn thận phục dịch ở Triều Ca nhiều năm như vậy chẳng qua là đang lót đường cho Long Thành..."
Nghe Phương Thốn nói, đặc biệt là khi hắn nhắc đến cái tên mà ông ta đã vứt bỏ, sắc mặt lão nội thị đại biến.
Điều này hoàn toàn khác với ý Phương Thốn lộ ra muốn giết ông ta trước đó.
Nó thực sự làm cho ông ta hoảng sợ, giọng nói cũng trở nên sắc bén hơn: "Làm sao ngươi biết được?"
"Đương nhiên là ta biết!"
Phương Thốn khẽ vươn tay áo, nhàn nhạt nói: "Ta còn biết Long Thành đã khởi binh, tấn công vào Nguyên Thành với ý đồ tự lập, thậm chí chuyện lão quỷ đang tác loạn ở Triều Ca cũng có liên quan đến Long Thành? Ha ha, không khó để hiểu đây hẳn là Long Thần Vương cũng biết hắn ta chọc phải đại họa, Tiên Đế trở về nhất định sẽ khai đao với hắn, cho nên hắn ta muốn thừa cơ hội này tìm kiếm một con đường sống?"
"Hắn ta cấu kết với lão quỷ tiền triều, gây họa loạn cho Triều Ca, còn bản thân đi xâm chiếm các vùng đất, tích lũy tài nguyên, chậc chậc..."
"Không thể không nói, mặc dù chuyện lần này như lửa đốt mông, đầy tính trẻ con, nhưng thanh thế không tồi..."
".."
Nghe đến đây, lão nội thị kinh ngạc run lên.
Tính toán thời gian, hiện giờ Long Thần vương có lẽ vẫn chưa thực sự lộ ra chân tướng, sao hắn... sao hắn biết được?
"Không phải chuyện bình thường sao?"
Phương Thốn nhíu mày, dò hỏi lão nội thị: "Long Thành có thể cử ngươi vào Triều Ca làm việc, tại sao ta không thể tìm hiểu thông tin của ngươi?"
"Là Vân Tiêu sao?"
Biểu tình lão nội thị có chút dữ tợn: "Một chút tâm tư này của hắn, liếc mắt đã nhìn thấu thì có thể làm được chuyện gì?"
"Ngươi quá khinh thường Vân Tiêu rồi..."
Phương Thốn thay bằng hữu mình lấy lại mặt mũi, nói: "Thoạt nhìn quả thực hắn là một người không đáng tin, thật sự rất khó trông cậy vào hắn tìm được tin tức gì hữu ích, nhưng mà mặc dù hắn không tìm hiểu được tin tức nhưng rất dễ thu hút sự chú ý, đặc biệt là khi hắn hận không để cho Triều Ca biết hắn là nội ứng, còn bất mãn không có nhiều người của Triều Ca nhìn chằm chằm vào hắn?"
"Ngươi..."
Lão nội thị á khẩu, không trả lời được, chỉ là mặt mày kinh sợ.
"Còn ngươi, lý do tại sao ta biết được..."
Phương Thốn nhẹ nhàng cười làm cho lão nội thị cảnh giác.
Lúc này, ông ta hận không thể trực tiếp giết Phương Thốn nhưng trong lòng cũng tò mò muốn biết đáp án.
Sau đó, trong ánh mắt vừa sợ hãi vừa tức giận của ông ta, Phương Thốn cười nói: "Không nói cho ngươi biết!"
"Ngươi..."
Lão nội thị đang bị lôi thác quấn lấy, lúc nào cũng phải chịu thiên lôi đánh vào người, ông ta chỉ nhờ vào một thân pháp lực để chống đỡ, hiện giờ đạo tâm kinh động, pháp lực mất khống chế, lôi điện lập tức quấn quanh người ông ta, khuôn mặt không ngừng vặn vẹo, thoạt nhìn hai mắt ông ta như sắp phun ra lửa giận, ông ta hét lên: "Tiểu tử, ngươi dám trêu chọc ta?"
Một tiếng rít này vang lên, cuối cùng trạng thái bình tĩnh của ông ta cũng biến mất, vàng đánh về phía Phương Thốn.
Ông ta không biết Phương Thốn phát hiện ra bí mật sâu kín nhất của mình như thế nào, nhưng giờ ông ta chỉ cảm thấy hoảng sợ, có cảm giác mọi thứ đều đã bị người ta nhìn thấu, nên đương nhiên không rảnh quan tâm đến thể diện nữa, mặc dù ông ta không biết Phương Thốn có tiết lộ tất cả ra ngoài chưa nhưng điều ông ta cần phải làm lúc này là giết hắn diệt khẩu.
Dù sao, mình khổ sở cả trăm năm, còn không phải vì gia tộc sao?
Mặc dù gia tộc đã sớm sửa họ nhưng lại là chuyện duy nhất bây giờ ông ta còn quan tâm ở trên thế gian này, ông ta ở Triều Ca lập công lớn, gia tộc ở Long Thành phát triển không ngừng, đến bước cuối cùng, nếu ông ta thất bại, mọi chuyện bị bại lộ, gia tộc đều phải chôn cùng.
Cho nên lúc này, ông ta thật sự sợ hãi.
Đó là một điều khủng khiếp đáng sợ đối với một người tu pháp lực âm tà, thần thông hay Nguyên Anh cũng đều như vậy.

Bình Luận

0 Thảo luận