Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 662: Yêu Tôn khóc rồi (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
Lúc này Long Thành thiếu chủ mới yên tâm một chút, hạ giọng nói: "Thu thập Vô Tương Bí Điển, nếu thuận lợi thì vài ngày nữa có thể hoàn thành, mà thứ ta lo lắng nhất chính là chuyện yêu đan này, chỉ cần hoàn thành được việc này thì ít nhiều cũng có thể bù đắp lỗi lầm trước đây của ta..."
"..."
Hơn nữa ở Long Thành đã bắt đầu vì lo lắng chuyện này mà bắt tay vào chuẩn bị, bỗng nhiên Ôn Nhu Hương xảy ra điều bất thường.
Ôn Nhu Hương được xây dựng lại, có rất đông Nhân tộc tràn vào, yêu đan đang luyện thành từng đợt.
Có vẻ như mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp.
Nhưng mà đúng vào lúc này, có một chuyện nhỏ thu hút sự chú ý của Đảo Dược cung, có mấy viên đan dược hình dạng rất kỳ lạ được bày ra ở trước mặt Yêu Trụ, đó là mấy viên yêu đan màu xanh cùng với yêu đan bình thường, nhìn qua cũng không khác gì nhau là mấy, chỉ là hoa văn trên yêu đan, không hiểu sao lại xuất hiện một chút hoa văn màu máu, tụ lại trước sau, phân tán, ở trên đan dược loáng thoáng tạo thành hình một con bướm.
"Đây là cái gì?"
Yêu Trụ nhìn thấy, trong lòng thấy kỳ lạ: "Chẳng lẽ thủ phá của Đan Sư Đảo Dược Sư mới mời tới có vấn đề?"
"Tuyệt đối không phải vấn đề thủ pháp, trong đó có một viên, vốn là được một vị lão Đan Sư luyện ra..."
Cung chủ Đảo Dược cung vẻ mặt nghiêm nghị: "Đan dược này vô cùng kỳ lạ, trước kia chưa từng thấy qua, nhất định là có vấn đề!"
Yêu Trụ nhíu mày: "Có vấn đề hay không thì bắt tạm mấy tên Nhân tộc tới ăn, như vậy không phải được rồi sao?"
"Đã thử qua rồi!"
Cung chủ Đảo Dược cung thấp giọng nói: "Hậu quả rất đáng sợ, ăn đan này vào giống như khiến người ta ngu ngốc, hồn phách đều bị tổn hại..."
Lúc nói chuyện, bọn thuộc hạ sớm đã áp giải mấy người đi lên, chỉ thấy từng người nước mắt nước mũi, ngây ngốc cười, vừa được thả ra thì lập tức ê a nhảy múa trong đại điện, dường như hoàn toàn không thấy các hung thần ác sát ở xung quanh...
Yêu Trụ nhìn thấy, sắc mặt lập tức cảnh giác, điềm nhiên nói: "Bây giờ chính Yêu Tôn tự mình hạ lệnh, thời điểm quan trọng luyện chế yêu đan tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề gì, lập tức mời Cổ Tiên tiên sinh tới tra rõ nguyên nhân, sau đó báo cáo lại cho Yêu Tôn... Nói cho hắn biết, bất luận như thế nào, đều phải đảm bảo hai mươi vạn viên yêu đan được này sẽ được luyện ra... Đảo Dược cung các ngươi, tuyệt đối không được ngừng làm việc!"
Cách xử lý của vị Bạch Hổ Yêu Trụ này rất cẩn thận.
Trước tiên bảo đảm luyện thành yêu đan, sau đó phong tỏa tin tức, bởi vì hôm nay Luyện Khí Sĩ Ôn Nhu Hương quá nhiều.
"Vô Tương Bí Điển" quả thực thu hút không ít người, một khi tin tức lộ ra, hậu quả sẽ rất đáng sợ.
Chỉ là ngay cả hắn ta cũng không ngờ được, thay đổi lại tới nhanh như vậy.
...
...
Như thể chỉ trong một đêm măng mọc thành bụi.
Ngày đầu tiên chỉ mấy Yêu Cơ xuất hiện vấn đề, cảm thấy trên người hơi ngứa, không hiểu sao lại xuất hiện một ít đốm đỏ giống như vân bướm, cũng không quá coi trọng, còn trêu chọc lẫn nhau, có phải là vì thú khuê phòng không, còn cố ý tô đậm lên, nhưng đến ngày hôm sau đã có rất nhiều yêu cơ trên người xuất hiện các loại đốm đỏ tương tự, trong nháy mắt đã kinh hoàng truyền ra đủ mọi thông tin.
Đến ngày thứ ba, càng nghiêm trọng hơn, bởi vì đã có vô số Luyện Khí Sĩ nhân tộc, trên người cũng xuất hiện mẩn đỏ hình bướm, bọn họ kinh hoàng, hoặc là vận công luyện hóa, hoặc là tìm thầy thuốc khám bệnh lấy thuốc, nhưng mà nốt mẩn đỏ lại giống như khắc sâu trong thần hồn, làm thế nào cũng không hết!
Ngay lúc đó, một nhóm yêu đan được luyện ra trong Đảo Dược cung cũng đã xuất hiện vân bướm.
Thánh núi thành biển, liên tục không ngớt, vô cùng kỳ dị!
...
...
"Sao lại thành ra như vậy?"
Đột nhiên bị tin tức này kinh động, Yêu Tôn vừa mới xuất quan, nhìn bây giờ Ôn Nhu Hương đang khủng hoảng vì đại loạn, vẻ mặt đã trở nên có chút vặn vẹo, đây là lần đầu tiên hắn lộ ra bộ dạng thất thố như vậy, giọng nói cũng có chút thô lỗ...
"Độc, hoặc có thể nói là một loại chú..."
Bất luận là Cổ Tiên vẫn luôn hầu hạ bên cạnh hắn, hay là Cổ Vương là một trong ba Đại Yêu Trụ, lúc này đều quỳ xuống trước mặt hắn, nhất là Cổ Tiên, vẻ mặt hoảng sợ đến cực độ: "Không biết là người nào lại luyện ra loại hồn độc như vậy, bây giờ trong Ôn Nhu Hương có ít nhất là hơn bảy phần Yêu Cơ đều đã nhiễm độc này, chất độc không gây tổn thương đến thân thể nhưng lại ẩn nấp trong thần trí, rất khó bắt..."
"Lúc bình thường cũng không có trạng thái khác thường, nhưng mà khi Yêu Cơ quan hệ với người, thậm chí trộm Tiên Thiên chi khí của người thì nó sẽ theo khí mà ra rồi trộn lẫn vào trong đó, một khi phát tác thì đừng nói yêu đan đã được khổ tâm luyện ra bị hủy, cho dù là bản tôn cũng khó trốn thoát..."
"Bảy phần? Sao có thể có đến tận bảy phần?"
Vẻ mặt Yêu Tôn cũng có chút vặn vẹo: "Cho dù hạ độc từng người một, thì sao lại hại được nhiều người như vậy?"
"Điểm đáng sợ nhất của độc này, chính là mọi người đều bị lây nhiễm khi tiếp xúc hoặc chạm vào vết thương, do đó cứ người này lây nhiễm cho người kia..."
Cổ Tiên buồn bực nói, từ từ kéo ống tay áo trên cánh tay mình lên.
Đồng tử của Yêu Tôn trong nháy mắt co rút lại.
Chỉ thấy trên cánh tay già nua của hắn, cũng có có một vết đỏ hình cánh bướm...
...
...
Tất cả mọi thứ, thực ra chỉ xảy ra trong một vài ngày ngắn ngủi.
Mà lúc này đội ngũ hộ tống nhị lão Phương gia hiện giờ cũng chỉ mới gặp được Phương nhị công tử cách đây không lâu, còn chưa trở về Liễu Hồ.
Người ở trên boong thuyền, Phương Thốn biết được tất cả mọi chuyện thông qua một con bướm bay xuống đậu vào đầu ngón tay của mình.
Bây giờ, yêu nữ Hồ Huỳnh đã ở lại Ôn Nhu Hương, Phương Thốn để lại cho nàng một vài thứ, trong đó quan trọng nhất chính là một con bướm, con bướm kia và con bướm trên người Lâm Cơ Nghi không khác nhau lắm, chỉ là phẩm cách cao hơn, còn có thể khiến cho Phương Thốn kịp thời biết được tin tức.
Vì vậy, hắn lắng nghe những lời của Hồ Huỳnh nói với mình thông qua bướm, rồi nhẹ nhàng giơ tay lên để cho con bướm bay đi.

Bình Luận

0 Thảo luận