Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 749: Cùng đến đi

Ngày cập nhật : 2025-10-05 11:35:59
"Cái này..."
Một cảnh tượng xảy ra bất thình lình khiến cho người người kinh nghi, trên mặt đầy vẻ hiếu kỳ.
Nhất là nghe được vị Tiểu Kiếm Tôn này lại có thể trực tiếp mở lời khiêu chiến với Phương nhị công tử thì họ càng không tưởng tượng ra nổi. Họ thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn cũng giống như Luyện Thần Sơn và Đan Hà Sơn nên mới đến đây khiêu chiến? Nhưng mà, cho dù hắn muốn khiêu chiến, vậy cũng nên học Luyện Thần Sơn và Đan Hà Sơn nói chuyện rõ ràng, phải có lễ nghĩa, nào có chuyện lại nổi giận đùng đùng như vậy, vừa đến đã giơ kiếm lên kêu đánh kêu giết?
"Ngươi nói ai là gà chó?"
Hạc Chân Chương ở một bên kia đã nổi giận, quát lên: "Có tin ta đánh cái miệng của ngươi hay không?"
Vẻ mặt Tiểu Kiếm Tôn Lục Bình Sinh lạnh lùng, quay đầu lại nhìn Hạc Chân Chương một cái.
Hạc Chân Chương lập tức lui về sau một bước, không chỉ có hắn, con vẹt đang đậu trên bả vai của Vân Tiêu ở bên cạnh cũng bay lên rồi hạ xuống trên bờ vai của Hạc Chân Chương, kể từ lúc đó, Vân Tiêu vốn đang đứng sóng vai lại chắn ở trước mặt hắn ta ngay lập tức, sau đó Hạc Chân Chương đứng ở sau lưng Vân Tiêu, hét lớn: "Ngươi trừng mắt cái gì, có cái gì không phục thì nói ra trước đã, kêu la om sòm làm gì, có coi trọng lễ nghĩa không hả?"
"Nói rất hay..."
Vân Tiêu nghe thì muốn vỗ tay, nhưng vừa quay đầu lại, phát hiện Hạc Chân Chương núp ở sau lưng hắn rồi, vẻ mặt lập tức xấu hổ.
Hắn cũng vội vàng lui về sau một bước, tiếp tục sóng vai với Hạc Chân Chương, sau đó mới vỗ tay bôm bốp.
Hạc Chân Chương liếc hắn một cái, nói: "Ngươi có xấu hổ hay không, thân là Nguyên Anh, ở trước mặt bảo vệ ta một chút thì có làm sao?"
Vân Tiêu hơi lúng túng, nhỏ giọng nói: "Tuy ta là Nguyên Anh nhưng cũng chưa chắc là đối thủ của hắn ta..."
"Ai ôi..."
Hạc Chân Chương kinh hãi: "Sớm biết thế thì ta đã không ngông nghênh như vậy rồi..."
Nhưng khi Tiểu Kiếm Tôn Lục Bình Sinh kia đang không biết có nên lấy tên ngông cuồng này ra trước để ra oai một lần không thì hắn lại thấy ở bên trong Lão Kinh viện. Tuy không thấy bóng dáng Phương Thốn, nhưng lại có một cô nương mặc một bộ váy trắng nhìn thanh khiết đáng yêu đi qua, nàng linh hoạt đi đến cửa của Lão Kinh viện, cất tiếng nói về phía ngoài cửa: "Ai đang hỏi công tử nhà ta vậy?"
"Hả?"
Vẻ mặt vị Tiểu Kiếm Tôn kia lạnh nhạt, nghênh ngang nói: "Lục Bình Sinh của Quan Vân Sơn đang hỏi hắn!"
"Ồ!"
Tiểu Hồ Ly gật đầu một cái, xoay người trở về.
Lục Bình Sinh: "?"
Khí thế mà hắn ta vừa mới tích góp từng chút một lại không có chỗ trút ra, giống như là một nắm đấm đánh vào bông vải vậy.
Cũng may, ngay sau đó tiểu hồ Tiểu Hồ Ly lại đi ra, nhìn Lục Bình Sinh, nói: "Công tử hỏi ngươi muốn hỏi cái gì?"
Mặt mũi Lục Bình Sinh nhăn một cái, lạnh lùng quát lên: "Tự hắn không nghe được sao?"
Tiểu Hồ Ly nói: "Công tử nhà ta là người coi trọng lễ nghi, chưa bao giờ nói chuyện lớn tiếng!"
Lục Bình Sinh: "..."
Trong chốc lát, hắn tức giận đến không biết làm sao, nhưng lại nghiến răng, nói: "Ta muốn hỏi hắn, Đại Hạ ta có Cửu Kinh Bách Học giải thích lý lẽ đại đạo, củng cố nền móng của Đại Hạ ta, dù trên hay dưới thì đều có tôn ti trật tự, khí tức trời ban đã ổn định từ sớm. Vậy sao ngươi mới có chút oai môn tà đạo đã cậy thế khoe khoang, chạy đến Triều Ca chỉ vì muốn có danh tiếng? Cho dù tiên sư Phương Xích có học vấn đầy mình cũng là học từ trong Cửu Kinh thôi, lẽ nào hắn không biết trời cao đất dày như vậy, dám làm xằng làm bậy, đến đây làm loạn căn cơ tu hành của Đại Hạ ta sao?"
"Soạt..."
Nghe thấy lời này của hắn, ở trong sân đã có không ít người ngay lập tức thay đổi sắc mặt.
Bọn họ biết câu nói của vị Tiểu Kiếm Tôn này có ý đồ muốn phanh phui mọi chuyện.
Trên thực tế, ban đầu quyển "Vô Tương Bí Điển" đầu tiên truyền vào thế gian đã tạo áp lực rất lớn cho Long Thành, đến nỗi khi đó ngay cả Long Thành Thần Vương cũng đã bị những người khác từng bước xâm chiếm vô số lợi ích. Hết lần này đến lần khác ông ta lại không dám thò đầu ra cũng bởi vì hậu quả của việc phổ biến "Vô Tương Bí Điển" ra ngoài vô cùng nghiêm trọng, bởi vì một số pháp môn và đạo lý trong quyển "Vô Tương Bí Điển" hoàn toàn trái ngược với căn cơ tu hành của Đại Hạ ngày nay...
Trên thực tế, nếu Tiên Đế không ở Triều Ca thì e rằng sẽ sớm có minh chỉ xuất hiện, tuyên bố "Vô Tương Bí Điển" chính là cấm pháp.
Cho dù bây giờ, mọi người cũng hiểu rõ quyển "Vô Tương Bí Điển" này chính là cấm pháp, nhưng mọi người vẫn muốn kéo dài thời gian, thêm được khắc nào thì hay khắc đó.
Mà Tiểu Kiếm Tôn này lại đang nói thẳng điều này ra, thậm chí còn ngang nhiên chất vấn.
Câu trả lời này mà không hợp lý thì chính là tội lớn đó...
...
...
Trong sân, mấy vị toạ sư của Lão Kinh viện đều đã nhíu chặt mày.
Muốn nói mấy câu này thì cũng phải là bọn họ nói mới đúng...
Làm thế nào họ cũng không ngờ được một tên luyện kiếm tầm thường của Quan Vân Sơn lại nói ra những lời này trước!
"Ngươi chờ đó!"
Tiểu Hồ Ly ở cửa ra vào nghe thấy, giống như không hiểu tầm quan trọng của lời nói này, quay trở về bên trong.
"Cái này..."
Tiểu Kiếm Tôn kia vừa định khoa trương thanh thế, nhưng lại lập tức bị nghẹn lại.
Nhưng hắn cũng chỉ đành chờ đợi, qua một hồi lâu, cuối cùng bóng dáng của Tiểu Hồ Ly đã xuất hiện ở cửa.
Lúc này mọi người đều hơi hồi hộp, họ rất muốn biết Phương Thốn đáp lại lời này như thế nào.
Sau đó thì họ thấy hình như Tiểu Hồ Ly đang đỏ mặt, lúng ta lúng túng nói với Lục Bình Sinh: "Công tử mắng lời thô tục, ta không muốn học!"
"Ta..."
Lục Bình Sinh phản ứng một chút mới hiểu được là ý gì, hắn ta lập tức nóng nảy như sấm, rút kiếm ra "soạt" một tiếng.
"Gọi hắn ra đây nói chuyện với ta đi!"
Cơn thịnh nộ khiến suýt chút nữa hắn đã giết thẳng vào Lão Kinh viện.
Nhưng hắn ta lại không ngờ được Tiểu Hồ Ly này chỉ "ồ" một tiếng rồi nói: "Ta đi vào hỏi thử xem!"
Cơn thịnh nộ này của Lục Bình Sinh lại không thoát ra ngoài nổi nữa.
Rất lâu, rất lâu sau, rốt cuộc Tiểu Hồ Ly đã từ từ đi ra, trông nàng như có điều suy nghĩ.
Vẻ mặt Lục Bình Sinh lạnh nhạt: "Hắn nói thế nào?"
Tiểu Hồ Ly suy nghĩ một chút, nói: "Ngài ấy lại mắng một câu thô tục..."
Trên trán của Lục Bình Sinh như có con giun xanh đang bò vậy.
Lúc này Tiểu Hồ Ly lại nói: "Mắng ngươi xong, sau đó người lại nói rất nhiều..."
Lục Bình Sinh lạnh lùng nói: "Cái gì?"
Tiểu Hồ Ly nói: "Nhiều lắm, ta không nhớ được!"
Lục Bình Sinh: "..."
Đang lúc hắn sắp trở nên nóng nảy, Tiểu Hồ Ly nói: "Nhưng mà, tổng kết lại chỉ một ý!"
Lục Bình Sinh lập tức ngước mắt nhìn.
Tiểu hồ ly nghiêm túc nói: "Công tử hỏi ngươi, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?"

Bình Luận

0 Thảo luận