Vị sơn chủ Đan Hà Sơn này có thể nói là vô cùng thông minh, một là không chút khách khí nhận lấy đánh cược của Luyện Thần Sơn kia, hai là trực tiếp ở trong lời nói quyết định đề luyện đan, giao đấu Luyện Thần Sơn, Phương Thốn luyện một món binh khí hoàn toàn khác với Luyện Thần Sơn, như vậy Luyện Thần Sơn muốn không nhận thua cũng khó, nhưng nếu là hai bên cùng luyện một loại đan, thi đấu chính là khống chế lửa...
Mấu chốt nhất là, chiếm nhiều lợi như vậy lại còn tự khiêm nhường mấy câu...
Chân mày Phương Thốn hơi níu lại một chút không dễ thấy, trên mặt còn mang nụ cười, nói: "Vậy các hạ cảm thấy nên luyện đan gì?"
Vị Tào sơn chủ kia cũng không ý thức được Phương Thốn thay đổi xưng hô với mình.
Hắn chẳng qua thoáng suy nghĩ một chút, liền cười nói: "Đan dược trên thế gian không có gì bằng Cửu Khí Cửu Chuyển Đại Đạo Diệu Sinh Đan!"
"Hừ!"
Xung quanh lập tức trở nên an tĩnh, phía xa truyền đến tiếng hừ lạnh của Ngọc Hành tiên sinh của Lão Kinh Viện.
Đan Hà Sơn giữ thể diện mà lại bảo là Cửu Khí Cửu Chuyển Đại Đạo Diệu Sinh Đan.
Ngươi cùng người ta đấu luyện đan, miệng vừa nói công bằng nhưng muốn để cho đối phương thi đấu đan dược sở trường của ngươi?
Người tính khí nóng nảy lúc này đã không nhịn được lên tiếng.
Nhưng vào lúc này, trên mặt của Phương Thốn không có biểu cảm gì, hắn chẳng qua chỉ dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn Tào sơn chủ.
"Ngươi nói thật sao?"
Đan Hà Sơn Tào Chân Đan, Tào sơn chủ cũng tinh ý nhận thấy được thái độ của Phương Thốn đối với mình có chút thay đổi. Nhưng khi hắn đã bước ra nói những lời này thì trong lòng cũng đã chuẩn bị cẩn thận. Hắn là một người thông minh, tự nhiên biết khi nói ra những lời này thì sẽ khiến người khác nắm được nhược điểm, còn có thể làm ảnh hưởng tới thanh danh của mình. Nhưng hắn cũng đã tính toán trước, hắn cho rằng việc này là xứng đáng...
Dù sao vị Thất Vương điện hạ kia cũng đã bằng lòng hứa hẹn.
Bất luận người khác có ý kiến gì với vị Thất Vương điện hạ kia thì họ cũng không thể nào xem thường được một sự thật rằng: Thất Vương điện hạ là huyết mạch của Tiên Đế!
Bởi vì tính tình xưa nay của vị Thất Vương điện hạ kia làm nhiều người không thích nên xung quanh hắn cũng rất ít người thân cận, chính vì thế nên hắn mới cần nhanh chóng cần có người bên cạnh. Con gái của mình gả đi, cho dù chỉ là phi tử, thân phận cũng cao hơn người khác, hơn thế nữa vị điện hạ kia chưa có đại hôn, lại còn trẻ, khả năng làm con gái mang thai công chúa hoàng tử lại càng cao.
Người bên ngoài nhìn vào có lẽ nghĩ đây là kinh doanh thua lỗ. Chẳng qua là bọn họ nhìn vấn đề không đủ sâu mà thôi!
Ở Đại Hạ, nào có chuyện nào kinh doanh gì có lợi hơn kết hợp huyết mạch nhà mình với huyết mạch Tiên Điện?
Vì vậy cho dù lúc này đối mặt với vẻ mặt đã hơi lãnh đạm của Phương Thốn, hắn vẫn nghiêm túc trả lời: "Đúng!"
...
Chỉ một chữ này đã thể hiện tất cả thái độ.
Vẻ lo lắng trên mặt Phương Thốn cũng biến mất, hắn hiền lành nở nụ cười: "Vậy là tốt rồi!"
Bỗng nhiên, bầu không khí xung quanh có chút bị đè nén, giống như mây đen tụ lại nơi đỉnh núi, lúc này đang chậm rãi hạ xuống, đậu lên trái tim của mỗi người, ánh mắt của bọn họ vô thức trở nên phức tạp, từ trên người Phương Thốn, chuyển sang người Tào sơn chủ, dường như loáng thoáng giữa hai người có có thể nhìn thấy sát khí cùng một dòng chảy ngầm nào đó âm thầm trào dâng...
Không nghĩ tới chuyện đấu binh khí của Luyện Thần Sơn chưa kết thúc thì lập tức có cuộc chiến thứ hai xuất hiện.
Điều bất ngờ hơn nữa chính là trận chiến thứ hai này ngay từ đầu đã bay mùi thuốc súng nhiều hơn so với Luyện Thần Sơn.
...
Hồ lô Bát Bảo xuất hiện chính là một sự chuyện lớn.
Theo như ý muốn của luyện Thần Sơn và những người tu luyện khác, bọn họ sợ món pháp bảo này xuất thế nên liền muốn nhanh chóng tổ chức một buổi yến tiệc để nghiên cứu bàn bạc về sự tinh diệu trong đó, chỉ có điều, lúc này Đan Hà Sơn đột nhiên chặn ngang một cước, đánh cược với Phương Thốn, cho nên tất cả những người tu luyện đều không muốn chiếm dụng thời gian của Phương Thốn nữa. Vậy nên dù bọn họ không muốn nhưng cũng vẫn phải rời đi.
Về phần Phương Thốn thì nhìn hắn giống như cũng không để ý.
Sau khi hắn cười, đánh cược với Đan Hà Sơn thì nhanh chóng sai người dựng tiên đài ở ngay giữa, triệt thượng tiên minh, quyết định vũ khí chiến đấu.
Nơi đây vốn dĩ hoang vắng, nhưng khi tấm lụa đỏ được kéo lên, Tiên Đài được dựng thành, trà tiên được dâng lên, các vị cao nhân ngồi xuống làm lối vào của một một vùng đất trống trước cửa Lão Kinh Viện trở thành một nơi tiên phong đạo uẩn. Những đệ tử trong trong Lão Kinh Viện còn có chút tính toán cân nhắc xem có nên đặc biệt xây dựng một tòa lương đình ở nơi này để kỷ niệm sự kiện luyện ra hồ lô Bát Bảo hay không...
Hắc hắc, chuyện thanh nhã nhất của giới Luyện Khí, lương đình lại được xây dựng trước cửa Lão Kinh Viện, nghĩ tới đã hăng hái...
Chúng ta hết sức vui mừng, nhao nhao đồng ý, người có đủ tư cách lên ngồi thì tự nhiên hãnh diện, kẻ không đủ tư cách đi lên cũng lưu luyến không chịu đi. Thậm chí còn có rất nhiều người râu ria trắng toát rồi cũng chấp nhận ngồi nghe xung quanh lương đình này, viết là: "Phụng dưỡng" cao nhân.
Trong khi đó, ngoài việc lắng nghe Phương Thốn giảng giải, cũng có bốn đại tông sư luyện khí cũng xuất hiện.
Lúc đầu, dù cho mang danh bốn đại tông sư, nhưng bọn họ cũng bị bài xích ở ngoài vòng, danh xưng là không vào Triều Ca, không cầu danh lợi. Nhưng nói trắng ra là là bọn họ không thể vào được. Nay nhờ hồ lô luyện thành Bát Bảo nên bọn họ cũng nước lên thì thuyền lên, mấy vị trưởng lão của Luyện Thần Sơn gấp gáp mời rượu kết giao, trong một lát liền nói chuyện vui vẻ với bốn đại tông sư...
... Làm kỹ thuật hoặc bỏ xuống mặt mũi, hoặc là kéo dốc hết toàn bộ sức.
Rõ ràng là trước khi hồ lô Bát Bảo xuất, bọn họ với Luyện Thần Sơn chính là mối quan hệ ta không vừa mắt ngươi, ngươi cũng không vừa mắt ta, thế mà sau trận rượu này, Phương Thốn lại nghe được bọn họ ôm vai nhau, nhẹ giọng thương lượng: "Con trai ta cưới con gái ngươi, con gái ngươi với con trai ta lại hợp tuổi, như thế lại rất hòa hợp..."
"Ha ha, tất cả mọi người đều là người một nhà..."
"..."
Trong lòng Phương Thốn cũng đành thở dài, đời này lại xuất hiện thêm vài cặp nam nữ bị sắp đặt mà không có tình cảm với nhau rồi.
Một bữa tiệc thần tiên qua đi, đêm dài mới kết thúc.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận