Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Giám

Chương 220: Chủ môn (trung)..

Ngày cập nhật : 2025-10-14 14:29:08
- Tư chất của mỗi người có hạn, có những việc không thể miễn cưỡng được.
Tần Phong nhìn Vu Hồng Hộc đi lại trong tứ hợp viện, liền gặng hỏi:
- Ông Miêu, rõ ràng học trò của ông dốt đặc cán mai, hà cớ gì ông phải hao tâm tổn sức như vậy?
Những chuyện Tần Phong và Miêu Lục Chỉ nói đều là những bí mật trên giang hồ, Miêu Lục Chỉ bảo Vu Hồng Hộc ở lại, tất nhiên là muốn nó ngồi nghe ngóng thêm để nâng cao kiến thức cho bản thân
Nhưng đối với Tần Phong, tư chất của Vu Hồng Hộc thật sự rất kém
Đã hơn 50 tuổi rồi, e rằng tuổi cao sức yếu nên chưa bao giờ luyện tới ngón tay trên một bàn tay, người như vậy, suốt đời chỉ là kẻ trộm tầm thường mà thôi, không cần phải thêm chữ "vua" ở phía sau nữa.
- Câu này của cậu, thật sự chẳng nể tình gì cả.
Nghe Tần Phong nói vậy, Miêu Lục bỗng dở khóc dở cười, thấy mình nhiều tuổi như vậy, hắn cũng chẳng biết kính trên nhường dưới gì cả.
Nhưng Miêu Lục Chỉ không biết rằng, tuy Tần Phong không phải là người trong Đạo môn, nhưng lại có quan hệ thân mật với những người trong ngoại bát môn trên giang hồ, hắn chẳng cần suy nghĩ gì trước khi nói
- Tôi biết rồi, ôngcậu muốn lưu lại truyền thừa đúng không ?
Bỗng Tần Phong nhìn chằm chằm vào Miêu Lục Chỉ, nói:
- Chắc ông biết học trò của Đạo môn Giang Ích Thọ rồi chứ? Năm đó sư phụ tôi đã từng nghi ngờ, chẳng qua Giang Ích Thọ chết rồi, ông mới không có cách nào để kiểm chứng mà thôi...
- CậuCậu.... Rốt cuộc sư phụ của cậu là ai? Ông ... ông ta vì sao lại biết những chuyện này?
Sau khi nghe Tần Phong nói, toàn thân Miêu Lục Chỉ bỗng run lên cầm cập, từ khi sư huynh của ông ta mất thì không còn ai biết việc ông ta là môn hạ của Giang Ích Thọ nữa
- ÔngCậu chính là học trò của Giang Ích Thọ?
Tần Phong không trả lời câu hỏi của Miêu Lục, mà chỉ hỏi:
- Cuối năm đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Giang Ích Thọ lại mất tích trên giang hồ? Có thể ông là người mong muốn thống nhất Đạo môn nhất!
Câu nói của Tần Phong có chút tiếc nuối, khi Tái Thị nói với hắn vài chuyện hồi trước của Giang Ích Thọ, tỏ ra rất sùng bái ông, và cũng đã từng tìm kiếm ông trên giang hồ
Vào thập niên 20-30 bỗng nhiên Giang Ích Thọ biến mất, từ đó về sau không ai biết tin tức gì về ông
Tái Thị tìm khắp nơi mà không có kết quả, sau đó phát hiện ra Miêu Lục Chỉ, nhưng khi ông muốn Miêu Lục Chỉ đưa ra bằng chứng xác thực, thì cũng là lúc tên tướng cướp đen đủi này phải vào nhà lao
- Thôi khỏi, cậu đã đoán được rồi, ta cũng chẳng giấu làm gì nữa
Miêu Lục Chỉ thở dài nói:
- Sư phụ ta chính là Giang Ích Thọ, nhưng cậu muốn biết chuyện của ông thì cậu phải nói cho ta biết lai lịch của sư phụ cậu, nếu không ta thà để những chuyện này ở trong bụng còn hơn.
- Ông cũng không cần phải đưa ra điều kiện, chuyện của sư phụ tôi tôi cũng không biết nhiều...
Lần này đến lượt Tần Phong dở khóc dở cười, sau khi suy nghĩ một hồi, Tần Phong nói
- Thật ra chuyện của sư phụ ông, tôi biết không ít đâu, chỉ là không biết tại sao ông ấy lại quy ẩn giang hồ mà thôi...
Quả thật Tần Phong biết rất nhiều điều về Giang Ích Thọ, ông ta được gọi là Giang Nhất Thủ trong giới giang hồ, vì vậy có thể hình dung được kĩ thuật trộm cắp của ông ta như thế nào, chỉ cần dùng một tay là đã có thể cướp những gì mình muốn
Thời cuối nhà Thanh, do bọn phản động làm loạn, dân chúng rơi vào cảnh lầm than, ban đầu chỉ muốn dựa vào con đường phi pháp Ngoại bát môn để sinh sống, không ngờ rằng nó lại đem đến sự thịnh vượng, dẫn đến việc lập ra Đạo môn, quy mô rất lớn
Ngoài việc đi trèo tường khoét vách của mọi nhà, thì những người như bọn thổ phỉ cướp giữa đường giữa chợ, đào mồ mả lên để lấy vàng, những người như vậy cũng có thể gia nhập vào Đạo môn
Do vậy vị trí môn chủ phải là người cao thủ, các môn phái nhỏ đều không phục
Cần phải biết rằng, ngoài sư tổ Đạo môn đời nhà Đường có thể quy tụ các môn phái nhỏ thành một mối ra, còn không thì Đạo môn luôn chia thành hai thế lực nam bắc, tuy rằng chưa đến mức coi nhau là kẻ thù, nhưng từ trước đến nay không qua lại với nhau, cũng không muốn để đối phương lên lãnh đạo
Phía Nam của cải dư dật hơn một chút, thế lực là lấy chia việc trộm cắp làm chủ, còn về phía Bắc, đất nhiều nhưng của ít, lại quy tụ những bọn cướp đường, thổ phỉ, người trong Đạo môn ở đây đa số đều dùng súng, thiếu kĩ thuật sinh tồn
Vào thập niên 10-20, Giang Nhất Thủ bỗng xuất hiện trên giang hồ, ông ta không chỉ tinh thông thần thâu nhất mạch bao gồm các tuyệt chiêu như đào mộ đào mả, mà còn biết võ thuật và cách dùng súng siêu đẳng
Để hoàn thành đại nghiệp của sư tổ, trong những năm quân phản động làm loạn, Giang Nhất Thủ đã một mình đi đến cửa đông, thu phục được không ít bọn thổ phỉ, đưa ông lên làm môn chủ Đạo môn
Thu phục được Đạo môn phía Bắc, tên tuổi Giang Nhất Thủ trong giới giang hồ ngày một vang dội, về sau khi đến phía Nam, tiếp quản toàn quyền Đạo môn phía Nam, sau khi nhận được sự chấp thuận của đạo môn phía Nam, Giang Nhất Thủ liền chuẩn bị cho việc thống nhất hai bên, quy tụ đạo môn Nam - Bắc về một mối.
Nhưng cũng chính thời điểm này, Giang Nhất Thủ bỗng dưng mất tích, trên giang hồ cũng không thấy tin tức gì của ông ta, không có nhân vật nào có thế lực như Giang Nhất Thủ, hai phái đạo môn Nam - Bắc lại tách ra
Do hành động thống nhất đạo môn của Giang Nhất Thủ gần giống với cách làm thống nhất ngoại bát môn của Tái Thị
Cho nên khi Giang Nhất Thủ mất tích, Tái Thị từng nhiều lần thám thính, nhưng kết quả vẫn như không, đây cũng là chuyện Tái Thị trăn chở nhất, nếu như năm đó có thể tìm ra Giang Nhất Thủ, nói không chừng ông có thể có cơ hội thống nhất Ngoại bát môn
- Ta..... ta đã biết sư phụ cậu là ai rồi!
Nghe Tần Phong kể về chuyện trước đây của sư phụ, Miêu Lục Chỉ bỗng thốt lên:
- Nhà cậu..... sư phụ cậu là Quỷ Kiến Sầu, cao khoảng 1m7, dưới tai có một cái bớt, đúng vậy không?
- Quỷ Kiến Sầu? Sự phụ còn có tên này sao?
Tần Phong bị những câu nói của Miêu Lục Chỉ làm cho sững sờ, từ trước đến nay hắn chưa từng biết đến tên này của sư phụ
Nhưng những đặc điểm mà Miêu Lục Chỉ nói quả không sai, Tái Thị cao tầm 1m7, hơn nữa dưới tai phải có một vết bớt nhỏ, Tần Phong cũng đã từng nhìn thấy
- Ông.... Ông biết sư phụ tôi sao?
Nhìn Lục Miêu Chỉ, Tần Phong có chút kinh ngạc, đây là người đầu tiên hắn gặp trên giang hồ mà biết đến sư phụ của hắn, điều này khiến Tần Phong có chút hiếu kì, những chuyện trước đây của Tái Thị, Tần Phong cũng không biết nhiều.
- Ta cũng chỉ gặp sư phụ cậu một lần, cũng không biết lần gặp đó có phải là ông ấy không.....
Miêu Lục Chỉ lắc đầu nói:
- Vào những năm 30-40, Quỷ Kiến Sầu tung hoành trên giang hồ, không phân biệt phải trái trắng đen, ra tay rất tàn nhẫn, không biết đã bao nhiêu người bị chết dưới tay ông ấy, chính điều này đã tạo nên danh tiếng của ông ây...
Nói như Lục Miêu Chỉ, lúc Tái Thị lần đầu xuất hiện trên giang hồ, là cuối những năm 20, lần đầu tiên ông ra tay chính là tiêu diệt bọn thổ phỉ ở phía Bắc
Về sau Tái Thị về đến Trung Nguyên, cũng không biết là vì sao lại gây phiền toái với bọn làm chuyện phi pháp. Ông ra tay rất tàn nhẫn, thường thì nói một câu không hợp ý liền ra tay giết luôn, không lâu sau đạt được danh hiệu Quỷ Kiến Sầu
Sự xuất hiện của Quỷ Kiến Sầu từng khiến cho các phe phái trên giang hồ liên kết với nhau một thời gian nung nấu ý định tiêu diệt ông
Chẳng qua Quỷ Kiến Sầu hành sự bí mật, rất ít người biết dung mạo thật sự của ông, nhiều lần bao vây tiêu diệt không thành, các phe phái phải chịu tổn thất nặng nề, cuối cùng đành hủy bỏ kế hoạch
Khi Lục Miêu Chỉ gặp Quỷ Kiến Sầu, đã là cuối thập niên 30 rồi
Đó là ngày thứ ba trước khi Lục Miêu Chỉ vào ngục, Quỷ Kiến Sầu tìm ông ta, dường như có chuyện muốn hỏi, nhưng vẫn chưa kịp nói cụ thể thì đã bị bọn Nhật tập kích đường không, làm cho hai người mất liên lạc
Không bao lâu sau, Miêu Lục Chỉ liền bị bắt vào ngục, y cũng cho rằng Quỷ Kiến Sầu cũng không thoát khỏi phong ba bão táp lần này, nhưng không gặp ông ta trong ngục
Từ đó về sau, Miêu Lục Chỉ bắt đầu cuộc sống dài đằng đẵng trong lao tù, nhưng từ trong miệng những người ở ngục, y vẫn thường nghe ngóng được chút tin tức của Quỷ Kiến Sầu
Đến tận đầu thập niên 50, Miêu Lục Chỉ mới hoàn toàn chấm dứt những thông tin về Tái Thị, ban đầu ông ta tưởng rằng Quỷ Kiến Sầu bị chính phủ trấn áp, không ngờ rằng ông sống được đến tận bây giờ
Nghe những lời Lục Miêu Chỉ nói, Tần Phong càng há mồm ngạc nhiên, hắn thật không ngờ rằng, trước đây sư phụ là sát nhân máu lạnh, một kẻ giết người khét tiếng trên giang hồ, nhất là lấy ngoại bát môn làm tâm huyết của mình
- Sư phụ.... Quả thật người quá mạnh mẽ!
Suy nghĩ lại, bỗng chốc Tần Phong cũng hiểu được bảy tám phần, Tái Thị trên giang hồ bành chướng tàn sát, hơn nữa còn chăm chút cho ngoại bát môn, có lẽ là muốn học theo tam phong sư tổ thống nhất ngoại bát môn!
Hiện tại Tần Phong hiểu rằng vì sao sư phụ không kể cho mình nghe chuyện trên giang hồ năm đó của ông, đương nhiên với việc làm thẳng tay như vậy của sư phụ, không phục là giết, về sau nếu như thiên hạ căm ghét, chắc là ông cũng không oán thán gì?
Tần Phong đã đoán đúng, Tái Thị năm đó rất bản lĩnh, sau khi xuất hiện trên giang hồ, dường như không gặp phải đối thủ nào
Thứ nhất Tái Thị lúc đó tự cao tự đại, hai là được giữ chức chủ môn của ngoại bát môn, ngoại bát môn trên giang hồ gặp ông cũng phải cúi đầu bái lạy, thừa nhận ông chính là chủ môn môn chủ
Nhưng Tái Thị không ngờ rằng, sự việc đã đi quá xa ngoài dự kiến của ông, việc cai quản ngoại bát môn trên giang hồ rất lỏng lẻo, lại không chịu tìm cho mình một người vợ chăm lo cho gia đình, thế không phải là thích đeo xiềng xích lên trên người sao?
Cho nên lần đầu tiên tuyển chọn người trong đạo môn, mọi sự chế giễu làm cho Tái Thị nổi trận lôi đình, sau đó ông ra tay càng tàn nhẫn, trở thành người hung ác nhất trên giang hồ
Sau khi gặp phải trắc trở, Tái Thị mới nhận thức được việc làm của mình là sai trái, muốn thống nhất ngoại bát môn, không thể dùng biện pháp cứng rắn, chỉ có thể dùng cách mềm mỏng mà thôi
Nhưng khi đó mối thù của Tái Thị và ngoại bát môn rất sâu đậm, mục đích tìm Giang Nhất Thủ, Tái Thị cũng muốn chứng minh thân phận, mời ông đến hóa giải ân oán đôi bên
Bất đắc dĩ Giang Nhất Thủ đành mai danh ẩn tích, đại nghiệp thống nhất ngoại bát môn của Tái Thị chấm dứt như đầu rồng đuôi tôm mà thôi, sau đó chính quyền mới được thiết lập, điều này càng vùi dập mong muốn của Tái Thị
- Sư phụ, người... người thật sự yêu thương con.
Bây giờ Tần Phong mới thực sự hiểu được nguyên do sư phụ che giấu tên thật, là ông sợ người khác báo thù, sau khi biết được những chuyện này, Tần Phong cũng rất đau đầu, không biết phải làm sao
Năm đó trên giang hồ có trận đổ máu, Tái Thị đắc tội với không ít người, nhỡ may có ai biết ông còn sống, thì mối hận này sẽ giáng xuống đầu đệ tử của ông, chính là Tần Phong
Nhìn Miêu Lục Chỉ cười đau khổ, Tần Phong nói:
- Miêu lão, sư phụ tôi năm đó không làm gì ông chứ? Cũng không đắc tội đến anh em hay người của ông chứ?
- Đừng gọi tao là Miêu lão nữa, gọi tao là lão Miêu là được rồi, sư phụ của mày xuất hiện trên giang hồ sớm hơn tao, chúng ta coi như là ngang vai ngang vế rồi.
Miêu Lục Chỉ lắc lắc đầu, nói:
- Ta và sư phụ của cậu không có thù oán gì, Phong à, chẳng qua ta năm đó cũng không biết đến Quỷ Kiến Sầu có chiêu ăn cắp của Đạo môn thâm thúy như vậy, cậu có thể nói với ta không?
Sau khi biết rằng Tần Phong là Quỷ Kiến Sầu, trái lại Lục Miêu Chỉ tỏ ra rất bối rối, năm đó Quỷ Kiến Sầu rất nổi tiếng với tâm địa độc ác, ra tay tàn bạo, nhưng trên giang hồ không mấy người biết đến, hắn đúng là có tuyệt chiêu nhất thủ của Đạo môn
- Việc này nói ra thì rất phức tạp
Tần Phong nhìn chằm chằm vào Miêu Lục Chỉ một hồi, cuối cùng cũng đưa ra quyết định:
- Lão Miêu, ông biết không, ngoài ngoại bát môn giang hồ ra, vẫn còn thứ tự do truyền thừa .....
Chương 221 - 1: Chủ môn (hạ)
- Truyền thừa ngoài Ngoại bát môn?
Sau khi nghe nói, dường như Miêu Lục Chỉ nghĩ đến điều gì đó, nhắm mắt tập trung suy nghĩ, ông ta chợt nhớ đến một điều, nghe cái tên này dường như rất quen thuộc, chẳng qua lâu quá, trong ký ức của ông ta đã rất mờ nhạt.
Theo như hồi tưởng của Miêu Lục Chỉ, những chuyện trước đây giống như một giọt nước giữa dòng sông, khi dần dần nhớ ra, đó lại là lúc sư phụ đang hấp hối, nằm trên giường bệnh nói những lời trăng trối với mình
- Tiểu lục tử, sư phụ sợ rằng khó có thể nhìn thấy ngày Đạo môn thống nhất rồi
Ngày hoàng hôn của hơn 60 năm về trước, sinh mệnh một thời của Giang Nhất Thủ trên giang hồ cũng đến đã đến hồi kết, Giang Nhất Thủ năm nào đơn độc xung phong đến Đông Quan, nay lại thoi thóp nằm trên giường bệnh, không còn thấy phong thái của năm đó nữa rồi.
- Sư phu, xin hãy yên tâm, học trò còn sống thì nhất định sẽ hoàn thành nguyện vọng này của người!
Miêu Lục Chỉ quỳ trước giường bệnh, lúc đó cũng đã hơn 20 tuổi rồi, sớm đã có tên tuổi ở trên đất Thượng Hải
Sau khi nghe tin về bệnh tình của Giang Nhất Thủ, vội vã trở về nhà, nhìn thấy sư phụ tiều tụy như vậy, không kìm nổi lòng mình quỳ sụp gối trước giường bệnh và khóc lớn
Miêu Lục Chỉ là người Đông Bắc, ban đầu là trẻ mồ côi lưu lạc trên đường, được Giang Nhất Thủ mang từ đông quan về Giang Nam, truyền dạy các tuyệt kĩ thần trộm, trong lòng y, Giang Nhất Thủ vừa là người thây vừa là người cha, tình cảm rất sâu đậm
- Người.... người không được...
Sau khi nghe thấy giọng Miêu Lục Chỉ, Giang Nhất Thủ cố hết sức vẫy vẫy tay, nói:
- Tiểu Lục Tử, ta biết con rất hiếu thuận, chẳng qua con có thiên bẩm về việc trộm cắp, không lâu sau, ngược lại con sẽ chẳng bằng tên nghịch đồ
Nói đến đây, lời nói của Giang Nhất Thủ bị trận ho dữ dội cắt ngang, tuy chưa nói hết, nhưng Miêu Lục Chỉ sớm đã biết ý nghĩ của sư phụ rồi
Đạo môn chỉ có một chiêu trộm cắp, còn có nhiều bang phái nhỏ lẻ, Miêu Lục Chỉ có thể xưng vương dựa vào kĩ thuật trộm cắp, nhưng muốn thu phục được bọn thổ phỉ tung hoành ở bạch sơn hắc thủy là điều không hề dễ dàng
Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Giang Nhất Thủ, lòng Miêu Lục Chỉ đau như cắt, quỳ xuống, cốc thật mạnh vào đầu nói:
- Sư phụ, xin người yên tâm, đầu tiên con sẽ thống nhất Đạo môn Giang Nam, rồi dần dần sẽ mở rộng lên phía Bắc.
- Thôi khỏi, ý trời đã định như vậy rồi
Ho khan một trận, mặt Giang Nhất Thủ ửng đỏ, mở miệng nói:
- Sau khi đại loạn ắt có đại trị, khi chính quyền muốn đả kích các bang phái trên giang hồ, trừ khi trưởng môn xuất đầu lộ diện, nếu không thì bang phái sẽ như rắn mất đầu, hoặc có thể vì giang hồ mà lưu lại truyền thừa
- Sư phụ, chủ môn là gì?
Miêu Lục Chỉ đang quỳ gối dưới đất bỗng ngẩng đầu lên hỏi
- Người trên giang hồ đa phần là người trong Ngoại bát môn, ở cuối thời nhà Nguyên đầu thời nhà Minh, Chu Nguyên Chương chính là lập nghiệp từ giang hồ, về sau lại sát hại những người trong giang hồ, có một vị cao nhân không chịu khuất phục, liền gia nhập Ngoại bát môn, lưu lại truyền thừa, từ đó
Giang Nhất Thủ thở dài:
Chỉ là sau khi vị cao nhân đó qua đời, Ngoại bát môn giang hồ lại bị chia rẽ, ngoài lúc các triều thần nhà Thanh nhập quan từng tập hợp lại, tính đến trăm năm nữa cũng không nghe được tin tức gì của truyền nhân trưởng môn nữa.....
Trưởng môn có truyền lại, mỗi một cửa trong Ngoại bát môn trên giang hồ, cũng đều có truyền thừa của mình, kể cả Đạo môn mấy trăm năm qua luôn bị chia thành hai phe Nam - Bắc, nhưng truyền thừa cũng chưa từng đoạn tuyệt
Giang Nhất Thủ chính là truyền nhân chính tông của Đạo môn, cũng chỉ có trưởng môn và truyền nhân chính thống của một cửa mới có thể biết cổng chính ở đâu, trước khi lâm chung, Giang Nhất Thủ nói bí mật này với đồ đệ của mình
- Ông trời ơi, quả thật có người có thể thống nhất Ngoại bát môn chăng?
Sau khi nghe những lời của Giang Nhất Thủ, Miêu Lục Chỉ tỏ ra sợ hãi, y không phải là người mới ra nhập giang hồ, nhưng tự nhiên biết thế lực hùng mạnh của Ngoại bát môn giang hồ, dường như ở trong tất cả các ngành nghề, có sức ảnh hưởng lớn đến nỗi Lục Miêu Chỉ không thể tưởng tượng nổi
Nếu quả thật có người có thể thống nhất Ngoại bát môn, và còn có địa vị trên giang hồ, thì cũng tương đương với ngôi vị hoàng đế của triều Đường, cả đời được hưởng vinh hoa phú quý của nhân loại
- Sư phụ, truyền nhân chủ môn quả thật lợi hại như thế sao?
Miêu Lục Chỉ bàng hoàng đến mức đầu óc choáng váng, nếu như có thể tìm được cổng chính này, thì không chỉ chuyện thống nhất Đạo môn, mà việc thống nhất Ngoại bát môn là điều có thể xảy ra
- Vị cao nhân năm đó đã đem những tinh túy nhất của truyền thừa trong Ngoại bát môn lưu giữ trong chủ môn, người nói xem có lợi hại không?
Sắc mặt của Giang Nhất Thủ bỗng tối sầm:
- Nhưng chủ môn đã rất lâu rồi không thấy xuất hiện trên giang hồ, nói không chừng sớm đã bị mất truyền thừa rồi, đây là việc bất hạnh cho Ngoại bát môn của ta!
- Không cam tâm, .... con không cam tâm! !
Nói đến đây, Giang Nhất Thủ bỗng thở gấp, muốn nói nhiều hơn nữa những việc năm đó, nhưng miệng lại nôn ra máu đen, hai mắt mở to trừng trừng, người đang ngồi bỗng nằm vật xuống giường.
- Sư phụ !
Miêu Lục Chỉ thốt lên một tiếng bi ai, khi đỡ sư phụ dậy y phát hiện ra Giang Nhất Thủ đã tắt thở rồi
- Cậu... chính là truyền nhân chủ môn?
Dựa vào những hồi tưởng xuất hiện mơ hồ, Miêu Lục Chỉ dần dần mở mắt, trên mặt lộ vẻ xao động, một giáp trôi qua, cuối cùng cũng bị ông nhìn thấy sư phụ - truyền nhân chủ môn năm nào
- Đúng, sư phụ tôi chính là chủ môn nhất mạch Ngoại bát môn
Tần Phong không phủ nhận, theo thời gian mọi chuyện đều đổi thay, dưới chính quyền hiện giờ, muốn thống nhất Ngoại bát môn, là chuyện không thể làm được, cho dù sư tổ Tam Phong có sống dậy e rằng cũng lực bất tòng tâm
Vì vậy truyền nhân chủ môn bây giờ, đã không tỏa sang như những tháng ngày trước đây nữa rồi, Tần Phong cũng không e dè những lời nói trực tiếp, vì hắn vẫn muốn biết nhiều chuyện hơn từ Miêu Lục Chỉ
- Những lời của sư phụ đều là thật ư....
Nhìn Tần Phong, con người gần đất xa trời của Miêu Lục Chỉ lại than thở:
- Tuổi tác ông đã như vậy, có thể luyện các tuyệt kỹ của vua trộm đến mức xuất quỷ nhập thần, nếu không phải là truyền nhân chủ môn thì ai có thể làm được đây?
Ban đầu giải thích những chuyện khó lý giải, sau con người đắc trí của Tần Phong, Miêu Lục Chỉ đã nghĩ thông rồi, trong lòng không hề nghi ngờ những câu nói đối với sư phụ, xem ra những kỹ nghệ thất truyền của Ngoại bát môn, đích thực đều nằm ở chủ môn
- Ta cũng là có cơ duyên gặp nhau, mới bái sư phụ, đối với các chiêu của Ngoại bát môn, cũng chỉ đọc lướt qua một chút
Sau khi nghe Miêu Lục Chỉ nói, Tần Phong bỗng toát mồ hôi, hắn có thể nắm được những tuyệt kỹ thất truyền của Ngoại bát môn, yếu tố chính là do thiên phú, quan trọng hơn là Tần Phong đã đạt được truyền thừa ngọc cổ
Khi Tái Thị qua đời, Tần Phong lấy được truyền thừa Ngoại bát môn hoàn chỉnh từ ngọc cổ, từ đó về sau, ngày nào Tần Phong cũng khổ luyện nhưng không có cách nào thi triển những phương pháp được ghi chép. Nhưng đúng là tích tiểu thành đại, sự khổ luyện của hắn cũng có kết quá
Hơn nữa, độ mềm dẻo của thân thể Tần Phong và công pháp tập luyện cũng có chút tiến bộ, theo thời gian, những tri thức hắn có được đang dần hòa hợp với thân thể của hắn
Cho nên mới nói, Tần Phong có được thành công như ngày nay, là vì có bí kíp truyền thừa, đương nhiên, đây thôi thì chưa đủ để mọi người biết tới.
- Năm đó nếu như không phải máy bay của người Nhật làm loạn, có thể rất nhiều chuyện đều sẽ xảy ra thay đổi
Nghĩ đến việc tương ngộ nhiều năm trước giữa Miêu Lục Chỉ và Tái Thị, Miêu Lục Chỉ chỉ cảm thấy thế giới thật kì diệu, cơ hội gặp gỡ trong đời người cũng chỉ đến thế
- Môn chủ luôn là người bận rộn, cho nên rất hiếm lộ diện trên giang hồ
Chương 221-2: Chủ môn (hạ)
Tần phong nghe thấy cũng có chút tò mò, nói:
- Năm đó bọn giặc xâm lược, sư phụ đã có lòng muốn thống nhất Ngoại bát môn để phản kháng lại bọn Nhật, tuy nhiên ông đã quá vội vàng, nên kết quả nhận được hoàn toàn ngược lại
- Đúng vậy, nếu như Quỷ Kiến Sầu có thể sớm đã nhận ra sư phụ ta
Chiếc gậy của Miêu Lục Chỉ bỗng đứng yên trên mặt đất, ông ta không ngừng lắc đầu nói:
- Dùng năng lực của sư phụ và công pháp các môn phái mà tiền bối nắm được, rất có thể năm đó đã thống nhất được Ngoại bát môn rồi
- Đúng vậy, Miêu lão, Giang tiền bối năm đó rốt cuộc là vì sao mà quy ẩn giang hồ?
Nghe những lời Miêu Lục Chỉ nói, Tần Phong liền nói:
- Giang tiền bối năm đó cũng đã hơn 40 tuổi rồi, cũng chính là thời kỳ sức khỏe vượng, tại sao lại quy ẩn giang hồ vậy?
Khi đang trong thời kỳ hưng thịnh Giang Nhất Thủ bỗng quy ẩn giang hồ, đây là câu hỏi lớn nhất trên giang hồ lúc đó, thậm chí rất nhiều người không biết ông sống hay đã chết, trước mắt gặp được đồ đệ của Giang Nhất Thủ, tất nhiên Tần Phong muốn hỏi rõ điều này
- Ông là truyền nhân nhất mạch chủ môn, giữa chúng ta cũng coi như là cũng có mối quan hệ, ta sẽ cho ngươi biết!
Miêu Lục Chỉ thở dài, chuyện này ông đã giấu trong lòng hơn mười năm rồi, từ trước đến giờ chưa từng nói cho ai, ngay cả những đệ tử mà ông ta từng thu nhận cũng chưa có người nào biết truyên thừa sư môn của Miêu Lục Chỉ
- Sư phụ ta là truyền nhân duy nhất của Đạo môn phía Nam cuối đời Thanh, tư chất của ông thông minh hơn người, không những học được tuyệt kỹ thần thâu, dường như đào mộ cướp vàng, nội gia quyền pháp, không có gì là không học được, trong 20 năm đã nổi danh khắp giang hồ
Nói đến đây, trong mắt Miêu Lục Chỉ hiện lên sự căm phẫn, tiếp tục nói:
- Chẳng qua sư môn bất hạnh, sư huynh của ta có hành vi không đứng đắn, khi bị sư phụ quở trách, trong thâm tâm anh ta rất bực tức, anh ta đã cho thuốc độc vào rượu của sư phụ...
Nếu như không nội công của sư phụ uyên thâm, sợ rằng lúc đó đã mất mạng rồi, nhưng kể cả lúc sau sư phụ nôn hết chất độc ra, thì toàn thân cũng bị tàn phế rồi, cả ngày chỉ cả thể nằm trên giường dưỡng bệnh mà thôi...
Trong con mắt đục ngầu của Miêu Lục Chỉ hai hàng lệ bỗng tuôn rơi, năm đó để truy giết sư huynh, ông ta đã tìm kiếm khắp giang hồ, nhưng võ công của Miêu Lục Chỉ không cao, có hai lần suýt chết dưới tay của tên sư huynh đó rồi
- Dám giết sư phụ? Quả thật là chuyện trời đất không dung, rốt cuộc hắn là ai? Tên là gì?
Tần Phong nổi cơn thịnh nộ, ra một trưởng đánh vào chiếc bàn đá phía trước, chiếc bàn đá chắc chắn như vậy mà trong chốc lát đã in dấu bàn tay Tần Phong
- Tần huynh đệ võ công rất tốt.
Nhìn chưởng của Tần Phong, Miêu Lục Chỉ bất giác cảm thấy kinh hãi, nói:
- Mấy năm nay ta cũng không nhắc đến người này, nay Tần Phong huynh đệ đã hỏi, ta cũng không dám giấu giếm nữa, ta xuất thân từ Yến Tử môn.....
- Yến Tử môn? Thì ra Giang Nhất Thủ quả nhiên xuất thân từ Vân Trung Yến? Ta biết, sư huynh của ông chính là Yến Tử Lý Tam, đúng không?
Sau khi nghe Miêu Lục Chỉ nói, Tần Phong chợt bừng tỉnh, còn về người Miêu Lục Chỉ nói đã giết sư phụ, hắn cũng biết đó là ai rồi
Trong thời của hoàng đế Quang Tự, trên giang hồ từng xuất hiện một vị hiệp đạo tên là Trung Yến, Yến Tử môn là do ông ta sang lập nên, người trong Yến Tử môn hành hiệp trượng nghĩa, cướp của người giàu chia cho kẻ nghèo nên có tiếng tốt trên giang hồ
Nhưng Tần Phong biết rằng, Yến Tử môn quả thực chính là một phần nhỏ của Đạo môn, nguyên là "thần thâu" (thần trộm) nhất mạch, giống như súc cốt công trong môn, khinh công còn có nội gia quyền pháp, đều có liên quan mật thiết đến các tuyệt kỹ của vua trộm
Nhưng khoảng năm 1900, Vân Trung Yến gia nhập vào Nghĩa Hòa Quyền, không được các quan trong triều đình nhà Thanh cho phép, về sau Vân Trung yến bao gồm cả Yến Tử môn, dần dần biến mất khỏi giang hồ
Đến thế kỉ 30, Yến Tử môn lại lọt vào tầm ngắm của mọi người, nguyên nhân lại là kinh thành xuất hiện đại tặc, tên là Yến Tử Lý Tam
Yến Tử Lý Tam lúc đó có rất nhiều phiên bản, có người nói y cướp của người giàu chia cho người nghèo, có người lại nói y giết người cướp của, không chuyện ác nào là không làm
Nhưng Tần Phong đã từng nghe sư phụ nói, người này tên thật là Lý Thánh Vũ, không rõ xuất thân ở đâu, chỉ biết hành động rất táo tợn, từng đến nhà của chính phủ lâm thời trộm cắp tài sản, như thủ tướng chính phủ Phan Phục, bí thư chấp hành Lương Hồng Chí ...
Khi sống ở thế kỷ 20 con người này làm việc rất nghiêm túc, nhưng sau khi y bị nhiễm thói cờ bạc và phụ nữ, liền trở nên sa đọa biến chất, chính như những gì tin đồn sau này nói, tội ác cướp của giết người không có gì là y không làm
Tái Thị với Lý Thánh Vũ từng có duyên gặp mặt, Lý Thánh Vũ lúc đó rất biết phép tắc, sau khi nghe tin Lý Thánh Vũ làm chuyện ác, Tái Thị từng đến Bắc Kinh tìm y, muốn diệt trừ mối họa, nhưng không tìm thấy hành tung của y
Nghe thấy Tần Phong nhắc đến cái tên Lý Tam, Miêu Lục Chỉ nghiến răng nói:
- Chính là cái tên chết tiệt đó, sư phụ coi hắn như người thân, chỉ là giáo huấn hắn vài câu, hắn liền cho thuốc vào trong rượu của sư phụ...
Lúc đầu, khi cái tên "Yến Tử Lý Tam" trên giang hồ ngày một nhiều người biết đến, Lý Thánh Vũ cảm thấy rất phấn khích, y đi tìm cờ bạc và thuốc phiện để giải trí
Y có một tật xấu chính là tiêu tiền rất hoang phí, bao nhiêu cũng không đủ, thế là Lý Tam liền ra tay một cách điên cuồng, cho dù là người già yếu bệnh tật hay đại quan giàu có, y không tha cho một ai
Phạm phải ba điều không nên làm khi trộm cắp của Đạo môn, Giang Nhất Thủ tất nhiên không thể dung tha, lúc đó Giang Nhất Thủ đang ở phía Nam để chỉnh đốn Đạo môn, bèn gọi Lý Thánh Vũ đến, răn đe một trận, nói là phải làm, ông liền thu hồi võ công trên người y
Ai biết được Lý Thánh Võ lúc đó đã phát điên, ngoài mặt thì đau khổ khóc lóc ăn năn hối hận, nhưng sau lưng thì y lại chuốc rượu độc cho sư phụ, muốn lão bất tử này phải chết vì thuốc độc.
Nhưng Lý Thánh Vũ không ngờ rằng công phu của Giang Nhất Thủ thâm hậu như vậy, ông đã dùng nội công ép chất độc ra ngoài, hơn nữa còn đánh y một trưởng, làm Lý Thánh Vũ sợ đến nỗi chạy thâu đêm suốt sáng về Bắc Bình, cứ như vậy đến lúc chết, y không dám bước ra khỏi Kim Thiên một bước
- Chết tiệt!
Sau khi nghe lời phân giải của Lục Miêu Chỉ, Tần Phong vẫn lên cơn thịnh nộ, trong thâm tâm hắn, sư phụ là người hắn kính trọng nhất, Lý Thánh Vũ lừa thầy diệt tổ tông, đem hắn nghiền xương thành tro cũng không rửa sạch tội cho hắn
- Nó phải chết, mà phải chết một cách đau đớn!
Miêu Lục Chỉ cười nhạt, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Sư phụ bị nó cho uống thuốc mới dẫn đến toàn thân bị tê liệt, nằm trên giường mấy năm sau mới mất, mà tên Lý Thánh Vũ cũng đã từng chết vì uống thuốc này, đây đúng là ác giả ác báo

Bình Luận

0 Thảo luận