Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Giám

Chương 259: Con báo.

Ngày cập nhật : 2025-10-14 14:29:08
Tần Phong cũng biết trên tường có gắn thiết bị theo dõi. Lúc này hắn đã thắng liên tiếp 10 ván, tất cả khách ở trong phòng đều đổ vào bàn cược ở chỗ hắn.
Những người này không giống Tần Phong, họ đều là những hội viên có cả bạc triệu giắt lưng. Có thể bọn họ không coi trọng số tiền thắng thua nhưng cảm giác đi theo Tần Phong thắng bạc cũng thật là hay ho.
Ngay cả Hà Kim Long vốn không tham gia vào cũng vay từ chỗ Tần Phong đồng xu 50 nghìn tệ, sau hai ván, sau khi trả cho Tần Phong xu 50 nghìn, trên tay Hà Kim Long vẫn còn xu 150 nghìn.
Hơn nữa mọi người không còn dè dặt khi đặt cửa như vừa rồi nữa, từ sau ván thứ chín, mọi người trong phòng mỗi ván đều đặt rất thẳng tay.
Như đám người cục trưởng Vương số tiền có hạn, chỉ đặt hai ba trăm nghìn tệ nhưng thấy những người đến chơi đều đặt hơn một triệu, Đào Quân cũng đặt 2 triệu ở ván thứ 10.
Như vậy sau ván thứ 9 và ván thứ 10 chưa cần Henry Wei phải ra hiện trường thì sòng bạc cũng đã phải trả cho khách hơn 4 triệu. Một người có nhiều kinh nghiệm như A Hào cũng không biết phải làm gì cho phải, anh ta do dự không dám tiếp tục gieo xúc xắc nữa.
- Mẹ kiếp, đúng là lòng tham không đáy.
Nhìn vẻ mặt cuồng nhiệt của cục trưởng Vương và cục trưởng Triệu, Tần Phong không nhịn được mà thầm mắng. Hai vị cục trưởng này thắng cũng phải được gần 1 triệu rồi, nhưng vẫn không biết đủ.
- Mẹ kiếp, rốt cuộc là bọn họ may mắn hay mình may mắn đây.
Tới lúc này ngay cả Tần Phong cũng thấy hơi mơ hồ. Cược nhiều như vậy rồi mà hắn mới thắng được bốn năm trăm nghìn tệ, thậm chí còn không nhiều bằng Lý Nhiên.
Điều quan trọng là khi Tần Phong đặt cược, cũng chính ở ván thứ 10 căn bản là hắn không dùng kĩ thuật nghe nữa mà chọn bừa cửa tiểu, lại được nữa. Điều này khiến Tần Phong cũng bắt đầu nghi ngờ có vận may rơi xuống đầu mình.
- Henry, ông đến rồi!
Lúc Tần Phong đang do dự đi hay không thì A Hào ở trên đài giống như gặp cứu tinh, đi ra khỏi vị trí chia bài., Đối mặt với vận may của Tần Phong. Anh ta đã hoàn toàn mất hết sự tin tưởng vào kỹ thuật gieo xúc xắc của mình rồi.
Tần Phong nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên nhìn, tiếp nhận vị trí chia bài cho A Hào là một người đàn ông 47 tuổi, cao khoảng 1m75, phong thái khá nho nhã.
Chỉ là người đàn ông này tóc đã bạc trắng, có vẻ không được ăn nhập cho lắm với vẻ nhẵn nhụi, khuôn mặt bóng loáng của mình.
- Các vị, tôi tên là Henry, cũng có thể gọi tôi là Vệ (Wei). Tiếp theo tôi sẽ gieo xúc xắc.
Henry nói không nhiều lắm đi lên bàn cược ông ta liền đi thẳng vào vấn đề giới thiệu bản thân.
Địa vị của Henry Wei trong giới sòng bạc rất cao. Từ năm 10 tuổi đã ít khi đứng trên bàn cược. Năm đó cũng chỉ có một số người đánh bạc mới có thể đảm nhiệm phần chia bài.
- Tại sao lại đổi người?
- Phí lời, sòng bạc này thua nhiều tiền đương nhiên phải đổi người rồi.
- Đổi ai cũng vô dụng thôi. Hôm nay vị tiểu huynh đệ kia có vận đỏ thì sòng bạc này thua là cái chắc.
Sau khi Henry tự giới thiệu xong những người vây quanh bàn cược liền reo hò ầm ĩ. Vừa rồi đổi người Tần Phong lại thắng liên tiếp 6 ván nữa bọn họ cũng không quan tâm tới việc đổi người lắm.
Nhưng âm thanh trong sòng bạc không giống nhau, có một người đàn ông khoảng 40 tuổi lắc lắc đầu nói:
- Chưa chắc, người này rất lợi hại đấy.
- Giám đốc Ngô, ông quen họ sao?
Bên cạnh có người hỏi, vị này là ông chủ của một cửa tiệm kinh doanh về đồ gỗ ở tỉnh Quảng Đông. Gia tài có hơn 1 tỷ, là một kẻ siêu giàu ẩn mình..
Khác với cách ứng xử của các thương nhân trong đất liền. Ở vùng duyên hải có rất nhiều những ông chủ giàu có cũng rất khiêm tốn. Có khi còn mặc quần áo bình thường đi mua thức ăn nhưng thực ra trong nhà có hàng trăm triệu.
- Mười mấy năm trước tôi từng chơi ở "Đông Phương Công Hào". Đã từng chơi cùng với vương tử Ảrập và tỷ phú châu Âu. Lúc đó hình như người chia bài là người này.
Tuy tiếng của giám đốc Ngô nhỏ nhưng phòng đánh bạc này vốn cũng nhỏ. Những người xung quanh đều nghe thấy, tiếng reo hò nhất thời nhỏ đi rất nhiều.
- Đông Phương công hào? Thuyền cược của Diệp Hán sao? Người này trước kia đi theo Diệp Hán à?
Tần Phong nghe thấy vậy liền chột dạ. Hắn cũng không xa lạ gì với Diệp Hán. Sư phụ của hắn là người cao ngạo, người được ông ta coi trọng cũng rất ít mà Diệp Hán lại là một trong số ít ỏi đó.
- Người của Diệp Hán, chắc là rất có bản lĩnh.
Tần Phong xua tan ý định muốn đi, từ sau khi hắn học được các tuyệt kĩ ngoại môn. Ngoại trừ việc gặp phải tài nghệ thần trộm là Miêu Lục Chỉ khiến hắn phải nhìn với một con mắt khác thì không ai có có thể được hắn coi trọng.
Năm đó sư phụ của hắn rất tôn sủng thuật cược của Diệp Hán điều này càng làm cho Tần Phong nổi lên lòng háo thắng. Hắn muốn xem xem những gì mình được kế thừa lợi hại đến mức nào, có cao thâm hơn đối phương hay không?
Sau khi lên bàn cược Henry Wei cũng không nói nhiều, tiếng reo hò của mọi người bình ổn trở lại, ông ta cũng đưa tay nắm con xúc xắc trước mặt.
Động tác này khiến những người xung quanh phải nín thở. Bọn họ muốn nhìn xốt cuộc là vị chia bài này ra thủ đoạn gì.
Lúc hai trong sòng bạc như mâu khiên quyết đấu. Đám người Tần Phong là mâu sắc bén không hề có bất lợi đã thắng sòng bạc được hơn 1000 vạn rồi.
Còn Henry Wei thì như tấm khiên, sau khi hóa giải thế tấn công của đối phương thì cũng phải làm địch mất đi nhuệ khí, phải lấy lại số tiền thua ban nãy về cho sòng bạc.
- Rào... rào... rào...
Tiếng xúc xắc va chạm vào nhau mọi người không kịp phản ứng chỉ im bặt châu đầu vào canh bạc.
- Này, trò gì vậy?
- Cũng quá đơn giản đi, không có chút đặc sắc nào sao?.
Động tác của Henry Wei rõ ràng là khiến mọi người thất vọng. Vừa rồi cô gái kia và A Hào chia bài còn như múa máy nhưng nhìn phong thái bất phàm của người đàn ông này thì động tác lại rất đơn giản.
- Cao thủ!
Tục ngữ nói người trong nghề nhìn ra bí quyết, người ngoại đạo đến xem náo nhiệt không giống với đám dân cờ bạc. Từ động tác đơn giản này Tần Phong cũng nhìn ra sự bất phàm của Henry Wei.
Chuyện này rườm rà đến cực điểm bỗng lại trở lên đơn giản. Động tác lắc xúc xắc cảu Henry Wei cũng giống như vậy.
Bởi vì động tác vừa rồi của Henry Wei rất nhanh, đến cả Tần Phong cũng không kịp vận dụng thuật nghe căn bản là không biết bên trong bao nhiêu điểm.
- Tôi đặt 200 ngàn...
Tần Phong thầm do dự, nhưng không để lộ ra mặt. Đồng xu màu vàng hắn đã ném ra ngoài, dù sao hắn cũng không định mang hết số tiền đã thắng được hôm nay về nhà.
- Tôi đặt 500 ngàn...
- Tôi đặt 1 triệu...
- Tôi đặt 3 triệu...
Tần Phong ra tay những người trong sòng bạc cũng bắt đầu nóng lên. Những người đó cũng không để ý đến câu cách ngôn "Đổi người như đổi đao", họ đều đặt cược theo Tần Phong.
Tần Phong chỉ cười khổ, thực sự ván này hắn cũng mông lung thắng thua là 50-50.
Đương nhiên, Tần Phong thua ván này thì sẽ ra về, vì đến lúc đó tin rằng người khác cũng không tiếp tục tin mình nữa..
- 5,6, 6,17, điểm.
Henry Wei mở xúc xắc ra rõ ràng bên trong là 2 cái 5,1 cái 6. Trong sòng bạc liền vang lên tiếng hoan hô vì số đỏ của Tần Phong, kéo dài mãi không thôi.
- Tiểu huynh đệ may mắn thật đấy...
So với A Hào, thì ván này đã thua gần 20 triệu. Vẻ mặt tươi cười của Henry Wei vẫn không bị ảnh hưởng một chút nào.
Năm đó lúc Henry Wei đánh cược với vua Ảrập 2 đồng xu, ít nhất trị giá 2 triệu USD. Ván bạc này trong mắt ông ta cơ bản là cũng không có gì.
- Nhìn thấy chưa? Đổi người cũng không được...
- Chỉ là, không biết hôm nay sòng bạc bị thua có phải đóng cửa không?
- Nói ít thôi, cậu không biết sau lưng sòng bạc này là ai à? Đừng nói đến 20 triệu chứ 200 triệu người ta cũng không quan tâm.
Sau khi cầm đồng xu, người cược khá phấn khích, bắt đầu quên đi tất cả. Tuy tiền thắng không phải phải dựa vào bản lĩnh của bản thân nhưng thực sự số tiền này họ kiếm được quá dễ dàng.
Nhưng câu nói của giám đốc Ngô đã khiến mọi người yên tĩnh trở lại.
Rất nhiều khác ở đây đều biết tình hình của nơi này. Trừ phi sau này bọn họ không muốn trốn những người Hồng Kông ở nội địa. Nếu không đã đắc tội với hội sở thì đó là chuyện không lý trí một chút nào.
Henry Wei lắc lắc đầu tay trái vơ 3 con xúc xắc vào ống, bỗng nhiên lật tay phải, ông ta cũng không đóng cái đế lại mà bắt đầu gieo.
Không có cái bệ cản trở, tiếng rào rào vang lên càng mạnh hơn. Động tác của Henry Wei rất nhanh. 3 con xúc xắc kia chuyển động trong hộp. Mặc dù nó không có nắp nhưng xúc xắc vẫn không hề bị rơi ra ngoài.
- Lợi hại, rất giống diễn viên trong phim.
- Lợi hại nữa thì có ích gì, vị tiểu huynh đệ kia đang vào vận đỏ mà.
Động tác trước mặt khiến mọi ngườ hoa cả mắt. Mọi người cũng không kịp nhìn chỉ bàn luận với nhau.
Nhưng có những người trong lòng họ rất hiểu. Nếu sòng bạc này có cách ngăn chặn vận số của Tần Phong thì hôm nay cho dù hắn có gây náo động thế nào thì nữa mà bọn họ chuẩn bị khống chế được thì hắn cũng phải rời khỏi đây.
- Bốp!
Một tiếng vang lên đập mạnh xuống bàn.
- Mua đoạn bán rồi, xin các vị chú ý.
Henry Wei nhìn Tần Phong chằm chằm, vẻ mặt hơi mỉm cười. Ông ta muốn biết rốt cuộc Tần Phong may mắn đến cỡ nào, hay hắn là người có kĩ thuật đánh bạc siêu đẳng.
- Quả nhiên là người của đi theo Diệp Hán, kỹ thuật rất tốt.
Thanh niên luôn háo thắng, Tần Phong cũng không ngoại lệ. Vừa rồi hầu như là hắn không để ý nhưng mỗi lần đầu của xúc xắc va chạm vào nhau đã lọt rõ vào lỗ tai hắn.
Nhưng kết quả cuối cùng có thể nghe ra không có nghĩa là Tần Phong có thể phá giải được trừ phi hắn thừa nhận mình có khả năng nghe xúc xắc, nếu gieo được con báo phần lợi có thể lên đến 24 lần.

Bình Luận

0 Thảo luận