Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Giám

Chương 256: Số mệnh (Thượng)

Ngày cập nhật : 2025-10-14 14:29:08
Thấy Hà Kim Long cầm thẻ đi ra, Lý Nhiên thấy lạ vừa rồi mình muốn đổi tiền để chơi còn bị hắn ngăn cản, sao bây giờ hắn lại đưa thẻ cho Hà Kim Long?
- Anh Nhiên, mượn của anh 100 ngàn để dùng lúc về sẽ trả lại anh. Tần Phong nói nhỏ: - Lão Vương thua sạch ở bên kia rồi, cũng không thể cứ như vậy mà đi chứ? Để hơn 100 ngàn nữa cho anh ta chơi vui một chút...
- 100 ngàn mà bảo là chơi đùa à?
Lý Nhiên nghe thấy vậy liền bĩu môi, năm nào anh ta cũng bị thua đến 200-300 nhưng e rằng vẫn chưa nhiều tiền bằng vị cục trưởng Vương Quan Lương kia.
- Nếu đã đến rồi thì để cho người khác chơi với đi.
Tần Phong cười cười, hắn cũng không biết Lý Chấn lại hẹn người đến chỗ này. Nói thật là với địa vị xã hội của hắn hiện tại thì vẫn chưa phải là lúc thích hợp để đến chỗ như thế này.
Lúc nói chuyện Tần Phong vẫn chưa quên ném đồng xu cuối cùng lên bàn hét: - Haiz, tôi đặt tiểu. Mấy lần rồi, cũng đến lúc phải là tiểu rồi chứ...
- Tần lão đệ, tôi sẽ đặt theo cậu. 4 cái liên tiếp, Đào Quân đặt 2 đồng xu vào khi tiểu.
Lý Nhiên thì không cần phải nói, anh ta cũng đặt vào tiểu. Tuy không biết đối phó thế nào với Đào Quân nhưng cũng không thể để y lấy tiền đi được.
- 2,3, 7 điểm. Tiểu.
Cô gái chia bài xinh đẹp bắt đầu gieo xúc xắc một cách thành thục, con xúc xắc liền đổ trước mặt mọi người.
Cái bàn này có tổng cộng 7 người, ngoài những người đi theo Đào Quân ra thì đều thắng hết.
- Ôi, anh Vương. Chơi Bách gia lạc đã không may mắn rồi mà vẫn còn muốn chơi cái này sao.
Sau khi thu đồng xu, Tần Phong nhìn thấy Hà Kim Long và cục trưởng Vương đã đi đến, hắn cười nói: - Tôi vừa mới thắng xong, thế nào, đặt cùng tôi chứ? Nghe nói cái này mà thuận tay may mắn thì có thể làm cho sòng bài sụp đổ đấy.
Tần Phong nói vậy cũng không phải là không có căn cứ. Trong sòng bạc chủ yếu là vận may, mà rất nhiều khách không biết chơi lại có vận may rất tốt.
Vào mấy năm trước, một sòng bạc ở Ma Cao có một khách nữ đến chơi cô ta cũng chơi trò xúc xích đại, tiểu mỗi lần chơi số tiền cũng không ít, giá trị của mỗi đồng xu là 200.
Nhưng cô gái này là người may mắn, đặt liên tục 5-6 cái liền cứ như vậy đã hấp dẫn không ít những con bạc đến chơi.
Trong sòng bạc có loại người chuyên đặt tiền xu mấy ngàn, khi bàn cược chuyển động chỉ cần thấy người có vận may thì lập tức sẽ có người đặt theo.
Những người này cơ bản cũng không thiếu tiền. Mỗi ngày họ kiếm được cả chục triệu như chuyện đùa. Đối với dân cờ bạc chuyên nghiệp như vậy thì sòng bạc cũng chẳng phải là cách gì hay ho, dù sao có lúc vẫn phải dựa vào vận may của họ.
Nói ra cũng thật lạ, ngày đó cô gái kia thực sự quá may mắn. Sau khi thắng 5-6 ván liên tiếp. Chỉ đặt sai có một lần, ngay sau đó là thắng cả 12 ván. Ván bạc này đã làm kinh động tất cả khách bạc trong sòng bài.
Lúc đó vây quanh ván bạc cũng phải có đến gần 50-60 người. Chỉ cần cô gái kia ra cửa nào là đều có người đặt theo cả triệu. Đáng thương cho sòng bạc sau 12 ván đã phải trả khoản tiền lên đến gần 10 triệu.
Thay đổi liên tiếp đến 6 người chia bài vẫn không chặn được số đỏ của cô gái kia. Sòng bạc rơi vào đường cùng phải tuyên bố hệ thống điện tử của bàn cược xảy ra vấn đề cho nên tạm thời đóng cửa.
Sau khi đám dân cờ bạc náo loạn một trận vẫn không có kết quả liền đi theo cô giá kia đến một bàn cược khác.
Dường như lần này vận may của cô ta đã bị ảnh hưởng, 10 ván thì chỉ thắng 3. Sau khi cô gái nhận thấy vận may của mình đã hết thì đám dân cờ bạc cũng tản ra, chủ sòng bạc cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng sau khi chuyện này lan ra ngoài cũng làm cho sòng bạc kia mất hết danh tếng, việc làm ăn sa sút đi mấy phần. Cho nên khi gặp khách bạc có số đỏ, các sòng bạc khác cũng không dám chơi trò nói là máy móc bị hư hỏng nữa.
- Được, số tôi hôm nay không được may bây giờ đi theo hết Tần lão đệ.
Cục trưởng Vương nhìn về phía bàn Bách gia lạc có hơi tức giận, bất bình.
Tần Phong ngẩng đầu lên nhìn cục trưởng Vương, thầm nói: - May mắn mới lại, không biết vừa rồi đã sờ phải chỗ nào của cô gái kia rồi.
Lúc đánh bạc, kị nhất là dính vào đàn bà. Vừa rồi ở ghế lô cục trưởng Vương đã làm không ít trò đen tối, cũng là ứng với câu cách ngôn "đỏ tình đen bạc".
- Rào... rào... rào...
Tần Phong và cục trưởng Vương ở dưới bàn hàn huyên mấy câu. Cô gái chia bài rất xinh đẹp đã bắt đầu gieo xúc xắc. Người gieo xúc xắc có sức hấp dẫn như điện tử vậy những âm thanh dao dào kích thích dục vọng của những con bạc.
Cô gái kia mặc bộ sườn ám màu đỏ, da cô trắng nõn gieo xúc xắc giống như con bướm hoa vậy. Bộ ngực cao ngất ngưởng khiến người ta nhìn mãi không thôi.
- Xin mời các vị đặt cửa.
Cô gái chia bài nói tiếng phổ thông hơi bị lơ lớ. Xem ra chắc là người được mời từ Ma Cao sang, động tác gieo xúc xắc vô cùng chuyên nghiệp.
- Tôi vẫn đặt tiểu.
Tần Phong suy nghĩ thả hết chỗ đồng xu trong tay lên nói: - Mở luôn mấy ván, tối thiểu cũng phải mở luôn hai ván tiểu?
- Được, tôi theo Tần lão đệ, tôi cũng đặt 10 ngàn... Cục trưởng Vương biết mình hôm nay không được may mắn cũng bỏ ra 2 xu 5 ngàn đặt theo Tần Phong.
- Tần lão đệ mở cũng rất bình thường nhưng cả hai là tiểu thì không bình thường đâu.
Lần này Đào Quân không đặt theo Tần Phong, hơn nữa đặt lên trên 30 ngàn, với kinh nghiệm chơi bạc từng có ở Ma Cao, cược tiểu liên tiếp cơ bản là thắng.
- Quân, không bình thường không có nghĩa là không có. Thắng ván này mới chỉ là 2 ván mà thôi, tôi cũng đặt tiểu. Không biết vì sao mà Lý Nhiên lại có một cảm giác tin tưởng Tần Phong rất khó nói. Tuy vẫn chưa đặt chung nhưng anh ta đã cảm thấy mình sẽ thắng.
- 334,10, tiểu.
Đây không phải sòng bạc ở Ma Cao. Cô gái chia bài không để khách bạc phải chờ lâu. Sau khi tiền đặt cược được áp hạ cô liền gieo xúc xắc. Bên trong rõ ràng là 2 cái 3 điểm và 1 cái 4 điểm.
- Mẹ kiếp, vẫn còn kém, thật là xui xẻo.
Nhìn thấy kết quả như vậy Đào Quân không nhịn được liền mắng một câu rồi tức giận đập đồng xu 30 ngàn lên trước mặt. Hơn nữa còn phải thanh toán cho bọn Tần Phong mỗi người 10 ngàn.
Sau khi thanh toán đồng xu xong. Cô gái chia bàn lại bắt đầu công việc. Thực sự là lăn xúc xắc xem không có hay như xem phim mà chỉ nghe thấy những đầu xúc xác chạm vào nhau tạo lên tiếng kêu rào rào.
- Mời các vị đặt cửa. Cô gái xinh đẹp lại nói câu ban nãy rồi đổ xúc xắc rơi thật mạnh lên bàn.
- Tần Phong, lần này chúng ta đặt gì? Lý Nhiên nhìn Tần Phong với ánh mắt chờ mong. Ngoài lần nghe theo bản thân đặt sai ra thì Tần Phong áp cả hai đều thắng.
- Chà chà, anh Nhiên. Tục ngữ nói qua tam 3 bận. Tôi lại đặt tiểu... Tần Phong xoa cằm suy nghĩ rồi để 4 đồng xu 5 ngàn đặt vào tiểu.
- Vẫn áp tiểu nữa hả? Lý Nhiên và cục trưởng Vương đều ngạc nhiên. Nhưng bọn họ cũng không hiểu lắm về tỉ lệ chơi bạc này. Nếu Tần Phong may mắn thì cứ áp theo hắn là được rồi.
- Tôi không tin, có thể tiểu 3 ván liên tục?
Đào quân ở bên cạnh gãi gãi đầu. Anh ta đếm đồng xu 50 ngàn để trước mặt. Cũng không phải là anh ta đấu vận may với Tần Phong mà theo tỉ lệ đặt tiểu thì ra phải làm.
Không chỉ có Đào Quân mà 3-4 người khách khác cũng để đồng xu lên trước mặt. Đã hai ván liền là tiểu bây giờ phải ra chứ.
- 3,4, điểm tiểu!
Sau khi gieo xúc xắc xong dường như cô gái gieo xúc xắc cũng rất ngạc nhiên. Trên bàn bạc tiểu ba ván liên tiết là chuyện rất bình thường nhưng có người áp cả 3 ván liên tiếp thì thì phải rất cần đến khí phách.
Lấy được đồng xu 40 ngàn đẩy tới, khuôn mặt của Tần Phong tươi vui như đoá hoa đang nở. Hắn nhìn về phía Đào Quân nói: - Anh Quân, ván sau tôi vẫn đặt tiểu, anh có theo cùng không?
Đào Quân biết là Tần Phong đang nói đùa với mình cho nên cũng không tức giận mà chỉ cười nói: - Tiểu tử cậu may mắn như vậy nếu lần này cậu áp tiểu thì tôi cũng áp tiểu.
Lúc họ đang nói chuyện, cô gái kia lại bắt đầu gieo xúc xắc. Nhưng lần này động tác nhanh hơn nhiều đầu xúc xắc chạm vào nhau nghe rào rào nó thực sự không dễ nghe như ban nãy.
- Mời các vị đặt cửa. Sau khi xúc xắc rơi xuống bàn, cô gái nhìn về phía Tần Phong. Cô ta muốn biết rốt cuộc là lần này Tần Phong có áp tiểu nữa hay không.
Tần Phong liền cầm đồng xu 40 ngàn kia đặt vào cửa tiểu, cắn chặt răng nói: - Nếu vừa nói áp tiểu thì đặt tiểu đi. Dù sao tiền vốn cũng chỉ có 10 ngàn...
- Tần Phong, cả 4 ván đều là tiểu sao? Lần này Lý Nhiên cũng hơi do dự. Cho dù là không hiểu về bài bạc nhưng anh ta cũng biết không thể có tỉ lệ liên tiếp 4 lần như vậy được.
- Anh Nhiên, anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây? Tần Phong nghe thấy vậy liền trở mình nói: - Bạc chính là may mắn, tôi cũng chỉ là con mèo đi bắt chuột thôi...
- Tần lão đệ, tôi tin cậu, lần này tôi đặt 50 ngàn.
Thực ra cục trưởng Vương cũng không nghĩ nhiều mà đặt đồng xu 50 ngàn. Nếu ván này có thể thắng thì không những anh ta có thể thu hồi lại 50 ngàn vừa rồi mà còn lãi được 40 ngàn.
- Tôi lại tin cậu vậy, nhưng nếu lần sau cậu lại đặt tiểu thì anh đây sẽ không theo cậu đâu.
Nhìn thấy hành động của cục trưởng Vương. Lý Nhiên cũng bỏ ra đồng xu 30 ngàn nhưng phải giữ lại 10 ngàn làm vốn để tránh thua sạch không còn gì mà chơi.
Vừa mới nói xong. Đào Quân anh bạn này làm chuyện rất hay, anh ta đặt 20 ngàn vào tiểu rồi lại lấy ra đồng xu 50 ngàn để trước mặt rõ ràng là không để ý đến Tần Phong.
- 2,4, điểm tiểu!
Sau khi gieo xúc xắc sắc mặt của cô gái vẫn không đổi nhìn về phía Tần Phong với ánh mắt kỳ lạ. Lẽ nào lại có truyền thuyết "số đỏ" xuất hiện ở người thanh niên này sao?
- Tổng giám Vệ, người kia mở tiểu 4 lần liên tiếp có vấn đề gì không?
Có một người đang ngồi trong phòng khách của sòng bạc. Ngồi trước hơn 10 bàn gieo xúc sắc có thể quan sát được toàn bộ quang cảnh qua màn hình hiển thị ở mọi góc gách.
Đúng lúc này bàn của Tần Phong hiện lên trên màn hình, hơn nữa khi kéo gần hình ảnh lại thì còn chiếu rõ vào khuôn mặt của hắn.
- Nghiêm tổng, chỉ là mở cả 4 lần tiểu liên tiếp, năm đó lúc tôi đi theo Hán thúc đừng nói đến 4 ván tiểu chứ 14 ván tiểu cũng từng gặp rồi không có gì đâu.
Nói chuyện là một người đàn ông 47 tuổi. Tóc đã bạc phơ nhưng ánh mắt lại rất lanh lợi đang quan sát biểu hiện của Tần Phong.

Bình Luận

0 Thảo luận