Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Giám

Chương 268: Khai trương (trung)

Ngày cập nhật : 2025-10-14 14:29:08
- Lão Hà, ông khởi xướng phải không?
Nhìn cách ăn mặc của Hà Kim Long, Tần Phong dở khóc dở cười. Hắn khai trương cửa hàng đồ cổ chứ không phải là làm buổi tụ hội của các lão đại gian hồ ăn mặc như vậy sợ là sẽ dọa chết khách mất.
- Tần gia, cửa hàng của cậu khai trương, dù thế nào lão Hà cũng phải của giỏ hoa chứ.
Hà Kim Long bảo anh em thủ hạ xách lẵng hoa bày ra cửa sau đó hét một câi:
- Ngây hết ra đó là, chào Tần gia đi.
- Tần gia!
Hà Kim Long còn chưa dứt lời thì hơn 10 người đã đồng thanh hô lên làm hco đám nhân viên bán hàng bên trong giật nảy mình. Họ nhìn về phía Tần Phong ánh mắt có phần sợ hãi.
- Được rồi, lão Hà, ông dẫn theo 3-5 người đến là được rồi mà...
Tần Phong tức giận khoát tay nói:
- Những người khác phải đi làm gì thì đi đi. Ai kia? Lỗ Ngũ tay của cậu khỏi chưa?
Tần Phong nhìn thấy trong đám người có một cậu cứ trốn phía sau nhìn kĩ thì đó là Lỗ Ngũ, tay phải nẹp đũa, hắn cười khổ nói:
- Tôi nói rồi tiểu tử cậu đừng có thối như vậy, họa từ miệng mà ra cậu hãy nhớ lấy.
- Tần gia, không dám, Ngũ Tử không dám nữa...
Năm đó Lỗ Ngũ đi theo Hà Kim Long lưu lạc ở Nga nhưng hôm đó thực sự là bị Tần Phong làm cho sợ hãi.
- Được rồi, hôm đó tôi ra tay hơi nặng, Ngũ sau này đồ ở trong quầy cho cậu tùy chọn.
Tần Phong chỉ vào chỗ trang sức ngọc điền trong quầy, vì Phỉ thủy là hắn bán hộ. Hơn nữa giá cả rất đắt, rẻ nhất cũng phải ngoài mấy chục ngàn. Tần gia này cũng tặng không nổi.
- Cảm ơn Tần gia, cảm ơn Tần gia.
Sau khi nghe Tần Phong nói, Lỗ Ngũ thấy được sủng ái mà đâm lo sợ. Tần Phong của lúc này và bộ dạng hung ác của hắn ngày đó thực sự không giống nhau chút nào.
- Lão Hà, thời gian ngày kinh doanh thế nào rồi?
Trong cửa hàng có nhân viên làm việc Tần Phong cũng được nhà hạ. Hơn nữa còn mấy tiếng đồng hồ nữa mới khai trương khách cũng chưa đến cửa. Lôi cái ghế băng đến Tần Phong và Hà Kim Long cùng tán gẫu.
- Tần gia, cậu còn nhỏ việc kinh doanh của chúng ta sao?
Hà Kim Long nghe thấy vậy liền phá lên cười. Quen biết với Tần Phong trong một thời gian ngắn, chưa thấy Tần Phong thể hiện sự tàn khốc nhưng cũng không dám đùa vui với hắn.
- Lão Hà, tôi bận đến mức bản thân mình cũng không chăm sóc được, đâu có thời gian mà quản ông ở bên kia.
Tần Phong chỉ Lý Thiên Viễn nói:
- Không phải là tôi đã để cho Viễn đến giúp rồi đó sao? Ông có việc gì cứ gọi cậu ta...
Cho dù nhìn Hà Kim Long có vẻ không nghiêm chỉnh nhưng lại rất thông hiểu đạo lý giang hồ. Lý Thiên Viễn muôn đi vào con đường giang hồ đi theo Hà Kim Long có thể học được rất nhiều chuyện.
- Lý Thiên Viễn là một hạt mầm tốt, có thể liều mạng, bản tính cũng tốt.
Hà Kim Long nhìn nhìn Lý Thiên Viễn ánh mắt tỏ ra hài lòng. Thủ hạ của gã không ai đối phó được với Lý Thiên Viễn. Chính gã đi thương lượng với Lý Thiên Viễn một hồi nhưng cũng lực bất tòng tâm.
- Đừng làm hỏng gã...
Tần Phong gật gật đầu hỏi:
- Tôi nghe nói lão Vương đã có một hạng mục, bây giờ làm thế nào rồi?
- Tần gia, tôi nghe lời cậu, mọi chuyện đều tìm họ Triệu nhưng không phải là hạng mục của ông ta.
Nhắc đến chuyện chính, Hà Kim Long trở nên nghiêm túc nói:
- Cục trưởng Vương suy nghĩ rất chu đóa. Hạng mục này là hạng mục cái tạo nông thôn của thành phố. Phí di dời và giải phóng mặt bằng khoảng hơn 3 triệu...
Hà Kim Long nhìn xung quanh dựng ngón tay cái lên nói nhỏ:
- Hơn nữa tiền mua những thứ kia cũng gần đến con số này.
- 10 triệu? Nhiều vậy sao?
Tần Phong nghe thấy vậy hơi sửng sốt. Tuy hắn biết di dời và giải phóng mặt bằng là công việc kiếm tiền rất khá nhưng không ngờ là chỉ 1 hạng mục này mà lợi nhuận đã nhiều như vậy rồi.
Phải biết rằng, Tần Phong có 4% cổ phần trong công ty đó. Nếu thực sự kiếm được 1 ngàn vạn thì hắn có thể được lời 4 triệu kiếm tiền kiểu này còn nhanh hơn cả chơi đồ cổ.
- Còn, hơn nữa đây chỉ là chi tiêu một ít thôi.
Hà Kim Long cũng là người có lòng. Lúc đầu công ty khai trương gã đã dùng lương cao đã mời một vị tài vụ từ doanh nghệp nhà nước đến tính số lời cho Tần Phong, chính là hai người kế toán kia.
Nói về phần thu nhập vẻ mặt của Hà Kim Long hưng phấn. Tuy trước kia gã kiếm được hàng tỉ nhưng nói thật là số tiền này không rõ nguồn gốc. Sau này bị người ra ăn mất Hà Kim Long cũng chẳng biết phải làm sao.
Nhưng bây giờ thì khác, tiền mà gã kiếm được là quang minh chính đại, hơn nữa còn phải nộp thuế. Cho dù có người muốn ăn của gã thì cũng không tiện như trước nữa rồi.
Một công trình di dời và giải phóng mặt bằng của một thôn cũng phải mất gần 2 tuần. Theo tính toán của Hà Kim Long, nếu cắm rễ làm ăn ở Bắc Kinh thì chưa đầy 2 năm gã có thể dẫn theo các huynh đệ cùng góp vào tài sản hàng tỉ đồng.
- Tần gia, cậu thật là có con mắt tinh thường. Công việc này đúng là hái ra tiền...
Đến bây giờ Hà Kim Long cũng không giám khinh thường Tần Phong nữa. Đi con đường chính nghĩa mà có thể kiếm được nhiều tiền như vậy thực sự gã không biết sao mà Tần Phong có thể nghĩ ra được chủ ý như vậy.
- Lão Hà, bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi, sau này còn có nhiều cơ hội kiếm tiền lắm.
Nói đến đây, Tần Phong bỗng nghiêm mặt nói:
- Nhưng phải nhớ kĩ, thủ đoạn có thể dùng nhưng tuyệt đối không được lấy mạng người. Không được làm chuyện náo loạn, hiểu không?
Án mạng người mãi mãi đều là đại án, nhất là người ngoài nhìn vào. Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì chỉ e công ty này sẽ không bệnh mà chết.
- Tần gia, cậu yên tâm đi, tôi có cách với các hộ cưỡng chế mà...
Hà Kim Long nghe thấy vậy liền nhếch miệng cười. Bọn họ lăn lộn trên giang hồ cũng là du côn. Họ không đánh không mắng những hộ cưỡng chế nhưng sẽ có những chiêu khiến họ á khẩu không nói được gì.
Cuối tuần có một loạt những việc như vậy. Hà Kim Long bắt đầu khai công hạng mục thôn Thành trung thì gặp hộ bị cưỡng chết. Người kia cầm dao sống chết không cho người đến đẩy phòng ốc đi. Công an đến giải quyết cũng vô dụng.
Sau đó Hà Kim Long đích thân dẫn người đến cầm văn kiện di dời và giải phóng mặt bằng. Mười mấy người trong nhà hộ bị cưỡng chế mỗi nhà 4 người lôi nhau ra. Phía sau xe ủi đã san phẳng nhà cửa.
Sau khi ủi bằng nhà cửa, đám người Hà Kim Long đã nhét hết 4 nhà này vào xe lôi đi. Hai ngày liên tiếp không thấy tin tức. Láng giềng sợ đến mức phải chuyển đi hết.
Sau đó cảnh sát vào điều tra thì phát hiện 4 nhà đó đều được Hà Kim Long thuê nhà cho ở. Sự việc dịu đi, sau đó nghe ngóng mới biết được các hộ bị cưỡng chế này đã bị Hà Kim Long mai phục chuyên dùng kế giết gà dọa khỉ.
Hiệu quả đúng là khá tốt, quả thật họ đã phải khiếp sợ. Bây giờ hạng mục di dời và giải phóng mặt bằng đó đã vào giai đoạn kết thúc. Công ty xây dưng đã có thể vào làm việc.
Vì trong thời gian ngắn không gây hấn với dân chúng, hạng mục công ty của Hà Kim Long đã được cục trưởng Vương và các cấp lãnh đạo khen ngợi. Ông ta quyết định chờ cho hạng mục này xong sẽ giao cho Hà Kim Long công trình khác.
- Lão Hà, miếng cơm này đã ăn được rồi đấy.
Sau khi nghe Hà Kim Long nói, Tần Phong không nhịn được cười suy nghĩ một chút hắn nói:
- Chờ công trình này kết thúc, bên cục trưởng Vương cấp cho bao nhiều tiền?
- Trả lại tiền cho lão Vương?
Hà Kim Long nghe thấy vậy sửng sốt nói:
- Tần gia, lần trước ở sòng bạc, ông ta thắng 700-800 ngàn, không ít đâu. Công trình này sao phải cho ông ta nữa?
Ông nội của Hà Kim Long là ngườ Quan Đông. Muốn cái gì là cướp được trong đầu của gã không bao giờ có 4 chữ "chia sẻ lợi nhuận".
- Tôi nói rồi sao ông lại tái phát bệnh cũ vậy?
Tần Phong tức giận nói:
- Hạng mục công trình này có thể kiếm được bao nhiêu tiền lão Vương là người rõ hơn ai hết. Một lần trả liền cũng là tính rồi. Nếu như 3-5 lần, ông có thể nhận được công trình nào nữa không?
Tuy Tần Phong nhỏ hơn Tần Kim Long nhưng hiểu hiểu lại hơn gã nhiều. Từ trước đến nay, không thể nói là không có quan thanh liêm nhưng tham qua thì cũng rất nhiều.
- Tần gia nói cũng đúng.
Hà Kim Long chỉ là hơi độc nhưng gã cũng không phải người ngu ngốc. Gã nghe thấy Tần Phong nói vậy liền hiểu ngay liền nói:
- Tần gia, cậu xem, mỗi công trình cho ông ta bao nhiêu thì đủ?
- Trả thù lao phải rõ ràng.
Tần Phong trầm ngâm một chút rồi nói:
- Thế này đi, ông bảo lão Vương để vợ hoặc người thân của ông ta đến công ty. Mỗi năm chia cho họ 500 ngàn hoa hồng. Hãy nhớ là tính theo năm chúng ta khong thể để cho cái miệng của ông ta ăn quá nhiều được.
Con người lòng tham vô đáy. Nếu theo hạng mục công trình, Tần Phong tin rằng sau này rất khó mà thỏa mãn được lòng tham của ông ta. 500 ngàn 1 năm đối với một cán bộ cấp sử cũng là khá hợp lý rồi.
- Tôi hiểu rồi.
Hà Kim Long gật đầu đang định nói chuyện thì bỗng bên ngoài có tiếng động lớn.
- Có người làm loạn?
Hà Kim Long nhảy dựng lên gã chưa đi ra đên cửa thì đã có một ông lão run rẩy đi vào, phía sau còn có 5-6 đứa cháu nữa.
Nhưng đám thủ hạ vũ dũng của Hà Kim Long cũng không đấu lại được. Ánh mắt của 5-6 đứa cháu này mơ hồ nhìn những người trong quầy nhưng cũng khá lễ phép.
- Ai u là chú Miêu?
Hà Kim Long bước lên phía trước đỡ ông lão nói:
- Chú Miêu, chú lớn tuổi thế rồi mã vẫn đến sao?
- Kim Long à, cửa hàng của Tần gia khai trương chú Miêu sao có thể không đến chứ?
Miêu Lục Chỉ khoát tay có ý bảo Hà Kim Long tránh ra, ông ta nói với Tần Phong:
- Tần gia, vẫn nghĩ xem tặng cho cậu quà gì. Nghe nói cửa hàng này phạm phải kéo sát, tôi bảo người đánh cho cậu một cái kéo, chúng ta lấy sát hướng đi.
Miêu Lục Chỉ vừa nói xong thì Vu Hồng Hạc cầm một cái mâm nhỏ đi vào, kéo vải che ra vàng ròng lộ ra lấp lánh.
Kéo nhỏ nhưng gia đình dùng thì hơi lớn, nhìn vàng sáng lấp lánh nặng phải hơn 1kg. Miêu Lục Chỉ làm thứ này coi như là tâm huyết của ông ta.
- Lão Miêu, có lòng quá.
Tần Phong nhìn Tạ Hiên, gã bước lên nhận lấy món quà.
Được Tần Phong đưa ra ngồi sau hậu hoa viên, Miêu Lục Chỉ nói:
- Có lẽ hôm nay sẽ đông người đến. Để Hồng Hạc đi theo bọn họ đừng bị người ta lợi dụng sơ hở.
- Ngoài người của Phan gia viên thì còn có người ngoài nữa sao?
Câu nói của Miêu Lục Chỉ khiến Tần Phong vui vẻ, đây cũng là duyên phận. Nếu không phải đam người Phùng Vĩnh Khang bị đào tẩu khỏi Phan gia viên thì hắn cũng không có được mối quan hệ sâu sắc đến vậy với Miêu Lục Chỉ.
- Lão Miêu, các ông ngồi trước đi, tôi ra ngoài đón khách.
Nhìn qua cánh cửa thủy tinh trong hậu hoa viên thấy người đã tới Tân Phong vội vàng ra tiếp đón.

Bình Luận

0 Thảo luận