- Anh Nhiếp, anh có tiền hay không thì chỉ cần có tâm là được rồi.
Tần Phong nhìn thời gian cười khổ nói: - Nhanh nhanh lên một chút đưa tôi đến chỗ kia đi, bạn bè đang chờ sốt ruột lắm rồi...
Gặp hội trưởng Liễu nấn ná một lúc làm cho thời gian bị trì hoãn, nháy mắt đã đến 8h mà nơi hắn hẹn với mấy người Lý Nhiên lại tương đối xa, bây giờ chạy đến chỗ đó ít nhất cũng phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ.
- Tần Phong, hôm nay ông anh này làm lỡ việc của cậu rồi.
Nhiếp Thiên Bảo cũng hơi ngượng ngùng, tiện tay lấy từ trong ví ra 3 xấp tiền nói: - Lão đệ, chỗ mà cậu nói tôi có biết. Tiền này cậu cất đi, chưa biết chừng lại phải đùng đến.
- Không dùng đến đâu tôi đến gặp mấy người bạn thôi mà.
Tần Phong có hơi ngạc nhiên khi Nhiếp Thiên Bảo nói vậy nhưng làm gì có chuyện người khác chê tiền? Tần Phong thuận tay nhận lấy tiền để vào trong cặp đeo lên người.
- Đi rồi sẽ biết. Chỗ đó tôi đã nghe nhiều lần rồi nhưng chưa đến bao giờ. Nhiếp Thiên Bảo cười thần bí, ánh mắt tỏ ra hâm mộ cũng không nói gì nữa.
Vào năm 98 xe của tư chưa có nhiều. Sau khi nhận điện thoại của Hà Kim Long và Lý Nhiên. Cuối cùng Nhiếp Thiên Bảo đã lái xe 5 vòng dừng xe ở ven đường của một tòa nhà 3 tầng.
- Ôi, tiểu tử cậu xảy ra chuyện gì vậy? Đã nói là 8h, cậu nhìn xem đã mấy giờ rồi?
Lý Nhiên đi đi lại ở dưới toàn nhà đó lúc nhìn thấy Tần Phong bước xuống xe liền vội chạy đến vẻ mặt sốt sắng nói: - Huynh đệ, chúng tôi cầu xin cậu, cậu chuẩn giờ một chút có được không? Các anh em mà cậu hẹn đến sơm hơn cậu nhiều...
Lý Nhiên chỉ tay, Tần Phong nhìn về hướng đó thấy Hà Kim Long mặc comple trắng. Thay đổi quần áo, chải chuốt lại mái tóc, mọi cử chỉ động tác của Hà Kim Long rất giống kểu cách của một ông chủ lớn.
- Anh Nhiên, đúng là có chuyện mà nếu không tôi cũng không dám để các anh chờ tôi đâu.
Sau khi Tần Phong xuống xe liên tục chắp tay chào hỏi Hà Kim Long nói: - Lão Hà, các anh đến hết rồi à? Vị này chính là Lý Nhiên, rất thân thiết với tôi...
- Thân cái quái gì, hôm nay người ra mặt hẹn là đại ca của cậu, tiểu tử cậu thực sự chẳng nể tình gì cả...
Lý Nhiên tức giận lườm Tần Phong nói: - Đừng nói nhiều, mau vào thôi. Tần Phong, trên xe còn bạn của cậu không?
Tuy Lý Nhiên tức giận nhưng cơ bản vẫn phải biết đối nhân xử thế. Nhiếp Thiên Bảo đưa Tần Phong đến nơi nhưng vẫn chưa đi. Cho nên anh ta cũng chào hỏi Nhiếp Thiên Bảo.
- Nhiếp đại ca, thế nào? Vào ngồi một chút chứ? Tần Phong quay lại nhìn Nhiếp Thiên Bảo, hắn nói cũng chẳng thấy có bao nhiêu thành ý.
- Chuyện này... hôm nay thì thôi vậy.
Thực ra y cũng muốn vào nhưng nhìn hộp gấm để sau xe cho nên mới có chủ ý này nói: - Tần lão đệ, để lần sau đi, cậu cũng biết trên xe của tôi có gì mà, thực sự là không tiện. Cám ơn người anh em kia giúp tôi nhé.
Tuy y biết đây là cơ hội tốt để kết bạn nhưng bất đắc dĩ để món đồ cả mấy triệu trên xe y thực sự rất lo lắng cho nên đành phải bỏ qua cơ hội lần này.
- Được, anh Nhiếp làm phiền anh rồi.
Tần Phong gật gật đầu vẫy tay tiễn Nhiếp Thiên Bảo rồi cười nói: - Anh Nhiên, hôm nay đúng là có việc mà lát nữa tôi tự phạt 3 chén, anh thấy thế nào?
- Cậu nghĩ hay thế, hôm nay không phải uống rượu.
Lý Nhiên liếc nhìn Tần Phong nói: - Đại ca của tôi dẫn mấy người bạn đến đều là các nhân vật làm trong ngành xây dựng ở Bắc Kinh. Giới thiệu lại giới thiệu, cậu có thể làm ra chuyện gì thì tự cậu biết.
Lý gia có thế lực rất lớn về ngành xây dựng ở trong nước nhưng tục ngữ nói thỏ không ăn cỏ gần hang. Bọn họ cũng không kinh doanh ở Bắc Kinh. Nếu không chỉ cần búng ngón tay cũng đủ để giao dịch cho Hà Kim Long làm, cần gì phải đi tìm mối quan hệ?
- Lão Hà, chuyện này do anh làm chủ. Tần Phong nhìn về phía Hà Kim Long cười nói: - Tuổi của tôi còn quá trẻ, hơn nữa công ty lấy cậu làm chủ, phải làm thế nào cậu đã hiểu chưa?
Giống như chuyện giải phóng và di dời công ty Tần Phong cũng không dịnh dẫn đầu. Thứ nhất đúng là hắn còn quá trẻ, khó tránh khỏi bị người khác coi nhẹ. Thứ hai tuy là công ty này không làm gì đen tối nhưng cũng chẳng thuộc loại quang minh chính đại gì. Tần Phong không muốn bị liên lụy quá nhiều.
- Tần gia cứ yên tâm đi giao tiếp với những người này tôi rất có kinh nghiệm.
Hà Kim Long nghe thấy vậy liền cười. Năm đó lúc gã ở Quan Đông cũng giao tiếp với không ít quan lại biết bản tính của những người này. Chỉ cần cho họ thể diện là được thì cái gì bọn họ cũng dám làm.
- Tần gia?
Nghe Hà Kim Long xưng hô với Tần Phong đầy nghĩ khí giang hồ, Lý Nhiên hơi nhíu mày nói: - Tần Phong, cậu mới bao nhiêu tuổi mà để người khác gọi bằng chữ gia vậy?
- Anh Nhiên, lão Hà chỉ đùa với tôi thôi mà.
Tần Phong cười nhìn Hà Kim Long nói: - Lão Hà, gọi Tần Phong là được rồi. Ở Bắc Kinh không giống với Quan Đông. Dưới chân thiên tử chúng ta cũng phải để ý một chút.
- Được... Hà Kim Long gật gật đầu nói: - Tần Phong, Lý tiên sinh hôm nay nói cho xong đi. Tất cả lão Hà tôi sẽ thanh toán...
- Lão Hà không cần khách sáo, hôm nay nể mặt Tần Phong lại nói ở chỗ này. Ngoài tự mình chơi ra thì cũng không cần dùng đến tiền.
Nghe thấy Hà Kim Long nói như vậy, vẻ mặt của Lý Nhiên dễ nhìn thêm mấy phần. Không quan tâm đến hôm nay ai mời khách, Hà Kim Long nói năng mỹ miều như vậy đương nhiên là hợp lòng người.
- Tôi họ Lý, ghế lô số 8.
Lý Nhiên dẫn theo Tần Phong và Hà Kim Long đi vào tòa nhà 3 tầng kia. Rút một tấm thẻ màu vàng đưa cho một người mặc comple.
- Lý tiên sinh mời lên thang máy... Sau khi người thanh niên kia xác minh lại tấm thẻ liền dẫn đám người Lý Nhiên đi vào.
Điều khiến Tần Phong và Hà Kim Long giật mình chính cả tầng 1 không có ai. Sau khi người thanh niên kia bỏ thẻ vào cửa xoát thang máy mới mở ra.
- Hoan nghênh các vị tiên sinh...
Sau khi lên đến tầng 2, bên tai liền vang lên tiến vấn an của thang máy. Có khoảng 5 cô gái đứng dày ở hàng lang, ở tầng này có hệ thống lò sưởi cho nên các cô mặc rất thiếu vải.
- Hả? Tần Phong cậu cũng không thật thà chút nào.
Lúc đi từ thang máy ra, Lý Nhiên nhìn Tần Phong với ánh mắt căng thẳng. Thấy Tần Phong cũng không ngạc nhiên gì với cảnh trước mắt khiến Lý Nhiên thấy hơi bất ngờ.
Anh ta dẫn Tần Phong đến chỗ này tuy bên ngoài không nhìn thấy nhưng đây là một nơi giành cho tầng lớp cao cấp ở Bắc Kinh
Những thành viên ở đây không giống bình thường. Khởi nghiệp ở chỗ này có 1 ngàn hội viên, phí hội viên mỗi năm là 500 ngàn, sau khi khai trương được 3 tháng sẽ đầy đủ 1 ngàn hội viên.
Theo quy tắc, 1 người hội viên có thể dẫn theo 5 người bạn đến nhưng hội sở không được tăng thêm người nữa. Muốn thành hội viên thì chỉ có thể chờ hội viên già rút lui và chuyển nhượng lại.
Bởi vì cách xây dựng xa xoa bí ẩn, ngay cả những hào phú siêu cấp ở Hồng Kông cũng trở thành hội viên càng làm cho phần đông các nhân sĩ nổi tiếng trở nên vinh quang hơn.
Hội sở chia làm khu giải trí, khu hưu trí và khu ăn uống. Những người lớn tuổi thường ở khu hưu trí, còn tầng hai là nơi thích nhất giành cho những người trẻ tuổi.
Vốn dĩ Lý Nhiên nghĩ Tần Phong đột nhiên đến chỗ này chắc chắn sẽ bị kinh ngạc nhưng không ngờ biểu hiện của Tần Phong khiến anh ta vô cùng thất vọng, thậm chí ngay vả Hà Kim Long ở bên cạnh cũng không tỏ ra vẻ gì là khiếp sợ.
Tần Phong đương nhiên là biết tâm trạng của Lý Nhiên, hắn cười nói: - Anh Nhiên, không phải chỉ là chuyện này thôi sao, nhìn hiểu là được rồi.
Năm đó lúc Tần Phong nội ứng tấn công Viên Bính Kỳ cũng đã trốn trong khu giải trí lớn nhất Tân Thiên mấy tháng liền.
Cô gái ở chỗ đó tuy không đẳng cấp bằng ở chỗ này nhưng phô trương hơn nhiều. Ở đó Tần Phong không bị đám con gái trêu đùa. Hắn rất có kinh nghiệp để ứng phó với trường hợp như thế này.
Còn về phần Hà Kim Long hiểu sâu biết rộng.
Năm đó lúc Liên Xô giải thể, sau khi giải thế mấy quốc gia Đông Âu gần như đã trở thành những nơi phát triển nhất. Những nơi vui vẻ thế này Hà Kim Long đã gặp hết rồi.
- Dẫn chúng tôi đến ghế lô số 8...
Sau khi Lý Nhiên được một nhân viên phục vụ chào đón liền cười nói với Tần Phong: - Tiểu tử cậu hênh hoang quá, tôi thấy nếu cậu tiêu tiền thì chưa biết chừng sớm đã đi qua hết phố lớn ngõ nhỏ rồi.
Tuy là nói như vậy nhưng trong lòng Lý Nhiên vẫn đề cao Tần Phong và Hà Kim Long. Đứng trước mấy trăm mỹ nữ mà mặt không hề đổi sắc, nếu không phải thái giám mà tự chủ được thì cũng đủ khiến Lý Nhiên kinh ngạc rồi.
Sai khi đi vào ghế lô số 8, người kia ngẩng đầu lên nhìn Lý Nhiên bất mãn nói: - Lục tử, sao lại đến muộn như vậy?
- Đại ca, các vị lãnh đạo thật ngại quá, đến muộn rồi...
Sau đó Lý Nhiên giới thiệu Tần Phong và Hà Kim Long: - Vị này chính Lý Chấn anh ruột tôi. Vị này là cục trưởng Vương của Thành Đông, vị kia là cục trưởng Triệu của khu Tây Thành.
- Lý Nhiên, gì mà cục trưởng Vương chứ? Cậu khinh thường anh Vương của cậu phải không?
Cục trưởng Vương được Lý Nhiên giới thiệu đầu tiên là một người mập khoảng 40 tuổi. Sau khi Lý Nhiên nghe thấy vậy ông ta liền rót rượu nói: - Bạn của lão đệ Lý Nhiên thì chính là bạn của Vương Quang Lương, nào cạn chén này.
Công chúa của ghế lô nhìn thấy cảnh này vọi vàng lấy thêm 3 cái chén nữa rót rượu cho đám người Tần Phong. Cục trưởng Triệu ngồi ở bên cũng đứng dậy. Chỉ có Lý Chấn là vẫn đĩnh đạc ngồi ở ghế salon cầm ly rượu lên.
- Vị này chính là Tần Phong tiểu đệ của tôi. Vị này là ông chủ Hà, Hà Kim Long, sau này mọi người thân thiết nhiều nhé.
Lý Nhiên sau khi giới thiệu hai vị cục trưởng kia cho Tần Phong và Hà Kim Long cuối cùng cũng chạm cốc với đối phương nói: - Hai vị đại ca, tôi xinh cạn ly kính trước...
Lại nói đến Lý Nhiên làm cho Tần Phong đúng là phải để bụng. Lý Chấn là một vị cục trưởng có quyền lực trong ngành xây dựng. Bình thường ông ta là đối thượng để nhóm cục trưởng này nịnh bợ. Để bọn họ đến đây là nể mặt họ lắm rồi.
Thấy Lý Nhiên uống cạn chén rượu hai vị kia cũng vội vàng uống cạn.
Đương nhiên là hai vị cục trưởng đại nhân kia hiểu rất rõ về thế lực của Lý gia trong ngành xây dựng. Cho dù Lý Nhiên không đi theo con đường làm quan nhưng những người này cũng không dám chậm trễ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận