Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Giám

Chương 267: Khai trương (thượng).

Ngày cập nhật : 2025-10-14 14:29:08
- Ôi, cậu nói là cậu đấy, mang khăn trải bàn nhanh lên, ai bảo cậu xốc lên như thế?
- Cẩn thận một chút, đừng có làm hỏng hết chỗ gỗ đó.
Ngày thứ 3 sau khi chuyển nhượng hợp đồng, vì Phan gia viên có phong thủy kéo sát cho nên phải bắt đầu sửa chữa.
Toàn bộ cánh cửa tủy tinh của cửa hàng được che bằng rèm cửa, không ai có thể nhìn thấy bên trong. Cho dù là ban ngày thì cửa hàng cũng bật điện.
Từ lúc bắt đầu thi công cả một tuần liền Tạ Hiên cũng không quay về trường. Gã thuê phòng ở một khách sạn gần Phan gia viên vì Tần Phong chỉ có thể bớt chút thời gian đến cho nên tất cả phải trông cậy vào Tạ Hiên.
Lúc này Tạ hiên cũng như làm công nhân cho Tần Phong. Bảo công nhân dỡ cánh cửa WC xuống, làm hỏng phong thủy chủ yếu tập trung ở những chỗ dơ bẩn đó. Còn về phần kéo sát chỉ là lời nói vô căn cứ của Tần Phong mà thôi.
- Hiên, làm thế nào rồi?
Theo như lời Tần Phong rèm cửa bên ngoài bị người ra vén lên, ánh sáng liền chiếu vào, đồng thời cũng thu hút không ít khách hàng bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy việc thi công nào lại che che dấu dấu như thế.
- Anh Phong, anh thi xong chưa?
Nghe thấy tiếng của Tần Phong, vốn Tạ Hiên còn đang quát đám công nhân thì liền mừng rỡ vội đi đến nói:
- Anh Phong, anh sắp được chủ trì rồi. Bản vẽ kia em xem không hiểu, cũng không biết họ làm có đúng không...
Tục ngữ nói: Nghề nào cũng có cái khó của nó bảo Tạ Hiên kinh doanh lừa bịp người ta thì được.
Nhưng giám sát việc thi công thì Tạ Hiên không hiểu. Đến phần nguyên liệu cũng ra ngoài, ngày nào cũng phải suy nghĩ xem những người kia ăn của anh bao nhiêu tiền.
- Đồ án thi công. Chỗ nào sau thì không trả tiền là được,
Tần Phong không lớn tiếng, người trưởng nhóm làm khoán vội chạy đến nói:
- Ông chủ, chúng tôi làm hoàn toàn là dựa vào bản vẽ mà. Đảm bảo làm không sai đâu...
- Vậy là được rồi, tiếp tục làm việc đi...
Tần Phong nhìn xung quanh, hắn chỉ về phía cửa nhà vệ sinh nói:
- Đúng rồi, chỗ sửa cửa kia dây dòng không treo lên, các anh không nhìn thấy à.
- Vương Nhị, cậu lại bớt việc hả?
Sau khi nghe Tần Phong nói, mặt đám khoán thầu đỏ lên, đá một cái mắng:
- Để ông làm lại, Vương Nhị. Hôm nay trừ lương của cậu 10 tệ...
Chủ thầu không ngờ Tần Phong cũng là người thạo nghề, sau khi bị chỉnh bọn họ đều là người ngoại đạo. Nếu Tần Phong thực sự trừ tiền công của họ thì họ cũng chẳng có cách nào.
Tạ Hiên kéo Tần Phong lại một bên nói nhỏ:
- Anh Phong, đám này làm cũng được lắm, chắc chắn sẽ không làm chậm thời gian khai trương đâu.
Thời gian khai trương Tần Phong đã định rồi, là mùng 10 tháng 1. Hôm đó đúng vào thứ 7 các hàng quán vỉa hè sôi động là thời gian thịnh vượng nhất.
- Tuyển đủ nhân viên chưa?
Tần Phong mở bắt mình nước uống một ngụm nói:
- Tốt nhất phải là nhân viên có kinh nghiệm bán hàng. Hãy nhớ, diện mạo không cần quá đẹp, biết chưa?
- Không cần quá đẹp?
Tạ Hiên nghe thấy vậy liền choáng váng vọi váng nói:
- Anh Phong, cái này không đúng. Nhân viên bán hàng xinh đẹp mới thu hút được khách hàng chứ. Nếu người bán hàng xấu thì có ai vào cửa hàng của chúng ta?
Giống như lúc Tạ Hiên 13 tuổi chỉ thích đùa xấu bạn gái, đã sớm không còn trong sạch nữa rồi. Thời gian ở Bắc Kinh gã cũng thông đồng với một bạn gái bây giờ lại đối mặt với quy tắc về mất nhân viên bán hàng nữ.
- Hiên, tôi thấy cậu khôn ngoan quá rồi.
Tần Phong lườm Tạ Hiên một cái nói:
- Vào cửa hàng mua đồ là nam nhiều hay nữ nhiều?
Tạ Nhiên suy nghĩ cẩn thận rồi nói:
- Đeo mấy thứ này là nữ nhiều hơn nhưng trả tiền thì chắc chắn là con trai...
- Cậu nói không sai...
Tần Phong gật gật đầu tiếp tục hỏi:
- Nếu cô gái đó mà không xinh đẹp bằng nhân viên của chúng ta thì cậu cảm thấy họ có sinh ra đố kỵ không?
- Chuyện này... cũng có thể?
Sau khi nghe Tần Phong nói, Tạ Hiên ngẩn cả người ra.
- Không phải là có thể mà là chắc chắn. Cho dù là ai khi thấy bạn trai của mình cứ nhìn nhân viên bán hàng thì họ cũng không mua đồ của chúng ta đâu.
Tần Phong vỗ vỗ vai Tạ Hiên nói:
- Cũng không phải là bảo cậu tìm người thật xấu, khuôn mặt ưa nhìn một chút là được nhưng nhất định phải có khả năng nói. Hiên, không có việc gì thì cứ nghiên cứu về tâm lý khách hàng đi.
- Em hiểu rồi...
Tạ Hiên suy nghĩ đúng là như vậy. Con gái thường ghen tuông, nếu phát hiện ông xã hoặc bạn trai mình có ánh mắt không đúng thì chắc cũng không mua hàng ở đây nữa.
- Hiên, cậu phải nắm chắc, gần 1 tuần nữa có thể sẽ khai trương đấy...
Tần Phong nhìn đồng hồ nói:
- Mây hôm nay tôi không đến được, cậu phải để ý hơn. Ngoài ra lên danh sách viết thiệp mời cho tôi, sau đó tìm người đi gửi...
Thời gian này Tần Phong phải thi cử. Tuy đã chuẩn bị hết nhưng dù sao cũng phải ôn bài chứ? Ngoài việc thỉnh thoáng đến cửa hiệu Phan gia viên ngay cả việc công ty Khai Tỏa khai trương hắn cũng không đến.
- Anh Phong, anh yên tâm đi, nhất định em sẽ lo liệu ổn thỏa mùng 10 tháng 1 sẽ có thể trở thành một chưởng quầy của cửa hàng rộng 300m2.
Tạ Hiên không nhịn được vỗ ngực.
Tần phong nhìn quần áo của Tạ Hiên nói:
- Mua thêm mấy bộ quần áo nữa đi. Bắc Kinh không bằng Tân Thiên. Cậu là chưởng quầy đừng để người khác chê cười.
Tạ Hiên cũng là người lười biếng không hay để ý đến trang phục mặc thế nào cho thoải mái là được. Nhưng bộ đồng phục mà anh ta mặc chẳng giống một sinh viên chút nào.
- Anh Phong, em biết rồi.
Tạ Hiên suy nghĩ rồi đồng ý.
Tết nguyên đán vừa qua các kỳ thi diễn ra liên tiếp vì Tần Phong phải hoàn thành học phần của khóa học chính quy cho nên cuộc thi phải mất đến mấy ngày. May mà thần kinh của Tần Phong đủ lớn hắn mệt mỏi ngã xuống giường không muốn dậy nữa.
Kết quả thì không cần phải nói, tất cả đều chuẩn với đáp án, muốn sai cũng khó. Sau khi nghỉ ngơi 1 ngày chớp mắt đã đến mùng 10 tháng 1. Tần Phong thu dọn đồ đạc chuyển đến ở cùng khách sạn với Tạ Hiên gần Phan gia viên.
Bận việc trong cửa hàng mất mấy ngày, ngày mai đã là lễ khai trương. Lý Thiên Viễn giúp Hà Kim Long chuyện công ty Sách Thiên cũng đã bận 2 ngày rồi.
Ngày mai khai trương vẫn cần một số người đến đảm bảo an ninh. Không chỉ có Lý Thiên Viễn mà Hà Kim Long cũng sẽ kéo người đến cổ vũ cho Tần gia.
- Anh Phong, anh xem bộ quần áo này thế nào?
Dọn dẹp cửa hàng lần cuối cùng Tần Phong dẫn Lý Thiên Viễn và Tạ Hiên về khách sạn gần đó ở. Vừa đi được 1 lúc, Tạ Hiên đã bị bộ trang phục hợp mốt thu hút mặc nó lên người.
- Khà khà...
Tần Phong đang uống tra ngẩng đầu lên nhìn Tạ Hiên suýt nữa thì phun cả nước lên người Lý Thiên Viễn.
Tần Phong không nhịn cược cười nói:
- Tôi... tôi nói này Hiên cậu thực sự muốn mặc như vậy sao?
Bộ trang phục Tạ Hiên mặc màu đỏ thẫm, chẳng qua là bây giờ đang rất lạnh trong bộ trang phục này có một lớp bông nhìn mập hơn rất nhiều. Hơn nữa Tạ Hiên vốn đã là một tên mập mạp ăn mặc như vậy làm cho người gã tròn vo.
- Hiên, cậu chuẩn bị làm quả bóng cao su à?
Lý Thiên Viên ở bên cạnh cũng không nhịn được cười mà trêu chọc. Thời gian này gã ngày nào cũng cùng với đám đại hội đại biểu toàn quốc và Hà Kim Long ăn uống tiệc tùng, cảm thấy hơi khó chịu.
- Anh Phong, anh Viễn... Em là thành viên trong nhóm chưởng quầy của Phan gia viên thì phải ăn mặc như vậy chứ?
Sau khi nghe Lý Thiên Viễn đánh giá, Tạ Hiên chạy vào Toilet soi gương. Lúc đi ra, khuôn nặt của anh ta nhăn như quả mướp đắng. Cùng là một bộ quần áo nhưng người khác mặt cách biệt với anh ta một trời một vực.
- Cậu còn so với ai nữa? Những người đó béo mặc vào cũng giống như viên ngoại, còn cậu mặc bôn này giống như quả bóng vậy.
Lý Thiên Viễn đả kích Tạ Hiên.
- Được rồi, Viễn đừng nói cậu ấy nữa.
Tần Phong nhịn cười nói:
- Thế này đi, không phải có áo lót giữ nhiệt sao? Cậu bỏ lớp bông ra, mặc áo lót kia vào, chúng tôi nhìn lại hiệu quả xem nào...
Mùa đông trong mấy năm gần đây rất rét nhưng công nghệ kĩ thuật ngày càng cao. Mặc dù trời càng ngày càng lạnh nhưng mọi người mặc cũng rất ít đồ. Cần gì phải bông giữ ấm chứ.
- Như vậy còn được, ngày mai mặc bộ này.
Chờ Tạ Hiên thay quần áo ra, Tần Phong gật gù hài lòng. Tuy vẫn không ra sao cả nhưng vẫn còn hơn lớp bông ban nãy nhiều.
Một đêm không nói chuyện, sáng sơm hôm sau đám Tần Phong dậy sớm rửa mặt rồi chạy đến Phan gia viên.
Ngoài cửa hàng vẫn bọc vải như cũ đến biển hiệu cửa hàng cũng phủ một tấm vải màu đỏ ở giữa còn trăng hoa. Tên cửa hàng phải chờ đến lúc khai trương mới tuyên bố ra bên ngoài.
Thời gian khai trương ấn định là 11h sáng. Ngoài đám người Tần Phong, nhân viên bán hàng đều đến từ 7h họ bày chỗ trang sức Phỉ thúy giá trị hơn chục triệu vào trong quầy.
Ngoài chỗ Phỉ thủy 1 triệu Phương Nhã Chí cho mượn Tần Phong còn có bộ ngọc thạch chất lượng cao. Số ngọc đó gần 100 miếng tốn của hắn hơn 1 triệu.
Có thể nói, bây giờ trong cửa hàng này tất cả đều là tinh phẩm, cho dù giá cả có giảm thì cũng trên 10 ngàn.
Hơn nữa, Tần Phong còn thay lại hệ thống đèn trong cửa hàng, đèn bình thường đổi thành ánh sán laser làm cho chỗ trang sức Phỉ thúy càng lung linh hơn.
Lúc 8h sáng, Hà Kim Long dẫn theo hơn 10 thuộc hạ đến cửa hàng.
Xem điện ảnh Hồng Kông cũng nhiều, đám thuộc hạ của Hà Kim Long mặc comple đeo kính râm đen nhìn rất uy phong.

Bình Luận

0 Thảo luận