Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Giám

Chương 243: Rắn nuốt voi. (Thượng)

Ngày cập nhật : 2025-10-14 14:29:08
.
Đợi sau khi Phương Nhã Chí và Nhiếp Thiên Bảo rời đi, Chu lão gia vẫn còn tức giận bất bình, Tần Phong là bằng hữu của ông, Nhiếp Thiên Bảo làm như thế quả thực là không coi mình ra gì.
- Ông chủ Chu, thôi được rồi, tâm trạng của người bị lừa có thể hiểu mà.
Tần Phong rộng lượng xua tay, dù sao vừa rồi vừa cho Nhiếp Thiên Bảo một đấm một đá, bản thân lại không bị tổn hại gì, hơn nữa, Tần Phong đúng là Mã Tử Biên mà Nhiếp Thiên Bảo nói, cũng chẳng oan uổng gì.
- Nhưng cũng không thể đến đâu cũng mắng người ta là lừa đảo được.
Chu Lập Hồng lắc đầu, nhìn về phía Tần Phong, nói: - Cậu Tần, chốc nữa tôi mời, chúng ta đi ăn cháo Ngự Thiện, đừng chấp nhặt với người như thế.
Tục ngữ nói, người già dày dạn kinh nghiệm, Chu Lập Hồng đã sớm nhìn ra, Tần Phong dường như cũng không hứng thú lắm với Nhã Trí Trai đó, tuy rằng không thể kết thành thiện duyên, nhưng Chu Lập Hồng vẫn muốn tạo quan hệ tốt với Tần Phong.
- Chu lão ca à, hôm nay không được rồi, buổi tối tôi còn có việc, hôm khác tôi sẽ mời anh.
Chu Lập Hồng luôn miệng thân thiết gọi cậu Tần, Tần Phong cũng thuận theo, đổi giọng gọi lão ca, kỳ thực với vai vế của hắn không thể gọi Chu Lập Hồng như vậy.
Sau khi khách khí một hai câu, ánh mắt Tần Phong liếc về phía đối diện, nói tiếp: - Chu lão ca à, về cửa tiệm kia, tôi vẫn có chút hứng thú, nếu như anh rảnh rỗi, giúp tôi thăm dò ý tứ bên kia có được không?
- Thật sao, cậu có hứng thú với cửa hàng của lão Phương à?
Sau khi nghe Tần Phong nói, Chu Lập Hồng hơi sửng sốt rồi vỗ ngực, nói: - Cậu Tần, chỉ cần cậu có hứng thú, chuyện này cứ để tôi lo, nhất định có thể khiến lão Phương để lại cho cậu với giá thấp nhất
- Chu lão ca à, chuyện này hơi khó nói.
Tần Phong lắc đầu, nói: - Người bạn này của ông chủ Phương không phải tới để mua lại cửa tiệm sao? Nếu như bọn họ đã bàn bạc xong rồi thì làm sao còn có phần của tôi?
- Chuyện này đúng là khó mà nói, hay là như vậy, cậu Tần à, bây giờ tôi liền qua đó xem nhé?
Chu Lập Hồng nghe vậy nhíu mày, ông không biết người họ Nhiếp kia có quan hệ thế nào với Phương Nhã Chí, tình hình tài chính thế nào, có thực lực tiếp nhận cửa tiệm kia hay không.
Nghĩ đến đó, Chu Lập Hồng cũng không dám ôm đồm, chẳng may lão Phương và Nhiếp Thiên Bảo kia đã thương lượng xong, vậy chẳng phải mình sẽ thất tín với Tần Phong sao?
- Chu lão ca à, không cần gấp như vậy Tần Phong cười, phất tay, nói: - Ông chủ Nhiếp đó xem ra hôm nay mới đến Bắc Kinh, sẽ không bàn bạc xong nhanh như vậy đâu.
- Ừ, tôi thấy cũng đúng
Chu Lập Hồng như có điều suy nghĩ, gật gù, nói: - Cậu Tần, cậu định thế nào? Cửa tiệm đó cậu có thể đưa ra giá cao nhất là bao nhiêu? Có cần tôi thăm dò một chút không?
- Chu lão ca à, nói thực, tôi biết một chút kiến thức về phong thủy
Lăn lộn trên giang hồ, đôi khi phải giả vờ làm thầy bói, thấy Chu Lập Hồng nghe được hai chữ phong thủy hai mắt liền sáng lên, Tần Phong nói tiếp: - Cửa tiệm đó của ông chủ Chu xây ở ngay ngã rẽ, đối diện với hai ngã tư đường, vừa khéo tạo ra hình cái kéo (tiễn đao), đây là hình thế phong thủy làm ăn thua lỗ, giảm thọ, cho dù nhân khí có tốt đến mấy, cứ tiếp tục buôn bán sẽ phải bù hết gia sản.
Những lời này Tần Phong nói nửa thật nửa giả, trong phong thủy đúng là có hình thế phong thủy tên là "tiễn đao sát".
Hình thế "tiễn đao sát" là hình chữ thập, nhưng cũng không phải vuông góc 90o, mà là hình hai góc nhọn và hai góc tù, giống như một cái kéo, bởi vậy mới được gọi là "tiễn đao sát".
Phạm "tiễn đao sát" chính là chỉ căn nhà được xây ở góc ngã tư đường, cũng chính là bị vây trong hai góc nhọn, người xưa cũng có câu nói "Nhà ở góc kéo, gặp thương vong", dựa vào luận điểm kiểu này, Nhã Trí Trai của Phương Nhã Chí vừa khéo phù hợp với đặc điểm này.
- Tần Phong, cậu cậu nói thật chứ?
Chu Lập Hồng nghe vậy sửng sốt, ông là người cổ hủ, vẫn rất tin vào phong thủy tướng thuật, nhưng không ngờ, Tần Phong là một sinh viên đương đại cũng hiểu biết về phong thủy như thế.
- Chu lão ca, anh bảo ông chủ Phương mời một thầy địa lý về xem là biết liền, chỉ cần người hơi biết phong thủy một chút tin chắc rằng đều có thể nhìn ra.
Tần Phong cũng không sợ có người nhìn ra phong thủy, bởi vì những gì hắn nói đều có thực.
Nhưng Tần Phong từng đo đạc khoảng cách hai bên của cửa hàng, đều là số 99, hai bên đều cát lợi, có thể loại bỏ tai họa, vô hình trung đã giải trừ được thế "tiễn đao sát" rồi.
Nhưng Tần Phong có thể nhìn ra điểm này là do hắn có bí thuật Phong thủy Cửu Cung trong đầu, điển tịch này đã thất truyền từ lâu cho nên Tần Phong cũng không lo mấy người được gọi là "đại sư Phong thủy" ấy sẽ nhìn ra manh mối.
- Vậy vậy phải làm thế nào? Cửa tiệm của lão Phương nếu thực sự phạm "tiễn đao sát" vậy thì phiền toái rồi.
Chu Lập Hồng cũng biết được chút kiến thức phong thủy, vốn ông ta nhìn không ra, nhưng nghe Tần Phong nhắc tới, lại hồi tưởng lại bố cục của Nhã Trí Trai, lập tức cảm thấy đúng là bố cục cái kéo thật.
Mà quan hệ giữa Chu Lập Hồng và Phương Nhã Chí rất tốt, sau khi nghe Tần Phong nói, lập tức lo lắng cho Phương Nhã Chí.
Chu Lập Hồng biết, phá giải bố cục "tiễn đao sát" cực kỳ phiền phức, không chỉ cần sửa kết cấu của bản thân cửa hàng, thậm chí còn phải phối hợp với hoàn cảnh chung quanh nữa.
Nếu như cửa hàng đó là Phương Nhã Chí mua lại thì ông ta có quyền khởi công cải tạo, nhưng lại chỉ là thuê của Đội thị trường, đừng nói là cảnh vật xung quanh, ngay cả sửa một miếng ngói một viên gạch của cửa tiệm cũng đều cần Đội quản lý thị trường phê chuẩn.
- Cậu Tần, có chuyện này vẫn mong cậu giúp đỡ.
Nghĩ đến đây, Chu Lập Hồng thành khẩn nhìn về phía Tần Phong, nói: - Tôi và lão Phương là bạn lâu năm, không thể nhìn ông ấy lụn bại, chuyện cửa hàng này cậu cứ coi như không biết, xin đừng truyền ra ngoài.
- Chu lão ca à, như thế chẳng phải đang lừa người ta hay sao?
Trên mặt Tần Phong lộ ra ý cười như có như không, nói tiếp: - Ông chủ Phương chuyển nhượng cửa tiệm đó với giá cao, vậy người tiếp nhận phải làm sao? Người khác cũng không thể phá bố cục "tiễn đao sát" này.
- Chuyện chuyện này
Chu Lập Hồng bị Tần Phong nói cho á khẩu không trả lời được, bỗng nhiên hai mắt sáng lên: - Cậu Tần, nếu như cậu có thể nhìn ra, nói vậy hẳn cũng có cách phá giải phải không?
- Biện pháp thì có, nhưng mà tốn rất nhiều tiền, ít nhất cần trên 3-4 triệu.
Tần Phong chính là đợi Chu Lập Hồng hỏi những lời này, lập tức nói: - Với trang thiết bị trong cửa tiệm này của ông chủ Phương, phí chuyển nhượng cũng phải mấy triệu, vốn tôi có thể tiếp nhận, vừa rồi do dự chính là vì vấn đề "tiễn đao sát".
- Vậy chuyện này phải làm sao? Chu Lập Hồng lo lắng cho ông bạn, nếu tin tức này truyền ra ngoài, chỉ sợ Nhã Trí Trai của Phương Nhã Chí sẽ chẳng có ai đến hỏi thăm.
- Dễ xử lý mà, người họ Nhiếp đó không phải đã đến rồi đấy thôi?
Tần Phong hạ thấp giọng nói: - Xem bộ dáng người nọ cũng không giống người hiểu biết về phong thủy, cứ để ông chủ Phương hạ đao đi, dù sao cái giá 4 triệu tôi cũng không thể mua được
- Thế thế có ổn không?
Chu Lập Hồng trợn to hai mắt nhìn, ông không ngờ Tần Phong lại nghĩ ra một chủ ý tệ như vậy, Nhiếp Thiên Bảo kia trông cũng không giống người hiền lành, chẳng may sau này gây phiền toái thì lão Phương xui xẻo rồi.
- Gợi ý, tôi chỉ là gợi ý mà thôi.
Tần Phong cười, đứng dậy, chắp tay, nói: - Chu lão ca à, anh yên tâm, chuyện "tiễn đao sát" tôi sẽ không để lộ ra một chữ đâu, hôm nay đến đây thôi, tôi còn phải mau trở về, mấy ngày này quả thực bận tối mắt tối mũi.
- Được, cậu Tần, tôi tiễn cậu.
Chu Lập Hồng thở dài, nói: - Buổi tối tôi sẽ đi tìm lão Phương, nói với ông ấy chuyện này, xem lão Phương có tính toán gì.
- Chu lão ca, đến đây được rồi!
Lúc đi đến cửa, Tần Phong ngăn Chu Lập Hồng, dẫn Tạ Hiên đi ra khỏi Phan Gia Viên, nhưng khi xoay người lại, cách lớp kính, ánh mắt nhìn về phía Phương Nhã Chí và Nhiếp Thiên Bảo ở trong tiệm.
Phương Nhã Chí hình như đang giới thiệu kết cấu của cửa hàng cho Nhiếp Thiên Bảo, khoa chân múa tay, vẻ mặt có chút kích động, hiển nhiên giá mà hai người đưa ra vẫn chưa đạt được thống nhất.
- Anh Phong, phong thủy cửa tiệm này có vấn đề thật sao?
Trong suy nghĩ của Tạ Hiên, nếu như lời Tần Phong nói có thể tin tưởng thì heo nái cũng có thể trèo cây rồi, Nhiếp Thiên Bảo năm đó chẳng phải đã bị Tần Phong lừa suýt chút nữa thần trí thất thường hay sao.
- Đương nhiên là có vấn đề Tần Phong nhìn trái nhìn phải, nói tiếp: - Trước đừng hỏi, lên xe rồi nói.
- Anh Phong, bố cục "tiễn đao sát" anh nói là sự thật sao?
Sau khi vào bãi đỗ, khởi động xe, Tạ Hiên vẫn nhịn không được hỏi lại, gã kỳ thực rất ưng cửa hàng đó, nếu Tần Phong đồng ý, Tạ Hiên thậm chí còn muốn cha mình đầu tư.
Nhưng nếu đầu tư cửa tiệm này, Tạ Hiên nhất định sẽ phải hạ thấp cổ phần của đám người Tân Nam.
Lúc đầu bỏ ra 300 ngàn gã đã có thể chiếm 80% cổ phần công ty, nhưng nếu bỏ ra 3 triệu, gã để bốn người kia 10% đã là tốt lắm rồi.
Đương nhiên, đầu tư hay không còn xem ý tứ của Tần Phong, chỉ cần Tần Phong nói một chữ không thì cho dù là chậu châu báu Tạ Hiên cũng chỉ có thể dùng làm cái bô.
Ngón tay Tần Phong gõ trên đầu gối, thuận miệng nói: - Tất nhiên là thật rồi, nhưng mà tôi đã nói rồi đấy thôi, có thể phá giải được.
- Vậy không phải sẽ tốn mấy triệu tệ sao?
Tạ Hiên chán nản nói tiếp: - Nếu là 3-4 triệu, em có thể hỏi cha, 7-8 triệu chỉ sợ nhất thời cha em cũng không thể đưa ra số tiền mặt nhiều như vậy.
- Hiên Tử, cậu không bị sốt đó chứ? Tần Phong quay đầu nhìn Tạ Hiên, nói tiếp: - Đầu óc tôi có bệnh mới bỏ ra 7-8 triệu mua cái tiệm nát như vậy, 1 triệu tôi còn chê đắt ấy chứ.
- Một triệu chỉ vừa đủ trả ba năm tiền thuê cửa hàng mà thôi, chỉ có đồ ngốc mới làm như vậy
Nghe Tần Phong nói như vậy, Tạ Hiên cơ bản đã không còn mơ được quản lý cửa hàng kia nữa, trừ phi ông chủ Phương kia bị điên mới chuyển nhượng cửa hàng riêng trang hoàng đã tốn gần chục triệu đi.
- Ông chủ Phương không phải đồ ngốc, nhưng chúng ta có thể làm cho ông ấy trở thành đồ ngốc.
Ánh mắt Tần Phong toát lên ý cười lạnh, vốn hắn đã quyết định không thuê cửa tiệm đó, dù sao hắn cũng không dùng hết diện tích lớn như vậy, cũng không có nguồn cung tương ứng để duy trì tiêu thụ.
Nhưng sau khi nhìn thấy Nhiếp Thiên Bảo, Tần Phong đã thay đổi ý định, một kế hoạch hoàn thiện dần hiện lên trong đầu hắn, Tần Phong chính là muốn hành nghề ngọc thạch ở đây, diễn một tiết mục rắn nuốt voi.

Bình Luận

0 Thảo luận