- Ái dà, sao đồ ở đây đắt như vậy?
- Ừ, anh xem này, miếng ngọc trụy này tới hơn ba mươi nghìn đồng?
- Đúng vậy đấy, tiệm khác chỉ bán đồ hai, ba trăm, ở đây toàn đồ mấy chục nghìn.
Sau khi những người khách du lịch đi vào cửa tiệm liền phát hiện Chân Ngọc Phường thật sự khác biệt với những tiệm bán ngọc thạch khác, vì những miếng ngọc thạch hay ngọc Phỉ thúy giá rẻ nhất cũng tới mấy chục nghìn trở lên.
Điều này khiến cho những du khách trong lòng thấy khó chịu, là vì họ có thể tính là những người có năng lực kinh tế, nhưng trong thời gian du lịch cũng không muốn hoang phí, thế là mỗi một người bắt đầu ồn ào hẳn lên.
- Các vị, tôn chỉ của Chân Ngọc Phường chúng tôi chính là chỉ bán hàng thật, hàng có giá trị, quyết ngăn chặn những sản phẩm giả mạo…
Đối với tình hình thế này, Tầm Phong đã sớm có chuẩn bị. Dưới sự ra hiệu của hắn, Tạ Hiên cầm míc nói to:
- Sản phẩm của tiệm chúng tôi bán ra đều có ảnh sản phẩm và giấy giám định, nếu các bạn có nghi ngờ gì, có thể dựa vào đó chứng minh hàng giả để bắt bồi thường, chúng tôi đảm bảo phụ trách tới cùng…
- Dù vậy thì đồ ở đây cũng không thể bán đắt như vậy chứ?
Tạ Hiên chưa dứt lời đã có người bất mãn phản đối.
- Vị bằng hữu này, dù ngài đi chợ mua rau, mớ rau tươi so với rau sâu, rau héo, giá cả có thể giống nhau sao?
Tạ Hiên chỉ vào người nọ, nói:
- Ngọc thạch của nước ta phân chia thành hơn mười loại như ngọc Hòa Điền, ngọc Tụ Sơn, ngọc Lam Điền, ngọc Kinh Bạch…
Ngoài ra còn có ngọc phỉ thúy cứng, phẩm chất cũng không giống nhau. Nếu ngài muốn mua đồ rẻ, những sạp hàng bên ngoài bán mười đồng một miếng cũng có…
Lời này của Tạ Hiên mặc dù có chút cay nghiệt, nhưng những khách du lịch nghe thấy lại gật gật đầu. Tục ngữ nói tiền nào của ấy, chỉ tính những thiết bị lắp đặt trong cửa tiệm, bán đồ rẻ tiền chẳng phải sẽ phải bồi thường mà phá sản sao?
- Các vị, cổ nhân nói quân tử yêu ngọc là có đạo lý, bởi vì ngọc có ngũ đức: nhân, lễ, trí, dũng, khiết. Tin rằng khi đeo một miếng ngọc tốt có thể đem lại không ít may mắn cho mọi người.
Tạ Hiên cầm míc uốn ba tấc lưỡi, nói liền ra một hơi, một số du khách vốn chỉ định dạo xem lại động lòng, dừng lại trước quầy hàng, đánh giá miếng ngọc trang sức bên trong.
Nhưng những người động tâm vẫn ít như trước.tròng mắt Tạ Hiên vừa chuyển, liền nháy mắt với một nhân viên, mở miệng nói:
- Tôi thấy rằng các bạn nên tìm hiểu một chút về lịch sử của ngọc thạch, sau đây sẽ chiếu cho mọi người xem đoạn phim ngắn…
Theo cùng âm thanh của Tạ Hiên, trên tủ kính treo một máy chiếu, xuất hiện một hình ảnh, trên đó xuất hiện đều là ngọc được chế tạo tinh xảo hoàn mỹ, các bức tranh chuyển động liền xuất hiện âm thanh giảng giải.
Hình chiếu thể hiện quá trình hình thành và lịch sử phát triển của ngọc thạch, rất khác so với sách giáo khoa, chia làm ba giai đoạn: thần ngọc, vương ngọc và dân ngọc. Cách nói này, thậm chí rất nhiều người tham gia đại lễ khánh thành cũng chưa từng nghe qua, liền bị thu hút tới nghe.
Giai đoạn thần ngọc còn gọi là giai đoạn Vu Ngọc, cách ngày nay khoảng bốn tới mười nghìn năm. Trong ý nghĩ của người cổ đại, thần linh là sinh vật chí cao, nên sự phát triển của văn hóa tiền ngọc và thúc đẩy nó phồn vinh là thần.
Truyền thuyết thần là do Vu Hịch sáng tạo ra, dựa vào năng lực của thần để thống trị xã hội, phản ánh hình tượng ngọc của Vu Hịch. Trên bề mặt ngọc giống như nhìn thấy văn hóa tiền sử, những núi cao, sông dài, nhà cửa, thác ghềnh, lương thảo, … Đây chính là những ghi chép sớm nhất liên quan tới ngọc thạch.
Giai đoạn Vương ngọc kéo dài từ nhà Hạ tới Thanh (Thời đại Hạ, Thương, Chu, Thanh). Ngọc chỉ kỳ thực chính là hoàng quyền, cũng chính là hoàng đế. Hoàng đế nắm giữ đại quyền sản xuất, sử dụng ngọc khí.
Vương ngọc ba triều đại Hạ, Thương, Chu truyền tới sau thời nhà Tần, Hán trở thành ngọc Đế Vượng. Công năng chủ yếu của ngọc khí là làm quà biếu, đồ lễ, nghi trượng, công cụ, dụng cụ, hộp đựng, trang sức, người, động vật…
Mỗi lịch triều ngọc khí lại mang phong cách thời đại của nó, vô cùng chuẩn xác. Đây chính là bằng chứng thép giám định phong cách thời đại khách quan của ngọc.
Thời Xuân Thu rất phổ biến là “so sánh đức của người quân tử với ngọc”. Khổng Tử và Nho gia có một cống hiến quan trọng, lấy ngọc của thần, giải phóng ra giao cho “quân tử”, thành phương tiện truyền đạt của đức.
Giai đoạn Dân ngọc bắt đầu phát triển từ trong giai đoạn Hoàng quyền. Theo sự phát triển dân trí của dân chúng, văn hóa dân ngọc cũng dần hình thành và phát triển, từ thời Tống tới thời Thanh là giai đoạn dân ngọc của văn hóa ngọc Trung Quốc (Thời Tống, Thanh)
Trong giai đoạn này, do công thương nghiệp phát triển và thương phẩm hóa ngọc khí ra đời, người buôn bán, gia đình phú hộ không bị triều đình cấm đoán, các mặt sinh hoạt văn hóa vật chất có từ cửa tiệm mua bán ngọc, dùng cho ngày vui, đeo trên người, đặt ở thư phòng, trong yến tiệc, thưởng lãm, lưu giữ, …
Dân ngọc là ngọc thương phẩm, không có thuộc tính giai cấp lễ ngọc đặc thù, khác hoàn toàn Vương ngọc. Đặc điểm của Dân ngọc gần gũi với đời sống dân gian, có phong cách nghệ thuật sinh động tươi mới.
Bây giờ rất nhiều cổ ngọc truyền thế lại không phải những lễ ngọc do Hoàng quyền hình thành mà là Dân ngọc trải qua nhiều thế hệ thưởng thức. Cho dù ở trên thị trường, giá cả của Dân ngọc cũng vượt xa so với ngọc thạch thô do thiên nhiên tạo thành hình.
Đợi sau khi đoạn phim được phát hết, Tạ Hiên không để lỡ thời cơ cổ động: “- Các bạn hữu, ngọc thạch do Chân Ngọc Phường chúng tôi bán ra đảm bảo đều thuộc loại bảo ngọc, đeo trên người có thể tu thân dưỡng tính, tráng kiện thân thể, còn có công hiệu làm giá trị tài sản…
- Tăng giá trị tài sản? Đùa hay sao chứ? Ngọc thạch cũng có thể tăng giá trị.
- Đúng vậy, chưa từng nghe nói qua, ngọc thạch có thể ngang bằng vàng sao?
Trong nghề đồ cổ, dường như tất cả đồ vật đều có khả năng tăng giá trị, nhưng đối với những người khách du lịch ngoài nghề, cách nói này như chuyện trên trời, trong nhận thức của bọn họ, có lẽ chỉ có vàng mới có thể tăng giá trị.
- Các vị bằng hữu, ngọc thạch đương nhiên có thể tăng giá.
Nghe thấy lời bàn luận của mọi người, Tạ hiên tung ra đòn quyết định, nói: - Các bạn mua ngọc ở Chân Ngọc Phường chúng tôi đều có thể ký hợp đồng mua lại hàng…
Sau ba năm, chỉ cần ngọc khí quý vị mua được bảo tồn hoàn hảo chúng tôi có thể mua lại với giá trị 120% so với lúc bán ra, cũng chính là, mọi người miễn phí đeo ba năm, còn có thể sinh ra lợi nhuận….
Tạ Hiên nói ra những lời này liền khiến những ông chủ đồ cổ có mặt ngây ngốc. Nghề đồ cổ là đã bán rời tay thì không còn trách nhiệm gì cả, Chân Ngọc Phường lại ký hợp đồng mua lại. Đây rốt cuộc là cách tính toán gì?
- Cao, thật sự cao. Đúng là cách tính toán hay!
Có những người tâm tư thâm trầm lại có cách nhìn không giống mọi người, ngọc khí vốn cần người dưỡng chơi. Một kiện ngọc khí đã được sử dụng so với miếng ngọc vừa được tạo thành có giá hơn rất nhiều.
Mà hợp đồng thu mua này của Chân Ngọc Phường vẻn vẻ chỉ tăng giá có 20%, lại có thể thu về một kiện ngọc tốt đã được sử dụng ba năm.
Nếu đợi tới lúc Chân Ngọc Phường xử lý cách bán truyền tay cho dù không tính tới thị trường ngọc khí ba năm này tăng giá, giá trị thấp nhất cũng tăng một phần. Cách làm ăn này quả thật trăm lợi mà không hại.
Người trong nghề hiểu đạo lý này, nhưng khách du lịch lại không rõ, họ chỉ nghe thấy mua ngọc không cần thiết, ba năm sau có thể bán lại, nhất thời khiến cho những người không có ý muốn mua cũng đi tới bên những quầy hàng.
- Này cô, cho tôi xem miếng ngọc treo ở kia.
- Phục vụ, tôi muốn miếng đào mừng thọ kia, đúng, chính là miếng ngọc tam sắc đó…
- Đừng chen lấn, miếng đào mừng thọ đó tôi vừa nãy đã định mua rồi, bán cho tôi trước…
Con người đều theo tâm lý đám đông, lúc một người nhìn trúng ngọc thạch, những người chung quanh cũng không thể nhẫn nhịn thêm nữa.
Trong khoảnh khắc, cửa tiệm chuyên kinh doanh ngọc cao cấp này lại ồn ào hơn chợ cá, mấy chục nghìn một miếng ngọc cũng có thể xảy ra hiện tượng tranh nhau mua.
- Đây… Đây là họ điên hay chúng ta điên?
Ông chủ Tôn, người vốn vẫn xem thường cửa tiệm của Tần Phong, ngây người nhìn cảnh tượng trước mặt. Người kinh doanh ngọc thạch một, hai chục năm như ông ta căn bản chưa từng nghĩ tới kinh doanh đồ cổ còn có cách làm như vậy.
Kỳ thật không chỉ riêng ông chủ Tôn, ngay cả Tần Phong cũng không nghĩ tới nơi đây sẽ xuất hiện một màn náo nhiệt như vậy. Hắn không thể ngờ hiệu quả của kiểu kích động đó lại tốt như vậy.
- Tần lão đệ, bội phục đấy. Cách làm ăn này của cậu, phục, thật sự đáng phục!
Lúc thanh âm của ông chủ Tôn vang lên bên tai, Tần Phong mới tỉnh lại, vội vàng nói:
- Không dám, quả thật không dám. Chỉ là ngày đầu tiên khai trương hơi đắt hàng một chút mà thôi….
- Tần Phong, ta thấy Chân Ngọc Phường của cậu ắt sẽ nổi tiếng!
Vi Hoa dắt theo con gái đi tới. Người làm ăn như ông ta, mắt nhìn người tự nhiên rất độc đáo, từ cách buôn bán của Tần Phong, ông ta có dự cảm cửa tiệm này nhất định sẽ nổi tiếng khắp trời nam, biển bắc.
Điều này khiến trong lòng ông ta có chút rối rắm. Ông ta thực sự coi trọng con người Tần Phong, chỉ là một số việc trước đây của Tần Phong, khiến ông nhất quyết không để vướng vào, cho nên ông ta vẫn không muốn con gái có giao tình sâu hơn.
Cách nghĩ này không chỉ riêng của Vi Hoa, Mạnh Lâm lúc này cũng vậy. Hôm nay tới tham gia lễ khai trương của Chân Ngọc Phường, Mạnh Dao chủ động xin đi theo, nếu là trước đây thì việc này không thể xảy ra được.
Cho nên sự phòng bị của Mạnh Lâm với Tần Phong càng tăng mạnh. Sau khi vào trong cửa tiệm, anh ta liền đưa Mạnh Dao đi dạo vòng quanh, không để em gái có bất kỳ cơ hội nào nói chuyện với Tần Phong.
- Tổng giám đốc Vi, so với ngài, tôi chỉ là người buôn bán nhỏ mà thôi…
Nhìn thấy có người đã ký vào hợp đồng thu mua ngọc, khuôn mặt Tần Phong tự động nở nụ cười tuơi, chào hỏi mọi người:
- Cảm ơn mọi người tới tham gia lễ khai trương của tiểu tiệm. Buổi trưa tôi có chuẩn bị tiệc rượu, xin mời các vị tiền bối, các bằng hữu nể mặt….
Trước đây, Tần Phong cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều người tới như vậy, chỉ tùy tiện đặt hai mâm ở tiệm cơm gần Phan Gia Viên. Nhưng trước lúc bắt đầu khai mạc, hắn kêu Lý Nhiên đặt lại, đồng thời thuê dùng hai chiếc xe khách thương vụ dừng đợi sẵn ở bãi xe.
- Được rồi, mọi người cùng đi, coi như chúc mừng ông chủ Tần làm ăn hưng thịnh!
- Được, cùng đi, cùng đi, bắt đầu từ hôm nay Phan Gia viên của chúng ta lại xuất hiện một ông chủ lớn nữa…
Chỉ cần không phải là người mù đều có thể thấy được tương lai của Chân Ngọc Phường. Trừ khi bị trời diệt, sợ rằng không ai có thể ngăn cản sự phát triển của Chân Ngọc Phường trong giới ngọc thạch. Những kẻ lõi đời này tự nhiên muốn nhanh chóng tạo quan hệ tốt với Tần Phong.
- Anh Phong, em không đi đâu, trong tiệm còn cần người trông coi.
Nếu nói tới người bận nhất ở đây đương nhiên là Tạ Hiên. Mồm miệng của hắn chưa từng được nghỉ ngơi, thậm chí cơ hội kết bạn với một số người cùng trong nghề cũng không có.
Tần Phong cũng không để tâm, hắn biết với năng lực của Tạ Hiên, chỉ cần ở Phan gia viên hai tháng, nhất định có thể quen thuộc với những ông chủ nơi này. Sau đó đỡ lấy Tề lão gia, chào hỏi mọi người, rời đi.
Vương Quốc Hùng dịch.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận