Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 343: Người học trò thứ ba

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:07:13
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Thấy Hệ thống báo Phong Thạc đã có đủ tiêu chuẩn xuất sư, Lâm Uyên mỉm cười hài lòng, sau đó thuận tiện kiểm tra năng lực soạn nhạc của Tiết Lương.
Hắn nhớ lần trước kiểm tra, năng lực soạn nhạc của Tiết Lương đã hơn sáu trăm. Kết quả lần kiểm tra này, Lâm Uyên kinh ngạc phát hiện năng lực của Tiết Lương đã đạt tới 777 điểm!
Hai học trò này đúng là không tệ!
Không nói tới việc Phong Thạc xuất sư quá nhanh, chỉ riêng Tiết Lương thôi thì đã rất có tiềm lực nằm ngoài dự liệu của Lâm Uyên.
Lâm Uyên vốn cho là sau khi đột phá 600 điểm, khả năng gia tăng tiềm lực của Tiết Lương sẽ giảm đi, rất khó tiến bộ. Vậy mà bây giờ hắn lại đột phá 700 điểm!
Bảy trăm là khái niệm gì?
Nếu kim bài có chia đẳng cấp thì Lâm Uyên sẽ chia nó thành ba phần: thượng trung hạ.
Từ 700 đến 800 là trung cấp. Từ 800 đến 900 là thượng cấp, thuộc nhóm kim bài mạnh nhất.
Luận về thiên phú, Tiết Lương rõ ràng kém xa Phong Thạc, nhưng sau khi Tiết Lương trở thành nhạc sĩ kim bài lại có thể tiến bộ lớn như vậy, quả thật không hề dễ dàng.
Có lẽ Lâm Uyên nên coi trọng học trò của mình hơn.
Cân nhắc xong, Lâm Uyên mở miệng nói: "Phong Thạc, khoảng thời gian tiếp theo ngươi không cần học với ta nữa."
"Tại sao ạ?"
Sắc mặt Phong Thạc tái nhợt, còn tưởng là mình đã làm gì sai, giọng run rẩy hỏi: "Nếu thầy có gì không hài lòng về ta thì hãy nói cho ta biết, ta nhất định sẽ sửa đổi..."
"Không phải."
Lâm Uyên mỉm cười trấn an. "Ngươi đã làm rất tốt, chính vì ngươi làm tốt nên bây giờ mới đạt tới trình độ xuất sư, có thể tự mình đảm đương một phía như Tiết Lương rồi."
"Xuất sư?"
Phong Thạc sửng sốt, vẻ mặt khựng lại nhưng trong mắt vẫn có một chút mất mát. Hắn hy vọng mình không phải xuất sư, có thể mãi mãi học tập cùng sư phụ.
"Về phần ngươi, Tiết Lương..."
Lâm Uyên do dự một chút rồi nói tiếp, "Chờ khi nào ta nhận thêm học trò mới sẽ tiếp tục dạy ngươi, khoảng thời gian này ngươi tiến bộ rất nhiều."
"Sư phụ..." Tiết Lương nghe vậy, hốc mắt đỏ ửng, trong lòng cảm động vô cùng.
Hắn đột nhiên cảm thấy công sức mình nỗ lực bấy lâu rốt cuộc cũng có kết quả! Hắn biết chỉ cần mình cố gắng thì sư phụ nhất định sẽ nhìn thấy được!
Nhưng Tiết Lương không hề hay biết thật ra Lâm Uyên chả biết tí gì về những gì hắn đã làm, Lâm Uyên chỉ căn cứ vào số điểm do Hệ thống đánh giá mà thôi.
Nhưng đó cũng là loại đánh giá trực quan nhất.
"Cho nên hôm nay ta gọi các ngươi đến đây là vì muốn hỏi các ngươi xem ai thích hợp làm học trò thứ ba của ta. Sau khi nhận thêm một đồ đệ nữa, sau này ta sẽ không dễ dàng thu nhận người khác."
Đây mới là mục đích của Lâm Uyên.
Hắn cảm thấy việc này nên hỏi hai học trò hiện có để xem ý kiến của bọn hắn thế nào, bởi vì trong lòng hắn đã quyết định phải gia tăng cường độ rèn luyện cho các học trò.
"Học trò thứ ba?"
Phong Thạc và Tiết Lương đưa mắt nhìn nhau, không ngờ sư phụ lại hỏi ý kiến bọn hắn về vấn đề này. Trong lúc nhất thời hai người đều cảm thấy cảm động vô cùng.
"Không cần phải vội trả lời, các ngươi trở về xem xét một chút, dù sao đó cũng sẽ là sư đệ hoặc sư muội của các ngươi mà."
"Vâng."
"Ngoài ra hai người các ngươi cũng đã có thể xuất sư, ta nên sắp xếp cho các ngươi một số nhiệm vụ rồi. Mấy tháng tới, mỗi tháng Tiết Lương đều phải viết một ca khúc cho Tôn Diệu Hoả, còn Phong Thạc phụ trách viết ca khúc cho Giang Quỳ, các ngươi nên biết đây là nhiệm vụ của tầng chín chúng ta."
Lâm Uyên muốn chính thức kiểm tra năng lực của hai học trò.
"Ta nhận nhiệm vụ này!" Phong Thạc lớn tiếng nói. Chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ thì có thể học tập cùng sư phụ rồi phải không?
"Ta cũng thế!" Tiết Lương cũng kích động nói. Suy nghĩ của hắn không khác gì Phong Thạc.
Lâm Uyên gật đầu: "Các ngươi chuẩn bị ca khúc cho hai người này đi. Ta sẽ tham gia sửa đổi nếu cần. Nếu làm tốt việc này..."
Làm tốt thì được thưởng gì? Lâm Uyên không có nói rõ.
Nếu làm tốt, hắn sẽ tiếp tục bồi dưỡng hai người.
Lâm Uyên mơ hồ cảm thấy, với thẻ nhân vật của Dương Chung Minh, lại thêm hiệu quả của Sư Giả Hào Quang, có lẽ hắn sẽ dạy ra được tiểu khúc phụ cũng không chừng.
Phong Thạc và Tiết Lương đều có hy vọng.
Bởi vì Lâm Uyên đã chú ý thấy hiệu quả của Sư Giả Hào Quang lại được tăng cường sau khi Phong Thạc xuất sư.
Về phần tại sao thu người học trò thứ ba xong sẽ dừng lại là vì nhiệm vụ Hệ thống giao cho hắn là dạy ra ba học trò.
Hiện tại Lâm Uyên phải hoàn thành nhiệm vụ trước đã.
Mà trong lúc khảo nghiệm hai tên học trò, Lâm Uyên còn phát hiện mình có thể lén lười biếng, đợi khi nào học trò làm không xong thì hắn ra tay cũng không muộn. Hơn nữa Lâm Uyên cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị Hệ thống bòn rút tiền, hắn sẽ chế tác riêng vài bài hát kinh điển cho Tôn Diệu Hoả và Giang Quỳ.
Nếu chuyện ở công ty đã có hai tên học trò thay mặt xử lý, vậy hắn sẽ có không ít thời gian rảnh.
Suy nghĩ một lát, Lâm Uyên quyết định giao bản thảo Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd cho Kim Mộc, để hắn liên lạc với Ngân Lam Thư Khố.
"Ngài thật sự viết trinh thám sao?"
Kim Mộc kinh ngạc nhìn bản thảo tiểu thuyết Lâm Uyên vừa gửi sang cho mình.
Hắn nhớ lần trước Lâm Uyên từng tán gẫu với mình mấy câu, hỏi xem thể loại nào đang được hoan nghênh nhất, trong lúc vô tình Kim Mộc đã nhắc tới trinh thám.
Nhưng Kim Mộc không hề ngờ được ông chủ của mình lại thật sự viết ra một quyển trinh thám.
Chỉ bởi vì đề tài này đang hot?
Tuy lý do này nghe không có gì lạ, nhưng Kim Mộc vẫn cảm thấy sai sai ở chỗ nào.
Nhưng nghĩ tới Lâm Uyên có đến ba bí danh khác nhau, mỗi một bí danh đều am hiểu về một lĩnh vực khác biệt, mà lĩnh vực nào cũng tạo được thành tích tốt, trong lòng hắn lại cảm thấy nghi hoặc.
"Ta có thể xem trước được không?"
Thân là một độc giả yêu thích thể loại trinh thám, Kim Mộc cảm thấy lần này mình có quyền lên tiếng.
"Được chứ." Lâm Uyên nói.
Kim Mộc cười khẽ, không vội đọc bản thảo mà gọi điện cho Dương Phong.
"Sách mới của Sở Cuồng lão sư?!"

Bình Luận

0 Thảo luận