Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 358: Hiệu quả mới của Sư Giả Hào Quang

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:07:13
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Chỗ này lại sai nữa rồi! Vừa rồi không phải ta đã nhắc nhở ngươi rồi sao? Đưa tay ra, ta phải đánh ngươi mấy thước, ăn đau mới nhớ lâu."
"Ngươi phải chú ý, hợp âm chỗ này sẽ thay đổi... Dám thất thần? Đang giờ học mà lại thất thần? Đưa tay ra đây! Ta phải đánh cho ngươi nhớ mới được."
"Đừng có ngồi nữa, ngồi lâu đầu óc mụ mị. Đứng lên!"
Thực ra từ lúc bắt đầu Lâm Uyên vẫn còn hơi ngại ngần, hắn không phải là một giáo viên hung dữ.
Trong ký ức của hắn, quãng đời đi học đúng là đã từng gặp được một số giáo viên rất dữ dằn, có người phạt đánh, có người phạt đứng, kiểu gì cũng có.
Nhưng không biết tại sao, dù là giáo viên hung dữ nhất cũng sẽ đối xử với Lâm Uyên rất dịu dàng.
Sau khi thử nghiệm làm giáo viên hung dữ, Lâm Uyên phát hiện hiệu quả đúng là không tệ, buổi học mới trôi qua nửa giờ mà hắn đã thấy năng lực soạn nhạc của Lý Lệ Chất tăng lên...
Có thể nói là hiệu quả nhanh chóng!
Vì vậy Lâm Uyên hoàn toàn nhập vai người thầy nghiêm khắc. Đương nhiên các hình phạt chỉ được xây dựng trên điều kiện tiên quyết là không làm tổn hại đến thân thể và lòng tự ái của học sinh.
Lý Lệ Chất cảm giác mình đã trải qua vô số "lần đầu tiên" trong đời.
Nàng bị mắng!
Nàng bị phạt đứng!
Nàng còn bị khẽ tay!
Nhưng kỳ quái là nàng lại cảm thấy rất hưng phấn, đó là loại cảm giác phát ra từ tận đáy lòng.
Khi Lâm Uyên cầm thước gỗ khẽ vào tay nàng, hắn dùng lực không mạnh cũng không nhẹ, thân thể nàng thậm chí còn không kềm được mà run rẩy, từ sâu trong cơ thể nàng xuất hiện một cảm giác cực kỳ nóng bỏng.
Mà kỳ quái hơn là...
Nàng cảm giác những thứ trước đây mình không hiểu nhưng bây giờ lại có thể hiểu ra rất nhiều nhờ lời giảng của Lâm Uyên!
Giờ khắc này Lý Lệ Chất mới thật sự hiểu ra vì sao cha mình và Dương Chung Minh lão sư đều bảo mình bái Lâm Uyên làm sư phụ.
Nên biết, từ nhỏ đến lớn gia đình Lý Lệ Chất đều mời giáo viên cao cấp nhất về dạy nàng, nhưng chưa từng có ai khiến nàng có cảm giác đầu óc được mở mang đến thông suốt như vậy.
Đây là một cảm giác rất thần kỳ!
Xấu hổ, hưng phấn, khác thường, run rẩy.
Chương trình học kéo dài được nửa giờ, Lâm Uyên dừng lại nói với Lý Lệ Chất: "Ngươi là học trò kém cỏi nhất mà ta từng dạy!"
"Xin lỗi sư phụ..."
Lý Lệ Chất xấu hổ cúi đầu, gương mặt đỏ đến mức muốn tan ra.
"Hôm nay học đến đây thôi, ngày mai lại đến, bài tập ta giao phải hoàn thành cho xong, ngày mai sẽ kiểm tra." Lâm Uyên xua xua tay.
Học xong rồi?
Lý Lệ Chất vừa thất vọng vừa mất mát.
Nàng bất giác rời khỏi phòng làm việc của Lâm Uyên, cảm thấy trong đầu được nhồi nhét vô số kiến thức về soạn nhạc.
"Tiểu sư muội!"
Lý Lệ Chất không ngờ vừa đi tới cửa đã thấy hai vị sư huynh Tiết Lương và Phong Thạc đang chờ mình.
"Cảm giác thế nào?" Hai người nhìn Lý Lệ Chất với vẻ mong đợi.
Lý Lệ Chất cúi đầu nói: "Ta chọc giận sư phụ..."
Tiết Lương sửng sốt nói: "Sư phụ là người rất ôn hoà mà."
Phong Thạc cũng khó hiểu nói: "Từ đó đến giờ sư phụ chưa từng mắng ta."
"Ừm." Tiết Lương gật đầu đồng ý. "Sư phụ còn thường xuyên khen ngợi và khích lệ ta, nói cơ sở kém cũng không sao, có thể từ từ học. Sư phụ là người ôn nhu từ trong xương tuỷ ấy."
Lý Lệ Chất: ". . ."
Nếu lòng bàn tay không bị đánh tới đỏ bừng, nếu hai chân không đứng tới tê mỏi, nếu đầu không bị giáo trình vỗ vào mấy cái thì có lẽ nàng đã tin lời hai vị sư huynh nói.
Trong ánh mắt kỳ quặc của hai vị sư huynh, nàng xoay người rời đi.
Đi tới tầng mười tám, trong gian phòng riêng của mình, Lý Lệ Chất không còn chút hình tượng thục nữ nào, nàng nằm dài ra ghế sô pha, thuận tay cầm ly coca trên bàn lên uống một hớp hết cả nửa ly.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm.
Bởi vì hình tượng này rất khác biệt với Lý Lệ Chất thường ngày!
"Tiểu thư..."
Rất nhanh sau đó, một trợ lý nữ xuất hiện cười nói: "Ta đã sắp xếp xong, ngày mai ngươi không cần phải đi học nữa, tối nay sẽ diễn ra buổi họp bang trên game."
"Huỷ bỏ."
"Huỷ bỏ sao? Vậy tối nay... à, tiểu thư lại muốn ra ngoài chơi?"
"Không phải."
"Vậy là xem sách? Sách mới của Sở Cuồng ngươi cũng đã xem xong rồi mà, bản có chữ ký cũng đã thu hoạch được."
"Ta cũng không đọc sách." Lý Lệ Chất mệt mỏi nói: "Đừng hỏi nữa chị à, giúp ta bóp chân đi, ta mỏi chân quá."
Trợ lý tiến lên, nhỏ giọng hỏi: "Đi học soạn nhạc mệt như vậy sao?"
Ánh mắt của Lý Lệ Chất hơi đổi, nàng nói với vẻ phức tạp: "Thú vị hơn trong tưởng tượng của ta nhiều. Gọi người cầm sách tới cho ta xem đi."
"A? Tại sao?"
Lý Lệ Chất phồng má nói: "Làm bài tập á!"
Trợ lý hiểu ý đáp: "Vẫn là quy tắc cũ, ta sẽ nhờ người làm bài tập cho tiểu thư..."
Lý Lệ Chất lắc đầu: "Không, ta tự làm."
Xem ra tối nay phải thức đêm làm bài rồi.
Trợ lý sửng sốt, không dám tin vào tai mình.
Có rất ít người biết kỳ thực thiếu nữ Lý Lệ Chất với hình tượng thục nữ thật ra lại là một con nghiện coca cola, thích chơi game, thích xem hoạt hình và nằm ườn ra đọc sách. Không phải là tệ, nhưng tuyệt đối không có liên quan gì đến cô gái hiền thục mà người ngoài thường thấy.
Nhưng hôm nay có cái gì đó không đúng.
Chỉ mới đi học có một tiết, Lý Lệ Chất lại đòi tự làm bài tập!
Nàng đổi tính rồi?
Hẳn là sẽ không, có lẽ nàng sẽ làm bài tập được ba phút, sau đó lại khôi phục lại như trước. Nữ trợ lý thầm nghĩ như thế.
Bên kia, Lâm Uyên gọi Tiết Lương vào phòng làm việc.
Hắn giảng bài cho Lý Lệ Chất nửa giờ, sau đó dùng nửa giờ còn lại làm thí nghiệm.
"Sư phụ, người gọi ta?"
"Vào học." Lâm Uyên nói lời ít ý nhiều.
Nghe vậy, Tiết Lương chấn động, trong mắt loé ra một tia mừng rỡ: "Vâng!"
"Bắt đầu..."
Lâm Uyên thừa dịp thẻ nhân vật Dương Chung Minh còn dư lại một chút thời gian, bắt đầu dạy học cho Tiết Lương.
Kết quả hắn phát hiện, khi đối mặt với Tiết Lương, Sư Giả Hào Quang cũng cung cấp phương án dạy học, nhưng không còn là người thầy nghiêm khắc nữa mà là hướng dẫn từng bước một cách ôn hoà.

Bình Luận

0 Thảo luận