Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 492: Lấy một địch chín

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Tác phẩm mới Vịt Con Xấu Xí, xin chỉ giáo!"
"Tác phẩm mới Công Chúa Ngủ Trong Rừng, xin chỉ giáo!"
"Tác phẩm mới Hoàng Tử Ếch, xin chỉ giáo!"
"Tác phẩm mới Nàng Tiên Cá, xin chỉ giáo!"
"Tác phẩm mới Cô Bé Bán Diêm, xin chỉ giáo!"
"Tác phẩm mới Ông Lão Đánh Cá Và Con Cá Vàng, xin chỉ giáo!"
". . ."
Lấy một địch hai?
Lấy một địch ba?
Ngại quá, người ta là lấy một địch chín!!!
Đây không phải gió bão, đây là vòi rồng lốc xoáy!!!
Rất nhiều năm sau khi mọi người nhớ lại một màn ngày hôm nay vẫn cảm thấy tê hết cả da đầu.
Sở Cuồng!!!
Lấy một địch chín!!!
. . .
Bối rối!
Vô cùng bối rối!
Nếu không phải mỗi lần @ danh gia là Sở Cuồng lại viết tên một tác phẩm mới thì mọi người đã cho rằng Sở Cuồng không rõ quy tắc văn đấu rồi.
Nhưng nhìn chín cái tên hoàn toàn khác biệt, hoài nghi này hoàn toàn không tồn tại. Đây là một sự thật không có gì để chối cãi, Sở Cuồng muốn lấy một mình đấu với chín người!
"Trời mẹ!"
"Quá ngầuuuuu!"
"Ta quỳ gối trước lão tặc!"
"Lại là lấy một địch chín!!"
"Trước đó ta còn nói đùa với người Yến tỉnh rằng Sở Cuồng lão tặc là tác giả kiêu ngạo nhất của Tần tỉnh chúng ta, bảo bọn hắn mau đi khiêu chiến Sở Cuồng. Bây giờ nhìn lại rõ ràng ta chẳng nói sai chút nào, Sở Cuồng quả thật là tác giả kiêu ngạo nhất trong lịch sử văn học Tần tỉnh! Cái tên này rõ ràng xem anh hùng trong thiên hạ không ra cái đinh gì, chín vị danh gia đến cửa hắn gom hết cả chín người không chừa một ai! Chỉ riêng phần dũng khí này đã quá trâu bò!"
"Đúng là Sở Cuồng!"
"Cửu Tinh Liên Châu!"
"Từ khi bước vào giới văn học Sở Cuồng có khi nào không khiêu chiến chính mình đâu? Vừa mới bắt đầu viết tiểu thuyết huyền huyễn, trên thị trường có bao nhiêu là đề tài hot mà hắn đều không chọn, lại chọn viết tiểu thuyết thể thao, chọn đi trên con đường vắng tanh không một bóng người! Hơn nữa cuốn sách nào của hắn xuất bản xong cũng đều khai tông lập phái!"
Đám cư dân mạng bắt đầu tưởng tượng ra cảnh chín người khổng lồ vây xung quanh Sở Cuồng, mà hắn đứng giữa lại thản nhiên ngoắc tay:
"Chín người các ngươi cùng lên đi."
Không ai biết kết cục của trận văn đấu kinh thiên động địa này sẽ kết thúc như thế nào, nhưng chỉ riêng phần khí phách này của Sở Cuồng đã khiến tất cả mọi người rung động tột đỉnh!
Cùng lúc đó.
Đám người Yến tỉnh cũng bối rối vô cùng!
Nhất là những danh gia cổ tích bị Sở Cuồng @ càng cảm thấy kinh ngạc sững sờ, ngay sau đó là cảm giác xấu hổ và giận dữ đồng thời xông thẳng lên đầu!
Quá kiêu ngạo!
Quá cuồng vọng!
Ngươi dựa vào cái gì?!
Lúc ban đầu khi Sở Cuồng @ Kỳ Kỳ, đám người này đều cảm thấy thất vọng, xem ra Sở Cuồng không lợi hại như lời đám cư dân mạng thổi phồng, thậm chí ngay cả dũng khí nhận lời khiêu chiến của danh gia Yến tỉnh cũng không có, nhưng rất nhanh sau đó bọn hắn đều bị Sở Cuồng @ toàn bộ!
Hoá ra Kỳ Kỳ chỉ là người bắt đầu!
Lam Tinh đều nói người Yến tỉnh chúng ta trời sinh đã tự phụ và cuồng ngạo không thể kềm chế, ai dè tên Sở Cuồng này lại còn điên cuồng hơn chúng ta nhiều, một hơi đấu với chín người, ngươi quá coi trọng chính mình hay là xem thường chín vị danh gia chúng ta?!
"Phải đánh!"
"Hung hăng đánh hắn!!"
"Ta lăn lộn trong giới cổ tích Yến tỉnh nhiều năm như vậy, chưa từng gặp được gia hoả nào kiêu ngạo đến mức này. Hắn bảo chúng ta cùng xông lên? Hắn biết lấy một địch chín là khái niệm gì không? Đây đồng nghĩa với việc hắn muốn viết ra chín tác phẩm đủ tiêu chuẩn của danh gia cùng một lúc!"
"Tên điên này!!"
"Các vị anh em Yến tỉnh, đây đã không còn là văn đấu! Đây là cuộc chiến tranh do Sở Cuồng phát động, hắn muốn lập uy với người Yến tỉnh chúng ta. Chỉ cần hắn thắng được hai ba người là có thể đạt được cả danh và lợi, tên này tính toán còn tinh ranh hơn chúng ta nghĩ nhiều. Đáng tiếc hắn chọn sai đối tượng rồi!"
Người Yến tỉnh đã hoàn toàn nổi giận. Văn đấu là truyền thống mà bọn hắn được truyền thừa vô số năm, chưa từng có ai dám khiêu khích người Yến tỉnh đến mức này!
. . .
Mà bên phía Tần Tề Sở.
Toàn bộ giới tác giả văn học đều choáng váng, nhất là những tác giả viết truyện cổ tích càng sinh ra cảm giác không chân thực, thậm chí không nhịn được mà nghĩ...
Ta đang nằm mơ à?
Sở Cuồng có bị điên không vậy?
Tuy hành động lấy một địch chín của hắn quả thật rất ngầu nhưng chẳng lẽ hắn không hề cân nhắc tới tình huống thực tế sao? Đối thủ của hắn là chín vị danh gia giới cổ tích đó! Điều này đồng nghĩa với việc hắn phải viết ra chín tác phẩm có chất lượng không thua gì Công Chúa Bạch Tuyết!
Mà trong phòng làm việc của Lâm Uyên.
Kim Mộc ngơ ngơ ngác ngác nhìn Lâm Uyên liên tục @ chín vị danh gia, thao tác thuần thục không hề có chút do dự hay ngập ngừng nào. Suy nghĩ đầu tiên và duy nhất trong đầu Kim Mộc lúc này cũng là:
Ông chủ phát điên rồi sao?
Sau khi làm xong hành động cực kỳ kiêu ngạo này, Lâm Uyên thản nhiên như không nói với Kim Mộc:
"Lần này không đăng lên tạp chí hàng kỳ nữa, ta muốn phát hành một tuyển tập cổ tích riêng, tên sách là Cổ Tích Sở Cuồng, ngươi thấy thế nào?"
"Cổ Tích Sở Cuồng?" Kim Mộc ngây ngốc lặp lại.
Lâm Uyên gật đầu, mấy ngày nay hắn đọc cả kho cổ tích của Hệ thống đến nhức đầu buồn nôn, rốt cuộc cũng lựa chọn ra các tác phẩm mình muốn chế tác riêng. Tính cả Công Chúa Bạch Tuyết, hắn chọn tổng cộng mười bộ.
Lâm Uyên vốn định phát hành nhiều hơn nhưng nghĩ lại cảm thấy hiện tại chưa cần. Mười bộ tiểu thuyết ngắn này đã đủ để hắn tạo ra hiệu quả cần thiết, hơn nữa cũng không nên lãng phí tiền quá nhiều.
Hiệp hội văn nghệ muốn tạo ra Truyện Cổ Lam Tinh, trong đó sử dụng khoảng ba mươi tác phẩm cổ tích. Lâm Uyên cũng không thể cướp hết toàn bộ vị trí của mọi người.
Dưới sự ủng hộ của Hệ thống, có lẽ hắn có thể làm được.
Nhưng Lâm Uyên đang dần trưởng thành, rất nhiều chuyện đã nhìn rõ ràng hơn trước kia nhiều. Truyện Cổ Lam Tinh là cơ hội của tất cả danh gia giới cổ tích, nếu một mình hắn chiếm hơn phân nửa hoặc là chiếm toàn bộ vị trí trong đó, không lưu lại chén canh cho ai thì Sở Cuồng sẽ trở thành đại địch số một trong lòng tất cả mọi người. Không phải ai cũng có lòng bao dung rộng rãi trước hành vi như vậy!

Bình Luận

0 Thảo luận