Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 717: Lựa chọn truyện cổ tích

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:09
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Lâm Uyên không sợ thua, có thua cũng chả sao. Chủ yếu là bây giờ Lâm Uyên đang lên cơn lười, đến manga cũng chẳng muốn vẽ chứ đừng nói chi là viết một bộ cổ tích dài...
Nội việc ra mắt Sherlock Holmes hàng tháng đã khiến hắn rất mệt mỏi. Giờ còn bảo hắn viết song song hai bộ?
Lâm Uyên quyết định không để ý tới đám người Yến châu.
Ngay khi hắn vừa định offline chợt nghe được tiếng thông báo trên điện thoại. Có người nào đó vừa mới @ Sở Cuồng.
Lâm Uyên thuận tay mở ra. Đối phương là Đại Vệ.
"Văn đấu không?"
Bên dưới có đính kèm một bức tranh vẽ tay.
Trong tranh là một người dính đầy máu, dưới chân hắn có một bộ thi thể được viết tên "Bạch Khiết". Tuy không nói rõ đó là Bạch Kiệt nhưng rõ ràng hai cái tên này đọc gần giống nhau.
Người đứng cạnh thi thể đang lau máu trên dao và nhìn về phía một người khác ở đối diện, hắn nói: "Giờ có rảnh không?"
Mà người đối diện hắn rõ ràng là đang ám chỉ Sở Cuồng, lúc này còn đổ mấy giọt mồ hôi.
Nét vẽ trong tranh rất đáng yêu nhưng nội dung của nó lại chẳng dễ thương tẹo nào.
Lâm Uyên: ". . ."
Cái tên Đại Vệ này vẽ xấu quá đi. Ảnh Tử trong cơ thể Lâm Uyên đang kêu gào phẫn nộ.
Đây là sự khinh nhờn đối với hội hoạ!
Bị cảm giác bất mãn này chi phối, Lâm Uyên không offline mà thầm nghĩ, nếu lúc này hắn không ứng chiến thì nói không chừng một đống tác giả Hàn châu lại sẽ tìm hắn đòi văn đấu.
Theo luật cũ, mỗi khi Lâm Uyên chiến thắng một lần thì số lượt bị khiêu chiến sau đó sẽ hạ thấp xuống.
Vậy thì không cần tránh nữa.
Lâm Uyên dứt khoát @ lại đối phương, viết ra một chữ tiếng Anh đơn giản:
"OK."
Không phải Lâm Uyên muốn dùng chiêu lấy đạo của người trả cho người, chẳng qua là hắn lười gõ chữ. Chữ "OK" này đương nhiên viết ngắn hơn là chữ "Được" rồi.
Trên Bộ Lạc.
Đám cư dân mạng còn đang cười đùa đám người Yến châu vì muốn trả thù người Hàn châu mà trở thành liếm cẩu cho Sở Cuồng, đột nhiên nhìn thấy Đại Vệ đòi văn đấu với Sở Cuồng, hơn nữa còn vẽ một bức tranh đầy ý khiêu khích, ai nấy đều trợn tròn mắt ----
"Trời ạ!"
"Dám khiêu chiến Sở Cuồng?"
"Đại Vệ thật là phách lối!"
"Đám người Yến châu mượn dao giết người thật chuẩn, quả nhiên Đại Vệ bị khích tướng ngay!"
"Vậy cũng được nữa hả?"
"Vốn biết đám người Yến châu như hổ, bây giờ xem lại mới thấy Hàn châu càng giống hổ hơn nha."
Mọi người đều biết chiêu liếm cẩu của người Yến châu là đang khích tướng Đại Vệ, ai cũng xem đó là trò cười, không ngờ Đại Vệ thật sự lại bị khích tướng mà đi khiêu chiến Sở Cuồng!
Quả nhiên người Hàn châu quá kiêu ngạo.
Nhưng khi thấy Sở Cuồng đồng ý văn đấu, hơn nữa còn dùng từ tiếng Anh mà Đại Vệ từng dùng với Bạch Kiệt để trả lời hắn, adrenaline của đám cư dân mạng lập tức tăng vọt!
"Ha ha ha, Sở Cuồng nói OK kìa!"
"Không ai có thể cuồng hơn Sở Cuồng!"
"Không hổ là người đã từng lấy một địch chín vị đại lão, Sở Cuồng đang công khai nói với mọi người hắn muốn dùng phương thức gậy ông đập lưng ông để chơi chết Đại Vệ!"
"Ta thích tính cách của Sở Cuồng!"
"Sở Cuồng có phong thái của Đại đế!"
"Sở Cuồng vẫn trước sau như một ngang ngược như vậy."
Đại Vệ và Bạch Kiệt văn đấu đã khiến rất nhiều người chú ý, mà lần này tin tức đại chiến giữa Đại Vệ và Sở Cuồng lập tức lên thẳng hot search!
"Sở Cuồng lại viết truyện cổ tích rồi!"
Người Tần châu là hưng phấn nhất, bởi vì Sở Cuồng đại biểu cho châu lục của bọn họ, rất nhiều người đều xem đây lại đại chiến giữa Tần châu và Hàn châu.
Ngoài ra người Yến châu cũng hưng phấn không kém! Vốn bọn họ còn lo lắng Sở Cuồng không chịu ra tay, không ngờ hắn lại thoải mái đồng ý với Đại Vệ.
Có người Yến châu vỗ ngực nói: "Nếu lần này Sở Cuồng trấn áp được Đại Vệ, ta thề từ nay về sau sẽ tuyệt đối không nói xấu Sở Cuồng một câu nào, ta sẽ trở thành fan não tàn của hắn!"
Lời này không hề ngoa. Hàn châu giẫm đạp Yến châu quá tàn nhẫn nhưng Yến châu lại chẳng có người nào chống lại được Đại Vệ. Sở Cuồng tuy không phải người Yến châu nhưng nếu hắn đánh bại Đại Vệ thì sẽ trở thành chúa cứu thế của Yến châu, từ nay về sau bọn hắn sẽ tâm phục khẩu phục, không còn oán khí gì với Sở Cuồng nữa.
. . .
Lâm Uyên đã không còn ăn dưa mà bắt đầu suy nghĩ xem nên dùng tác phẩm nào để văn đấu.
"Harry Potter?"
Tuy có người nói Harry Potter là truyện dành cho người lớn nhưng khi tác phẩm này phát hành trên địa cầu rõ ràng được gắn mác sách thiếu nhi nha.
Cái giới hạn này rất mơ hồ.
Nếu theo tiêu chuẩn của Lam Tinh thì Harry Potter cũng có thể xem là tiểu thuyết huyền huyễn.
Nhưng rất nhanh sau đó Lâm Uyên đã từ bỏ ý định viết Harry Potter.
Không phải vì các loại tranh cãi về thể loại của nó, mà chủ yếu vì tiểu thuyết này rất dài, bây giờ Lâm Uyên đang trong trạng thái cá ướp muối, hắn lười viết truyện quá dài ấy mà...
Đợi sau này siêng rồi tính.
Lâm Uyên dự định tìm bộ cổ tích ngắn ngắn một chút. Lúc trước hắn từng viết ca khúc Trấn Cổ Tích để chôn xuống đủ loại hố, bây giờ có thể lấp thêm một hố rồi.
Nghĩ vậy, Lâm Uyên bắt đầu lựa chọn. Khoảng mười phút sau, rốt cuộc hắn cũng chọn được tác phẩm thích hợp. Trong Trấn Cổ Tích có một câu như thế này: "Nghe nói Hatter thích Alice..."
Ca từ của câu này ám chỉ truyện cổ tích Alice Ở Xứ Sở Thần Tiên, Lâm Uyên cảm thấy nó rất thích hợp để văn đấu với Đại Vệ, bởi vì cổ tích của Đại Vệ có thiên hướng giống với cổ tích phương tây trên địa cầu, mà vừa hay Alice Ở Xứ Sở Thần Tiên cũng là cổ tích phương tây, phong cách giống nhau sẽ thích hợp để văn đấu hơn.
Còn có một điểm rất quan trọng, bộ tiểu thuyết này cực kỳ mạnh mẽ!
Trên địa cầu từng đánh giá Alice Ở Xứ Sở Thần Tiên là một trong những bộ tiểu thuyết có sức ảnh hưởng lớn nhất vào thế kỷ 19.

Bình Luận

0 Thảo luận