Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Không cần đâu."
Có người tình nguyện mời cơm đương nhiên Lâm Uyên sẽ vui vẻ, chỉ là hắn không thân quen với Diệp Hàm nên vẫn thích ăn cơm với người quen biết hơn. Quan trọng nhất là bây giờ Lâm Uyên ăn cơm ở phòng ăn của lãnh đạo mà không cần phải trả tiền nha!
Cho nên hắn từ chối, hắn không cần ai mời cơm hết.
"Quá đã, Tinh Mang cơ đấy!"
"Trâu bò nha!"
"Quan hệ thật mạnh!"
Các bạn học còn đang hâm mộ không ngừng, việc Lâm Uyên từ chối người đẹp cũng không khiến ai cảm thấy kỳ quái, bởi vì trong lớp có rất nhiều nữ sinh theo đuổi Lâm Uyên chứ không chỉ mình Diệp Hàm. Ngoài ra mọi người đều biết kỹ năng đàn dương cầm của Lâm Uyên rất trâu, người như hắn được làm việc ở Tinh Mang cũng không phải chuyện gì lạ.
Lâm Uyên không đọc chat nữa, hắn xem chương trình phát sóng của chiến đội thứ ba rồi lấy điện thoại ghi chú ưu khuyết điểm của mỗi người. Thân là bình luận viên, hắn nhất định phải chuẩn bị cho công việc của mình.
Xem chương trình xong, Lâm Uyên phát hiện mọi người trong nhóm vẫn còn đang trò chuyện, phần lớn đều là vây quanh Diệp Hàm. Có người nói:
"Tiện Ngư cũng ở Tinh Mang, hơn nữa Tiện Ngư còn là đại lão của trường chúng ta. Diệp Hàm có thể tiết lộ xem Tiện Ngư là thần thánh phương nào không?"
"Không được." Diệp Hàm nói, "Ta vừa vào công ty đã được dì nhắc nhở, nếu không có việc gì tuyệt đối không được quấy rầy Ngư phụ. Ngoài ra Ngư phụ còn cấm chụp hình, ta không dám làm bậy đâu."
Lâm Uyên suy nghĩ một chút, hình như hắn chưa có nói cấm chụp hình bao giờ, chỉ là khi người khác muốn chụp hình hắn đều từ chối. Hẳn đây là nguyên nhân công ty có lời đồn đãi như vậy.
Thân phận Tiện Ngư còn chưa bại lộ chắc là vì mấy luật ngầm này?
Không nghĩ ngợi nhiều, Lâm Uyên tắt đèn đi ngủ.
. . .
Mấy ngày sau.
Lâm Uyên lại đeo mặt nạ Lan Lăng Vương lên, đi tới trung tâm âm nhạc làm bình luận viên.
"Lan Lăng Vương lão sư!" Rất nhanh đạo diễn Đồng Thư Văn đã tìm tới phòng chờ của Lâm Uyên: "Hôm nay chương trình sắp xếp thế này, ca sĩ hát trên sân khấu, còn ngài ngồi ở..."
Đồng Thư Văn giới thiệu cho Lâm Uyên biết một số thông tin.
"Được." Lâm Uyên đồng ý.
"Vậy ta đi trước, ngài cũng chuẩn bị ra sân đi."
"Được."
Không bao lâu sau, chương trình chính thức bắt đầu ghi hình. Người dẫn chương trình An Hoành lên sân khấu.
Gần đây An Hoành rất hot, chủ yếu là vì lần trước khi Lan Lăng Vương bình luận về Phí Dương hắn đứng bên cạnh nén cười đã tạo thành meme rất nổi. Cho nên hắn vừa ra sân, khán giả dưới đài đã nhiệt liệt hoan hô.
Thuần thục nói xong lời mở đầu, An Hoành cười nói: "Mọi người bình tĩnh chớ vội, hôm nay trước khi trận tranh tài bắt đầu, tổ chương trình đã mời một vị khách quý đến đây. Xin cho ta được long trọng giới thiệu bình luận viên đặc biệt của chương trình ngày hôm nay ---- Lan Lăng Vương lão sư!"
"Trời ạ!"
Các khán giả đang hoan hô lập tức trợn tròn mắt, thậm chí có người còn hoài nghi mình nghe nhầm. Ngay cả bốn vị giám khảo cũng trố mắt nhìn nhau, sau đó lộ ra biểu tình rất cổ quái.
Ngoài cửa, một thân ảnh quen thuộc bước vào, hắn không nhanh không chậm về phía chiếc ghế đặt cạnh sân khấu trông rất nổi bật kia. Quả nhiên đó chính là ca sĩ có lời nói cực kỳ ác độc trong chiến đội số 1 ---- Lan Lăng Vương!
Mà ở hậu trường, các ca sĩ cũng ngơ ngác không thôi.
Có người đang uống nước bỗng nhiên sặc một cái, nếu không đeo mặt nạ thì biểu tình trên mặt hắn hẳn là rất thú vị.
"Cái gì thế?"
"Lan Lăng Vương?"
"Không có nhầm chứ?"
"Bình luận viên đặc biệt?"
Lan Lăng Vương bình tĩnh ngồi xuống ghế của mình, mà phản ứng của mọi người thì vô cùng đặc sắc.
Mời Lan Lăng Vương đến phê bình? Tổ chương trình muốn gây sự có đúng không?
Sau mấy giây sửng sốt, dưới khán đài lập tức vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt, tiếng gào thét ồn ào của khán giả vang lên:
"Trời ạ!"
"Chương trình lại mời Lan Lăng Vương đến đây!"
"Cái miệng độc của hắn không đùa được đâu!"
"Tổ chương trình đúng là biết chơi!"
"Đạo diễn quá biết chúng ta thích xem cái gì nha!"
"Lần này Lan Lăng Vương tha hồ nói lời ác độc rồi!"
"Quá kích thích!"
"Trận này tới xem đúng là đáng giá!"
Bên phía giám khảo, bốn người cũng rất vui vẻ. Mỗi chiến đội đều có nhóm giám khảo khác nhau, bao gồm một vị khúc phụ và ba vị đại lão trong giới âm nhạc.
Mà lần này khúc phụ làm giám khảo chính là Duẫn Đông.
Nhắc nhở mọi người một chút, Duẫn Đông chính là vị khúc phụ có gương mặt đơ như cây cơ đã hợp tác với Phí Dương hai lần và đều đứng hạng hai trên bảng xếp hạng âm nhạc.
"Ngươi có xem chương trình đợt một chưa? Lan Lăng Vương phê bình rất cay nha."
"Ta có cảm giác khi hắn phê bình còn ác mồm ác miệng hơn cả Duẫn Đông lão sư ấy chứ. Nhưng ta đồng ý với hầu hết các nhận xét của hắn."
Các vị giám khảo thảo luận.
Trên sân khấu, An Hoành cười nói: "Lan Lăng Vương lão sư chỉ tham dự bình luận chứ không bỏ phiếu. Hơn nữa hắn chỉ bình luận sau khi mọi người đã bỏ phiếu nên không cần lo lắng Lan Lăng Vương lão sư sẽ làm ảnh hưởng đến trận đấu. Tiếp theo, mời ca sĩ đầu tiên lên sân khấu biểu diễn!"
Tiếng vỗ tay rào rào vang lên, không biết là vì Lan Lăng Vương hay chỉ vì muốn xem náo nhiệt.
Lâm Uyên ngồi trên ghế, im lặng nhìn về phía sân khấu.
Ca sĩ thứ nhất đeo mặt nạ hình con thỏ, là một nữ ca sĩ. Lâm Uyên đã xem phần biểu diễn của nàng tuần trước, là ca sĩ tuyến một.
Nàng hát xong, bốn vị giám khảo bắt đầu bình luận, đánh giá tổng thể không tệ lắm.
Chờ sau khi phần giao lưu với giám khảo chuyên nghiệp kết thúc, An Hoành đột nhiên cười cười nhìn về phía Lâm Uyên: "Không biết Lan Lăng Vương lão sư thấy thế nào?"
Tới rồi!
Tới màn của Lan Lăng Vương rồi!
Khán giả lập tức tỉnh táo tinh thần. Mà vị nữ ca sĩ đứng giữa sân khấu không khỏi run rẩy một cái. Lực sát thương của Lan Lăng Vương không phải người bình thường như nàng có thể chịu nổi!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận