Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 926: Vô tình khiến khách đa tình khổ

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:28
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Để ham muốn bóp chết lý tính mới nhận được cứu rỗi, giống như Pi ăn trúng răng của mẹ mới tỉnh hồn lại?"
"Thì ra là thế."
"Hình dung thật sáng tạo, bài thơ này rất hay!"
"Được lắm, không hổ là tác giả Ngộ Không Truyện. Ta đã trở thành fan của Dịch An!"
"Dịch An xem tiểu thuyết của Sở Cuồng, còn xem điện ảnh của Tiện Ngư, hẳn là fan trung thành của ba bạn gay rồi, lại còn là fan cấp bậc đại thần nữa chứ."
Bài thơ này không khó hiểu như trong tưởng tượng, khi có người lục tục giải thích bổ sung, đám cư dân mạng mê mang rốt cuộc cũng hiểu hết ý nghĩa bài thơ.
Chủ yếu là bài thơ này rất thích hợp để lý giải bộ phim, đây là trùng hợp kỳ diệu, cũng nhờ đó mà bài thơ này mới nổi tiếng nhanh như vậy.
Rất nhanh nó đã được chia sẻ đi khắp diễn đàn và mạng xã hội, ngày càng nhiều người bị câu "lòng có mãnh hổ, ngửi tường vi" chinh phục.
Trong cả bài thơ, câu này là ngầu nhất. Nếu không có nó thì bài thơ đã chẳng trở thành một trong những tác phẩm tiêu biểu của Siegfried Sassoon.
Thật ra những bài thơ trở nên nổi tiếng thường chỉ vì một hai câu đặc biệt xuất sắc trong đó. Nếu câu nào cũng ở trình độ cao cấp như vậy thì nó đã trở thành tuyệt thế danh thi lưu truyền thiên cổ rồi.
Ví dụ như Thuỷ Điệu Ca Đầu của Tô Đông Pha.
Rất nhanh, Lâm Uyên chú ý thấy Blog của Dịch An đang tăng trưởng lượng người theo dõi liên tục, khu bình luận cũng cực kỳ náo nhiệt. Xem ra hiệu quả của bài thơ này còn tốt hơn trong tưởng tượng của hắn.
. . .
"Lòng có mãnh hổ, ngửi tường vi."
Trong một gian phòng nào đó, một nam nhân đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Hắn tên Ngô Đôn, là hội trưởng câu lạc bộ thi từ của Yến châu.
Hắn cũng đang xem khu bình luận bộ phim Cuộc Đời Của Pi, kết quả vừa đọc được bài thơ của Dịch An, Ngô Đôn trở nên ngơ ngẩn. Với ánh mắt của hắn đương nhiên nhìn ra bài thơ này không tầm thường!
Trên thực tế, khi không liên quan đến Cuộc Đời Của Pi thì đây đã là một tác phẩm ưu tú nói về nhân tính con người. Mà khi kết hợp với bộ phim, bài thơ lại càng thêm cao minh.
Dịch An?
Ngô Đôn làm việc trong thi đàn nhiều năm vẫn chưa từng nghe nói tới cái tên này.
Hắn đăng bài thơ vào trong nhóm chat của câu lạc bộ, nhóm chat lập tức trở nên náo nhiệt.
"Bài thơ này của hội trưởng đúng là rất lợi hại!"
"Tác phẩm mới của hội trưởng hả, hay cho một câu lòng có mãnh hổ ngửi tường vi."
"Bài này đang nói về hai mặt của nhân tính, Ngô hội trưởng viết cho Cuộc Đời Của Pi sao?"
"Các ngươi không có lên mạng à? Câu này đang hot rần rần ở trên mạng đó!"
"Nội dung bài thơ đúng là có liên quan đến Cuộc Đời Của Pi, nhưng không phải do hội trưởng viết mà là Dịch An viết."
"Dịch An? Là ai vậy?"
"Ta tra trên mạng thấy Dịch An là một tác giả viết truyện đồng nhân, Ngộ Không Truyện từng hot một thời cũng là do hắn viết, trình độ người này rất cao, hoàn toàn nghiền ép các tác giả viết đồng nhân khác."
"Có tài nghệ bậc này còn viết đồng nhân làm cái gì?"
"Đầu năm nay yêu nghiệt biết làm thơ ngày càng nhiều nha. Tác giả viết tiểu thuyết như Sở Cuồng cũng làm thơ, nhạc sĩ viết ca khúc như Tiện Ngư cũng làm thơ, bây giờ ngay cả tác giả đồng nhân cũng làm thơ?!"
"Có khác một chút, hai người kia viết thơ cổ."
"Mà trình độ của Tiện Ngư rõ ràng cao hơn hẳn."
Ngô Đôn không nói gì mà bắt đầu lục xem trang Blog của Dịch An, xem xem hắn còn đăng tác phẩm nào khác không. Đáng tiếc tài khoản của Dịch An từ khi thành lập tới nay chỉ đăng có một status duy nhất là Ngộ Không Truyện mà thôi.
"Là người mới may mắn sao?"
Có người thỉnh thoảng khi linh cảm tới sẽ viết ra được một bài thơ hay, chỉ là điều này khiến Ngô Đôn khá thất vọng, hắn đang rất có hứng thú về thi nhân mới xuất hiện này.
Đúng lúc đó, khu bình luận của Dịch An đột nhiên xuất hiện một bình luận được ấn like nhiều nhất:
"Nhìn ra được ngài am hiểu rất sâu sắc về các tác phẩm của hai vị lão sư Tiện Ngư và Sở Cuồng. Không biết đại lão ngài đánh giá như thế nào về kịch bản soạn lại Dương Tiểu Phàm Cùng Tần Thiên Ca của Sở Cuồng?"
Ngô Đôn cảm thấy vui vẻ, bởi vì con gái hắn rất thích bộ phim này nên hắn đã coi cùng cô bé.
"Đám người xấu này." Ngô Đôn có thể hiểu được vì sao bình luận này có nhiều lượt like nhất.
Người này rõ ràng muốn nghe Dịch An chửi Sở Cuồng một trận, dù sao bộ phim đó có thể nói là giết đến điên cuồng, ngoài mắng chửi ra thì còn có thể nói gì? Cũng không thể nào viết một bài thơ để mà phun nước bọt nó chứ?
. . .
Đối với việc Dịch An đang dần trở nên nổi tiếng, Lâm Uyên rất là vui vẻ. Bí danh này càng có sức ảnh hưởng thì tương lai càng có lợi cho ba bí danh chính, vì vậy Lâm Uyên rất thoải mái đọc bình luận.
Thế là hắn cũng nhìn thấy bình luận được ấn like nhiều nhất kia.
Sở Cuồng?
Hắn lập tức chột dạ, luôn cảm thấy ngày mình ngã ngựa không còn xa.
Một khắc sau, ánh mắt Lâm Uyên sáng lên như đang nghĩ tới chuyện gì. Hình như... có thể đánh giá nha?
Bí danh Dịch An đáng giá để bồi dưỡng, nếu có cơ hội nhất định phải cho Dịch An ló mặt nhiều một chút, nếu không Lâm Uyên đã chẳng để Dịch An đi cọ nhiệt độ của Cuộc Đời Của Pi.
Lúc này cơ hội vớt thêm một lượng fan lại tới. Hắn vừa hay có một ý tưởng thú vị, dù sao nếu có thể cọ nhiệt độ của Sở Cuồng thì tuyệt đối không thể lãng phí!
Về phần đánh giá như thế nào? Không cần đánh giá, chỉ cần biểu đạt ra cách hiểu của mình là được rồi.
Kỳ thật lúc soạn lại Dương Tiểu Phàm Cùng Tần Thiên Ca, trong đầu Lâm Uyên vẫn luôn vang vọng một câu nói.
"Vô tình khiến khách đa tình khổ."
Nội dung cụ thể thế nào thì hắn không nhớ, nhưng có thể vận dụng câu này cho trường hợp của Giang Ngọc Yến.

Bình Luận

0 Thảo luận