Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 749: Ta rất có năng khiếu an ủi con gái

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:09
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Hắn có thể hiểu được tâm tình của Giang Quỳ, cảm giác vuột mất hạng nhất rất không dễ chịu, dù là rất nhiều người đều thấy Giang Quỳ đã làm đủ tốt.
Giang Quỳ vừa thấy Lâm Uyên, gương mặt bỗng nhiên méo xệch, nàng oà khóc:
"Ta làm mất thể diện của ngài..."
Rõ ràng lúc khó khăn nhất nàng cũng có thể nhẫn nhịn, nhưng một lời quan tâm của Lâm Uyên khiến nước mắt Giang Quỳ lập tức tràn ra như đê vỡ.
"Ngươi đã hát rất tốt." Lâm Uyên cười nói, đưa tay sờ đầu Giang Quỳ một cái.
Chủ yếu là vì Giang Quỳ quá thấp, rất thuận tiện để sờ đầu.
"Hu hu huuu!"
Giang Quỳ càng khóc to hơn, nàng ôm lấy Lâm Uyên mà khóc!
Lâm Uyên hơi do dự nhưng cũng không đẩy nàng ra. Lúc trước em gái hắn làm bài thi không tốt cũng sẽ chạy về nhà ôm hắn khóc.
"Thật xin lỗi!" Đang khóc, Giang Quỳ đột nhiên nhận ra vấn đề.
Ta bị điên rồi sao? Lại dám ôm Tiện Ngư lão sư mà khóc?! Áo của Tiện Ngư lão sư còn ướt đẫm nước mắt ta kìa!
"Ta... ta..."
Giang Quỳ vội vàng lùi về sau nửa bước, lắp bắp giải thích nhưng nói mãi cũng không nên lời. Nàng quá gấp, nước mắt lại càng lăn dài trên má.
Đối với các ca sĩ trong Ngư Vương Triều, hình tượng của Tiện Ngư giống như người thầy đáng kính, bọn hắn muốn lại gần nhưng lại không dám thân cận, luôn cảm thấy nếu quá gần gũi sẽ là mạo phạm đối phương.
Cho nên trong Ngư Vương Triều, dù là người thân thuộc với Tiện Ngư như Tôn Diệu Hoả cũng sẽ theo bản năng tránh tiếp xúc thân thể với Tiện Ngư.
Lần này tâm trạng Giang Quỳ quá tồi tệ nên nàng mới làm ra hành động mà lúc bình thường sẽ không bao giờ dám làm.
"Không sao."
Trong khái niệm của Lâm Uyên thì cái ôm vừa nãy chẳng thể tính là mạo phạm. Bởi vì trước đây em gái Lâm Dao thường tìm đến hắn khóc lóc nên Lâm Uyên rất có kinh nghiệm an ủi con gái:
"Quả thật nàng hát tốt hơn ngươi."
Tiếng khóc của Giang Quỳ lập tức nín bặt.
Lâm Uyên thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười hiền hoà với Giang Quỳ. Quả nhiên hắn rất có năng khiếu an ủi con gái nha.
Muốn an ủi người khác là phải có kỹ năng. Ngươi nhất định phải làm cho cô gái đó hiểu, vấn đề không phải là do nàng mà là ở trên người đối thủ. Đây là tâm đắc mà Lâm Uyên rút ra được sau rất nhiều lần an ủi em gái.
. . .
Lâm Uyên vừa trở về công ty không lâu thì Tôn Diệu Hoả đã dẫn theo Bùi Khiêm tới.
Đôi bên đã có hẹn làm việc từ trước. Chủ yếu là vì Bùi Khiêm đã làm xong game Plants vs. Zombies nên hôm nay tới cho Lâm Uyên chơi thử.
"Hiện tại còn chưa có quá nhiều vòng, ngài chơi thử xem cảm giác có đúng như ý ngài không, cá nhân ta cho rằng ngài sẽ rất thích nó." Bùi Khiêm tự tin nói.
"Được."
Lâm Uyên mở trò chơi lên. Giao diện khá quen thuộc tuy là không giống lắm với phiên bản gốc, nhưng chuyện này không quan trọng, chỉ cần chơi game thấy thoải mái là được.
Cách chơi rất đơn giản, trồng hoa hướng dương để có mặt trời, còn cây đậu là vũ khí bảo vệ khu vườn. Chỉ thấy Lâm Uyên thành thạo trồng hoa hướng dương, chờ khi zombie xuất hiện hắn lập tức trồng một cây đậu ở cùng hàng, kết quả zombie còn chưa đến gần đã bị đậu bắn chết.
"Học đệ quá mạnh mẽ!" Tôn Diệu Hoả đứng bên cạnh khen ngợi.
Lâm Uyên cười nhạt, trong lòng vui vẻ thoải mái vô cùng. Quả nhiên loại trò chơi IQ cao này mới thích hợp với hắn nha!
Chờ đủ tiền, tốc độ tay của Lâm Uyên đã đạt tới đỉnh phong, thao tác của hắn rất hoàn mỹ, mỗi một hàng đều được trồng cây đậu khiến cả khu vườn được trang bị vũ trang đầy đủ.
"Học đệ quá mạnh!" Tôn Diệu Hoả giơ ngón tay cái lên, "Những con zombie này hoàn toàn không phải đối thủ của học đệ!"
"Không đến mức đó." Lâm Uyên được khen đến ngượng ngùng. "Thật ra nguyên tắc chơi game khá đơn giản, trong lúc thu thập tài nguyên thì không quên xây dựng các loại cây vũ khí khác, quan trọng là phải biết lúc nào nên trồng hướng dương, lúc nào nên trồng vũ khí..."
"Học đệ thật là nhìn xa trông rộng!"
". . ." Bùi Khiêm thật sự không thể tưởng tượng nổi ông chủ một lời không hợp đã mua lại cả công ty của mình ---- mẹ nó lại là một vị đại năng liếm cẩu!
Cái trình độ chơi game cỡ này đến học sinh lớp một cũng làm được mà?!
"Cây đậu này quá mạnh rồi." Lâm Uyên chơi một lát, sau đó đưa ra ý kiến đầu tiên.
"Ta sẽ điều chỉnh lại số liệu..."
"Không cần phiền toái như vậy, ta đưa số liệu cho ngươi." Lâm Uyên trực tiếp đưa một phần tài liệu cho Bùi Khiêm.
Bùi Khiêm mở ra xem:
"Tên: Peashooter
Độ bền: 300
Công kích: 20
Tầm xa: bắn thẳng một đường về phía trước
Khoảng cách mỗi lần bắn: 1.4 giây
Giá mua: 100 mặt trời
Thời gian hồi: 7.5 giây
Có thể trồng trên cỏ, trên lá sen và chậu bông.
Đặc tính: mỗi lần công kích sẽ bắn ra một viên đậu..."
Tài liệu này có khoảng hơn bốn mươi loại cây trong Plants vs. Zombies được liệt kê chi tiết và cặn kẽ. Với ánh mắt của một người làm game chuyên nghiệp, Bùi Khiêm lập tức nhận ra những thiết kế này vô cùng hợp lý!
Hắn trợn tròn mắt hỏi: "Đây là bản thiết kế hoàn thiện của ngài sao?"
"Cứ coi là vậy đi." Lâm Uyên đáp lập lờ nước đôi.
Hắn muốn được chơi phiên bản game hoàn thiện nhất nên đã dành chút thời gian để chỉnh lý tài liệu. Đây là thông tin hắn có được từ việc mua lại trò chơi với Hệ thống. Nếu để đám người Bùi Khiêm tự mình mày mò thì quá mất thời gian.
"Ngài là thiên tài thiết kế game!" Bùi Khiêm thật lòng khen ngợi.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn gần như không thể tin nổi số liệu này lại do một vị nhạc sĩ và biên kịch viết ra.
Chờ đã.
Hình như Tiện Ngư còn biết vẽ! Bùi Khiêm đã tận mắt nhìn thấy Tiện Ngư tuỳ tiện vẽ vời đã tạo ra cảnh tượng khu vườn trong trò chơi một cách đơn giản và đẹp mắt, nếu không có trình độ hội hoạ cực cao thì không thể làm được điều này, cho nên thật ra Tiện Ngư còn là một hoạ sĩ?
Moá!
Vị đại lão này là thần tiên phương nào?
"Lát nữa ta sẽ gửi nhạc nền trò chơi cho ngươi."
"Vâng!" Bùi Khiêm hăng hái vô cùng. Bây giờ hắn đã xem Lâm Uyên là một nhà thiết kế game chuyên nghiệp.

Bình Luận

0 Thảo luận