Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Bài hát của Lan Lăng Vương chỉ dùng hơi bụng nên khi biểu diễn tạo ra âm lượng khá lớn, điều này hoàn toàn khác với việc vận dụng cao âm.
"Thất sách." Người Máy vừa ngồi xuống đã kể khổ. "Chúng ta đều chọn bài hát có cao âm, khán giả nghe nhiều hẳn là đã ngán muốn chết, cho nên trận này Cá Lớn rất có ưu thế nha."
"Đúng vậy."
"Sách lược sai lầm ghê!"
Hai vị ca sĩ mới bổ sung cũng đồng tình gật đầu.
Phao Phao Ngư cười khẽ một tiếng. Nàng đã đoán trước được lần này sẽ có không ít người hát cao âm, bởi vì Người Máy và Thiên Nga Trắng hiển nhiên là rất giỏi hát cao âm rồi, cho nên nàng cố tình chọn bài hát trữ tình Cá Lớn, đương nhiên trong đó còn có một nguyên nhân mà người khác không biết ----
Nàng muốn chứng minh một điều!
Phao Phao Ngư nhìn về phía Lan Lăng Vương, trong ánh mắt mang theo mấy phần buồn bực và bất mãn. Nàng hơi há miệng muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc cũng không nói gì, chỉ là chán nản tựa người vào lưng ghế.
Lúc này đạo diễn Đồng Thư Văn tiến vào, hắn cười híp mắt nói: "Trận đấu ngày hôm nay rất có giá trị tham khảo đối với chương trình, cảm ơn biểu hiện xuất sắc của các vị lão sư..."
Giá trị tham khảo? Cho các cuộc so tài tiếp theo?
Đồng Thư Văn không tiết lộ nhiều mà bắt đầu tuyên bố thứ hạng. Hạng nhì thuộc về Thiên Nga Trắng, có thể thấy dù hơi ngán cao âm nhưng khán giả vẫn rất thích nàng. Mà hạng ba thuộc về ca sĩ chọn bài hát đúng khẩu vị khán giả, Phao Phao Ngư.
Mọi người vỗ tay chúc mừng.
Trong đó Người Máy vừa vỗ tay vừa lẩm bẩm: "Ta đột nhiên có một dự cảm không hay, ta sẽ không bị loại đó chứ? Nếu thật là vậy thì mất mặt chết mất, bà nội sẽ đuổi ta ra khỏi nhà, ta vẫn còn mấy át chủ bài chưa xài tới đây!"
Người Máy đương nhiên không bị đào thải. Hắn xếp hạng tư, giống như Thiên Nga Trắng ở kỳ trước.
Lúc này mọi người lại nhìn về phía Lan Lăng Vương.
"Chúc mừng!" Đồng Thư Văn mỉm cười nói, "Lan Lăng Vương lão sư lại trở về ngôi vua rồi. Lần này không có ai chia sẻ ngôi vị này với ngươi. Hơn nữa số phiếu đợt này là số phiếu cao nhất trong cả ba kỳ tranh tài, trong đó phiếu của khán giả là 470, phiếu của giám khảo chuyên nghiệp là 90, phiếu của giám khảo chính là 150, tổng cộng 710 phiếu!"
Số phiếu này quả thật là cao nhất từ trước đến nay, chứng tỏ ca khúc kỳ này được hầu hết mọi người công nhận.
Tiếng vỗ tay vang lên. Đồng Thư Văn lại nhìn về phía hai ca sĩ mới bổ sung. Hai người đáng thương ngồi trên ghế sô pha, vốn là dự định đến đây hót vang một tiếng kinh người, ai ngờ ca sĩ trong chiến đội 1 toàn là đám biến thái, hai người lập tức bị buộc tới tuyệt cảnh.
Đồng Thư Văn cũng cảm thấy rất không nỡ nha.
Nhưng không nỡ cũng vô dụng, quy tắc vẫn là quy tắc. Cuối cùng người bị loại là Hùng Sư, rõ ràng số phiếu của hắn chỉ chênh lệch với Nguyệt Quý Hoa có một chút xíu.
Nói cách khác, nếu lần này người ra sân thứ hai là Nguyệt Quý Hoa thì nàng mới là người bị loại. Hôm nay dù là ai ra sân sau Lan Lăng Vương cũng đều phải chịu thiệt thòi.
"Thôi ta đi đây." Hùng Sư buồn bã đứng lên.
Chỉ tham gia được một kỳ trong Ca Sĩ Giấu Mặt là chuyện rất lúng túng đối với ca sĩ, nhưng tài không bằng người thì đành phải ngoan ngoãn đi tháo mặt nạ thôi. Mọi người cũng tò mò Hùng Sư là ai, kết quả sau khi tháo mặt nạ, mọi người mới phát hiện hắn là một ca sĩ tuyến một khá có danh tiếng tên là Mộc Thạch.
Khi An Hoành hỏi hắn có còn lời gì muốn nói, Mộc Thạch tuân theo truyền thống của chương trình, trực tiếp hát ra một câu:
"Bóng đêm lành lạnh, vì người mà nỗi nhớ thành sông..."
Toàn trường cười to. Lại thêm một người lành lạnh rồi.
Mọi người không khỏi cảm khái, không ngờ Hùng Sư lại là Mộc Thạch. Nguyệt Quý Hoa còn không nhịn được khen Mộc Thạch hát hay, ai ngờ đúng lúc này Lan Lăng Vương lại đột nhiên lắc đầu.
"Lan Lăng Vương lão sư!" Đồng Đồng không nhịn được, lập tức nhắc nhở.
Nàng cảm thấy nếu mình không ngăn cản thì e là Lan Lăng Vương lại nói ra mấy lời đắc tội với người khác. Nhưng Đồng Thư Văn lại rất thích gây sự, lập tức vui vẻ hỏi:
"Lan Lăng Vương lão sư có lời gì muốn nói sao?"
". . ."
Lâm Uyên nhìn Đồng Đồng, lại nhìn sang Đồng Thư Văn, cuối cùng cũng nói: "Vậy ta nói vài câu. Cao âm của Mộc Thạch lão sư rất có lực, nhưng hắn lấy hơi quá thường xuyên, bài hát này không thích hợp với hắn."
Người Máy tặc lưỡi.
Thiên Nga Trắng cười khẽ một tiếng.
Phao Phao Ngư trợn mắt không nói gì.
Nguyệt Quý Hoa lúng túng.
Lan Lăng Vương quả nhiên vẫn là Lan Lăng Vương, người chuyên nói thẳng mọi thứ. Hắn chưa bao giờ cân nhắc đến việc mình có đắc tội người khác hay không, dù cái miệng này của hắn đã gây
Bị anti nhiều quá nên không ngại nữa rồi?
Đồng Thư Văn bật cười ha hả, ở nơi này chỉ có một mình hắn biết thân phận thật của Lan Lăng Vương. Cho nên mặc kệ bây giờ Lan Lăng Vương đắc tội bao nhiêu người, chờ đến thời khắc hắn tháo mặt nạ ra thì chẳng còn là vấn đề nữa!
Ca Sĩ Giấu Mặt... nhưng lại có một "vị vua" ẩn hình nha.
"Đúng rồi..." Nở một nụ cười thiếu đạo đức xong, Đồng Thư Văn đột nhiên nói, "Sau khi ghi hình kỳ thứ tư thì các vị có thể nghỉ ngơi được rồi, tháng sau sẽ đến lượt tổ thứ hai. Hy vọng các vị có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt, khi nào đến lúc các vị ra sân, tổ chương trình sẽ thông báo kịp thời."
Mọi người gật đầu, hàn huyên thêm một lúc rồi ai về nhà nấy.
Phao Phao Ngư tiến vào xe mình đậu dưới bãi đỗ xe, nàng kéo rèm che lại rồi định tháo mặt nạ ra khiến người đại diện ngồi ở ghế lái hết cả hồn. "Ngươi cẩn thận một chút, đừng để bị nhìn thấy."
"Đeo mặt nạ không thoải mái."
"Vậy ngươi đeo kính mát lên."
Phao Phao Ngư gật đầu, nàng tháo mặt nạ ra để lộ gương mặt tinh xảo, nếu lúc này có người nhìn thấy chắc chắn sẽ nhận ra ngay đây chính là ----
Triệu Doanh Các!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận