Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Sau đó quay đầu đi tuyên truyền phim truyền hình nhà mình...
Đừng nói Tiện Ngư, ngay cả người qua đường cũng cảm thấy hành vi của Kim Bồi Văn là vô trách nhiệm.
Thân là anh em tốt của Sở Cuồng, sao Tiện Ngư nhịn được? Cho nên lần này hắn cố ý muốn báo thù cho Sở Cuồng đây mà!
Nghĩ vậy, tất cả mọi người không hề do dự mở bản nhạc tuyên truyền Ngộ Không lên nghe!
. . .
Trong một ký túc xá trường đại học nào đó.
Tiểu Siêu kích động nói: "Con trai, có thấy không, Tây Du Ký cũng ra phim truyền hình rồi, Ngư phụ tự mình mài dao chém các ngươi!"
Bên cạnh hắn, Tiểu Minh bĩu môi một cái.
Tiểu Minh và Tiểu Siêu là hai người bạn thân thiết, nhưng gần đây bọn hắn thường xuyên cãi nhau. Chuyện này có liên quan đến cuộc chiến giữa Tây Du Ký và Hồng Hoang.
Tiểu Minh thích Hồng Hoang, Tiểu Siêu thích Sở Cuồng.
Trước đó fan Hồng Hoang công kích Sở Cuồng tập thể, Tiểu Minh cũng hùa vào phun nước bọt không ít. Đương nhiên là Tiểu Siêu không vui.
Hắn là fan bướng bỉnh của Sở Cuồng, một mực bảo vệ Sở Cuồng hết lời. Sau đó Tây Du Ký phát hành, vô số loại giải mã tác phẩm xuất hiện, hiệp hội văn nghệ cũng chứng nhận khiến Tiểu Siêu hãnh diện vô cùng!
Ngay cả Tiểu Minh cũng phải thừa nhận Tây Du Ký quá xuất sắc. Cho nên Tiểu Minh trầm mặc.
Nhưng gần đây Tiểu Minh lại nhảy loi choi rồi. Hắn không ngừng nói đi nói lại một câu nói sưu tầm ở trên mạng để đả kích Tiểu Siêu: "Hồng Hoang là một loại văn hoá, có phim truyền hình cũng có âm nhạc, còn Tây Du Ký chỉ là một bộ tiểu thuyết mà thôi."
Fan Hồng Hoang gần đây đánh không lại fan Tây Du Ký sẽ thở ra một câu "Hồng Hoang là một loại văn hoá".
Tiểu Siêu không phục nói: "Sau này Tây Du Ký cũng sẽ có!"
Tiểu Minh cười: "Có thì có, nhưng rất khó để đi được tới độ cao như Hồng Hoang. Hồng Hoang mở mang nhiều năm như vậy sao Tây Du Ký có thể đuổi kịp trong một thời gian ngắn được."
Lần này đến lượt Tiểu Siêu trầm mặc.
Không ai có thể phủ nhận sức ảnh hưởng của Hồng Hoang, cũng như không ai có thể phủ nhận tiểu thuyết Tây Du Ký rất xuất sắc. Tuy đôi bên cãi cọ rất ầm ĩ nhưng bọn hắn vẫn rất tôn trọng sự thật này.
Kết quả là đúng lúc này, Tây Du Ký tuyên bố sẽ quay phim truyền hình, hơn nữa còn phát hành ca khúc tuyên truyền!
Tiểu Siêu lại tự tin hơn hẳn.
Không phải là phim truyền hình thôi ư? Chúng ta cũng có!
Không phải là ca khúc tuyên truyền thôi ư? Chúng ta cũng có!
Tự tin này là Sở Cuồng và Tiện Ngư mang đến cho Tiểu Siêu. Ai không biết Tiện Ngư rất lợi hại?
Tiểu Minh vẫn có chút không phục: "Bài hát Nhị Lang hát ra được hết tình cảm của Hồng Hoang, Tiện Ngư chỉ là bắt chước Hồng Hoang mà thôi..."
"Con trai, đừng nói nhảm nữa, nghe xong hãy lải nhải kẻo bị vả mặt!"
Tiểu Siêu cười lạnh một tiếng, trực tiếp mở bài Ngộ Không với âm lượng cả toà lầu ký túc xá đều có thể nghe được.
Đầu tiên là khúc nhạc dạo, sau đó giọng hát của Tiện Ngư vang lên:
"Trăng vẫy vùng giữa trời sao, đường dài dằng dặc. Cảnh sắc tàn úa, bóng hình cô độc nhòa dần."
"Ai nói ta thân thủ bất phàm, là ai khiến ta yêu hận đều khó khăn. Càng về sau ruột gan càng đứt đoạn."
"Thế gian hư ảo chính là không, chẳng màng ân oán. Giác ngộ thoát cõi mê, lục trần không đổi."
"Vừa giận dữ vừa buồn thương lại vừa điên cuồng. Là người, là quỷ hay là yêu, chẳng qua là trong lòng có tâm ma."
Tiếng hát lộ vẻ thê lương. Trong thê lương còn mơ hồ lộ ra hào hùng, kiên định và quật cường. Người nào chưa xem Tây Du Ký có lẽ sẽ không có cảm xúc gì đặc biệt, nhưng Tiểu Siêu và Tiểu Minh đều đã từng xem Tây Du.
Kèm theo ca từ và giai điệu, trước mắt hai người như hiện ra bóng hình của Tôn Ngộ Không, dù có mấy người đồng hành nhưng lại hết sức cô độc.
Giống như cảm ngộ của rất nhiều người về Tây Du Ký, cuộc đời Tôn Ngộ Không là một bản hợp ca buồn vui lẫn lộn.
"Sao hả?" Tiểu Siêu nhìn về phía Tiểu Minh.
Tiểu Minh giật giật khoé miệng: "Cũng không kém Nhị Lang bao nhiêu."
Thân là fan Hồng Hoang, Tiểu Minh rất thích bài hát Nhị Lang. Để hắn nói ra lời này đã là rất không dễ dàng.
Nhưng khi tiếng hát Tiện Ngư lại vang lên lần nữa, Tiểu Minh đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại:
"Gọi một tiếng Phật tổ, quay đầu chẳng thấy bờ. Quỳ lạy một người làm thầy, sống chết chẳng còn trong tay."
"Thiện ác nổi trôi, thế giới thật giả. Trần duyên tan hợp chẳng rõ ràng... khó dứt!!!"
Tiện Ngư sử dụng kiểu hát hí khúc, hai chữ "Phật Tổ" kia như đâm thẳng vào tâm linh Tiểu Minh!
Tới hai chữ "khó dứt", biểu tình Tiểu Siêu đã hoàn toàn thay đổi.
Lúc này đã đến đoạn điệp khúc:
"Ta cần thiết bổng để làm gì? Ta biết phép biến hóa thì sao chứ? Vẫn thấy bất an, vẫn thấy chán chường!"
"Kim cô còn ở trên đầu, nên lời muốn nói cũng đành thôi..."
Tiểu Minh và Tiểu Siêu đồng thời nổi da gà khắp người, hai người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều là chấn động!
Không chỉ có bọn họ, các bạn học ở chung trong ký túc xá đều không nhịn được nhìn về phía hai người, theo bản năng dỏng tai lên nghe.
Rất hot nha. Bài hát gì đây?
Ngày càng nhiều người lắng nghe, điệp khúc vẫn chưa kết thúc:
"Ta cần thiết bổng này để khiến quỷ ma choáng váng. Ta có phép biến hóa để khiến những thứ dơ bẩn hoảng loạn!"
"Đạp nát Lăng Tiêu, kiêu ngạo bất kham. Cõi đời hiểm ác, cuối cùng cũng khó thoát..."
Nhịp điệu trở nên bùng nổ, tiếng hát vang vọng cả tầng lầu ký túc xá!
Trong đó có một bạn học đang chơi Liên Minh Huyền Thoại. Nghe được bài Ngộ Không mà Tiểu Siêu phát, bạn học trở nên phấn khởi, tốc độ tay hoàn toàn bùng nổ ----
"Double kill!"
"Triple kill!"
"Quadra kill!"
"Penta kill!"
Bạn học này lần đầu tiên trong đời được Penta kill, hắn kích động rống to: "Penta rồi! Các con trai, ta penta rồi!"
Chính lúc này, bài hát cũng đã đi tới hồi kết thúc.
"Một gậy này ta đánh cho ngươi tan tành mây khói!"
(Link bài hát: youtube.com/watch?v=JN8RLNPA-X4)
Tiểu Minh nuốt nước miếng một cái...
Tiểu Siêu kích động run rẩy...
Khi toàn bộ ký túc xá bắt đầu truy hỏi Tiểu Minh và Tiểu Siêu xem bài này tên gì thì bài hát Ngộ Không đã bùng nổ trên mạng:
"Bài hát này quá ngầu rồi!"
"Còn hay hơn cả Nhị Lang!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận