Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 442: Ca từ kinh điển!

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Hoàn toàn không phải, khả năng ca hát của Giang Quỳ nàng cũng không thua kém bất kỳ ai.
Thứ nàng sợ chính là khí thế và danh tiếng nhiều năm ca hát của ca vương ca hậu. Đó mới là thứ đáng gờm nhất của bọn hắn.
Ngoài ra nàng chẳng sợ gì khác.
Các vị khúc phụ đứng sau lưng ca vương ca hậu sao? Tiện Ngư lão sư sẽ không kém ai.
Tuy hắn bị đánh giá là tiểu khúc phụ nhưng trong lòng tất cả mọi người đều hiểu, Tiện Ngư có cấp bậc của khúc phụ, hắn đã đánh bại không chỉ một vị khúc phụ có năng lực và trình độ. Tiện Ngư còn chưa chính thức trở thành khúc phụ chẳng qua là vì số lượng tác phẩm chưa đủ và còn nhỏ tuổi mà thôi.
Tiện Ngư lão sư có thể dùng thân phận không phải là khúc phụ để chiến thắng nhiều khúc phụ như vậy, tại sao nàng không thể dùng thân phận không phải ca vương ca hậu để chiến thắng ca vương ca hậu chứ?
Nói mình chưa phải là ca sĩ tuyến một chẳng qua chỉ là cái cớ biện minh cho sự hèn nhát của bản thân thôi.
Dù đứng từ góc độ nào thì nàng cũng chỉ cách ca sĩ tuyến một có một tầng giấy, đâm một cái là rách.
Giờ khắc này, Giang Quỳ sinh ra dũng khí lớn lao vô cùng. Dũng khí của nàng là do Tiện Ngư lão sư mang lại.
"Tiện Ngư lão sư chọn ta chứng tỏ trong lòng hắn, ta không thua kém gì các ca vương ca hậu khác. Nếu ta cô phụ hắn chính là ta đang khinh nhờn âm nhạc của mình."
Trong mắt Giang Quỳ lúc này là một mảnh thanh minh.
Ngay cả nàng cũng không biết, khí thế nghé con không sợ hổ này sẽ giúp nàng đi được bao xa trong tương lai.
. . .
Lâm Uyên không gọi Giang Quỳ đến tập hát, chỉ thông báo trước để nàng chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Hắn không hề có suy nghĩ nhất định phải dùng Giang Quỳ để chứng minh bản thân mình, chẳng qua là vì bài hát mà hắn chuẩn bị cho tháng 12 rất thích hợp với giọng hát của Giang Quỳ.
Từ lúc ban đầu lựa chọn Giang Quỳ biểu diễn Cá Lớn, Lâm Uyên đã coi trọng giọng hát của nàng. Sau đó tuy không tham dự vào con đường âm nhạc của Giang Quỳ nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn nghe các bài hát của nàng.
Vào thời điểm Phong Thạc bắt đầu viết ca khúc cho Giang Quỳ, Lâm Uyên có thể cảm nhận rất rõ ràng giọng hát của Giang Quỳ trưởng thành rồi. Hắn tin chắc tiềm lực và hạn mức tối đa của nàng cao vô cùng!
Thậm chí Lâm Uyên có thể thấy trên thân Giang Quỳ có bóng dáng của hai nữ ca sĩ vô cùng lợi hại của Trung Quốc...
Người khác thấy Lâm Uyên từ bỏ mùa giải tháng 11, chuyển sang phát hành bài hát vào tháng 12 là đang đi trên dây thép, thậm chí nghĩ hắn sẽ từ bỏ Giang Quỳ.
Chỉ có Lâm Uyên biết hắn không hề có ý đánh cược cái gì, hắn rất có lòng tin vào bài hát tiếp theo.
Đương nhiên, không chỉ mỗi Giang Quỳ cần chuẩn bị, Lâm Uyên cũng cần.
Sau khi bảo Cố Đông thông báo cho Giang Quỳ chuẩn bị lên bảng vào tháng 12, bản thân Lâm Uyên lại vùi mình vào phòng làm việc, bắt đầu chế tác bài hát.
Hắn đã chọn xong ca khúc với Hệ thống. Hiện tại phải tiến vào phòng thu âm để soạn nhạc.
Quá trình soạn nhạc giống như là mặc quần áo trang điểm cho ca khúc. Trong quá trình này, kỹ thuật viên ghi âm đương nhiên sẽ nghe được ca khúc chuẩn bị cho tháng 12 của Lâm Uyên.
Kết quả.
Khi vị kỹ thuật viên thấy được ca từ của bài hát, thân là người thường xuyên hợp tác với khúc phụ Dương Chung Minh nhưng hắn vẫn không kềm lòng được mà lui về sau một bước, loạng choạng ngồi xuống ghế, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Uyên với ánh mắt đầy vẻ sùng bái:
"Tiện Ngư lão sư, ca từ này là một trong những ca từ lợi hại nhất ta từng thấy."
Ánh mắt như thế hắn chỉ từng dành cho Dương Chung Minh lão sư, thậm chí ngay cả các khúc phụ như Trịnh Tinh cũng chưa từng làm hắn rung động đến mức này.
Mà Lâm Uyên là vị nhạc sĩ thứ hai trong Tinh Mang khiến hắn tâm phục khẩu phục.
Lâm Uyên không nhịn được nói: "Bản nhạc cũng không tệ đâu."
Kỹ thuật viên ghi âm bật cười gật đầu: "Vì bài đánh giá của báo Văn Nghệ mấy hôm trước nên ngài mới viết ra ca từ lợi hại như vậy sao? Bọn họ nói năng lực soạn nhạc của ngài lợi hại hơn viết ca từ, ngay cả Nghê Hồng Vũ cũng nói như vậy, cho nên ngài mới không nhịn nữa mà viết ra ca từ chứng minh bọn họ nghĩ sai rồi đúng không?"
"Không phải."
"Vậy ta sẽ coi như là không phải." Kỹ thuật viên ghi âm cười xán lạn, không phải... mới là lạ đó!
Tiện Ngư là người trẻ tuổi, đương nhiên sẽ có sự khinh cuồng và nhiệt tình không giấu được.
Nếu Nghê Hồng Vũ không lên tiếng nói rằng Tiện Ngư soạn nhạc tốt hơn viết lời thì sao Tiện Ngư lại ném ra một quả bom nguyên tử như vậy?
Nếu Nghê Hồng Vũ nhìn thấy ca từ của bài hát này, chỉ sợ người viết lời nhạc đỉnh cấp của Lam Tinh này cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
Đương nhiên kỹ thuật viên ghi âm cảm thấy vui vẻ đến thế còn có một lý do khác, đó là vì việc hắn có thể tham dự vào việc đắp nặn ra ca khúc như vậy là chuyện vô cùng vinh hạnh!
Nếu được tham dự vào việc thu âm một ca khúc kinh điển, lý lịch của bọn hắn sẽ thêm một phần vinh dự.
"Giang Quỳ thật có phúc nha."
Kỹ thuật viên ghi âm nhìn bản ca từ với vẻ kích động không thể giấu được.
. . .
Lâm Uyên đương nhiên hiểu được vị kỹ thuật viên này rung động cỡ nào.
Bởi vì kiếp trước khi lần đầu tiên nghe được bài hát này, hắn đã vô cùng sùng bái và yêu thích, ca từ của nó chính là thần tác ngay từ câu đầu tiên:
Mấy lúc có trăng thanh?
Nâng chén hỏi trời xanh...
Nếu không phải người viết lời cấp đại sư thì làm sao viết ra được câu từ như thế?
Đúng vậy, ca khúc lần này mà Lâm Uyên chuẩn bị chính là Thuỷ Điệu Ca Đầu đại danh đỉnh đỉnh!
Lời thơ: Đông Pha cư sĩ Tô Thức - Tô Đông Pha!!
Tô Thức là một vị tài tử tinh thông cầm kỳ thi hoạ thời Tống, nhất là bài thơ Thuỷ Điệu Ca Đầu nổi tiếng ai ai cũng thích đã được lưu truyền vô số năm, trở thành tác phẩm kinh điển!

Bình Luận

0 Thảo luận