Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 646: Tổ sư gia quảng trường múa

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Ta không có tự nguyện nha!"
"A a a, mẹ ta sẽ bẻ cổ ta mất nếu ta không nghe lời!"
"Mẫu hậu đại nhân quá cường đại!"
"Ta không dám phản kháng..."
Bình luận nhảy lên cực nhanh, mọi người khiếp sợ phát hiện ra một sự thật: bài hát này có lực sát thương mạnh đến vô cực đối với các bác gái!
Đây là lực lượng đến từ các bà mẹ.
Tục hả?
Lại phèn?
Không quan trọng.
Quan trọng là các bác gái thích nha!
Trong một gia đình nào đó.
Một bác gái lấy điện thoại ra gửi voice chat vào nhóm các chị em cùng múa ở quảng trường: "Mấy chị em, chiều nay chúng ta đổi bài hát!"
Trong nhóm, bác gái huấn luyện múa cũng lên tiếng: "Ta sẽ chỉ đạo mọi người múa bài mới!"
Có người mờ mịt hỏi: "Đổi thành bài nào cơ?"
Vô số bác gái cùng đồng thanh đáp: "Tối Huyễn Dân Tộc Phong!"
Chiều hôm đó.
Một bài Tối Huyễn Dân Tộc Phong càn quét toàn bộ các quảng trường múa!
Chiều hôm đó.
Các bác gái khắp bốn châu Tần Tề Sở Yến đều đã tìm được hành khúc thuộc về bọn họ!
. . .
Tại hiện trường.
Từ khán giả đến ca sĩ đến nhóm nhạc sĩ đều khiếp sợ trợn tròn mắt!
Số phiếu của Tối Huyễn Dân Tộc Phong quá kinh khủng, gần 100 triệu người bình chọn cho Tiện Ngư, mịa nó đây là sân khấu cao cấp nhất Lam Tinh hay gì?
"Ha ha ha!" Trịnh Tinh che mặt cười ra nước mắt, Dương Chung Minh cũng cười khổ không thôi.
Các ca sĩ vừa thảo luận vừa cười sặc sụa. Một bài hát đậm chất "quê" như vậy mà lại giành hạng nhất, hơn nữa còn nghiền ép các bài hát khác, thiên lý ở đâu nha? Các nhạc sĩ cũng rất muốn khóc, tuy bài hát của Tiện Ngư không có đơn giản như mặt ngoài, dù là giai điệu hay ca từ đều mang tính tẩy não, nhưng ngươi dùng loại bài hát này để giành hạng nhất cũng quá mẹ nó quỷ dị rồi!
"Xin chúc mừng!"
An Hoành cười nói: "Ta vừa mới nhận được thông báo của tổ đạo diễn, bài hát này được rất nhiều nữ giới từ 35 tuổi trở lên bình chọn, ngoài ra các cư dân mạng cũng đang lên án rằng bọn họ phụng mệnh mẫu thân đại nhân bỏ phiếu cho Tối Huyễn Dân Tộc Phong."
Trong lòng mọi người lập tức có mười ngàn con thảo nê mã chạy qua!
Mà lúc này Nguỵ Hảo Vận đã vui đến không khép miệng lại được, nàng biết số phiếu cao như vậy là có ý nghĩa gì. Cho dù bây giờ nàng rời khỏi chương trình thì chỉ riêng thành công của bài hát này đã khiến nàng lời to rồi!
Mau nhìn đi! Đây chính là phong cách của ta! Đây là bài hát Tiện Ngư lão sư sáng tác riêng cho ta! Không phải các ngươi nói ta "quê" sao, vậy số phiếu này đã đủ để các ngươi thừa nhận âm nhạc của ta chưa?
Nguỵ Hảo Vận rất kích động. Nguỵ Hảo Vận mừng như điên.
Phong cách âm nhạc của nàng vốn bị nhận định là quá quê mùa, dù nàng là ca sĩ tuyến một nhưng không được các khúc phụ ưa thích, gần như chẳng có ai nguyện ý hợp tácvới nàng.
Mà bây giờ tiểu khúc phụ Tiện Ngư xuất thủ, trực tiếp khiến Nguỵ Hảo Vận nghênh đón thời khắc vinh quang nhất trong sự nghiệp. Bây giờ nàng đã vững tin phong cách của nàng không có vấn đề, nếu gặp được loại nhạc sĩ đỉnh cấp như Tiện Ngư thì nàng cũng có thể tàn sát bảng xếp hạng âm nhạc như thường!
Tuyến một?
Ca vương?
Ca hậu?
Mặc kệ sau này thế nào thì giờ khắc này Tối Huyễn Dân Tộc Phong của nàng cũng đã đánh ngã bọn hắn, sau này nó sẽ trở thành tác phẩm tiêu biểu nhất của Nguỵ Hảo Vận nàng!
. . .
Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, Lâm Uyên trở về nhà, phát hiện hôm nay mẹ đi vắng, bữa tối đều là do chị Lâm Huyên nấu.
"Mẹ đâu rồi?" Hắn vừa ăn cơm vừa hỏi.
Lâm Huyên đáp: "Đến quảng trường múa."
Lâm Dao đáp: "Đi dự đại hội võ lâm."
Lâm Uyên gật gật đầu, không suy nghĩ nhiều.
Cơm nước xong hắn dắt Nam Cực ra ngoài tản bộ, kết quả chưa đi được bao xa đã thấy phía trước là quảng trường múa với đủ loại cờ xí nhiều màu sắc, một nhóm các bác gái đang nhảy múa rất vui vẻ.
Thị lực của Lâm Uyên không tệ, hắn nhìn thấy mẹ mình đứng ở hàng thứ ba, động tác nhảy đều đặn đủ chuẩn, bà còn giả vờ như không thấy ông bác kế bên hay liếc nhìn mình. Chỉ là nền nhạc không đúng lắm...
"Đất trời mênh mông là tình yêu của ta! Dưới chân núi xanh rờn có muôn hoa đua nở..."
Lâm Uyên trợn tròn mắt.
Dù biết bài hát này ở trên địa cầu rất được các cô các mẹ ưa chuộng, có thể nói là nhạc kinh điển trong quảng trường múa, nhưng hắn không ngờ mới ban nãy phát sóng mà bây giờ các bác gái đã đưa vào sử dụng nhanh như vậy!
Hắn yên lặng rời đi.
Nam Cực rất hưng phấn, Lâm Uyên mà không giữ dây xích nó lại thì chắc nó đã nhảy xổ vào đám người cùng múa may quay cuồng rồi. Dù bị Lâm Uyên miễn cưỡng kéo đi thì bước chân của Nam Cực cũng tung tăng hơn bao giờ hết.
Lúc xoay người, Lâm Uyên rõ ràng còn nghe được tiếng nhạc tẩy não của Tối Huyễn Dân Tộc Phong, nghe được ba chữ hát đệm của mình ra rả bên tai: "Ở! Lại! Đây!"
Trên thực tế, thứ mà Lâm Uyên chứng kiến chỉ là một góc của toà núi băng. Khi ca khúc Tối Huyễn Dân Tộc Phong được ca vang trên sân khấu, tối hôm đó bài hát này đã càn quét khắp các quảng trường múa ở bốn châu Tần Tề Sở Yến rồi.
. . .
Bốn châu thất thủ!
Bài hát này như một con virus điên cuồng lan truyền khắp dân gian.
Mặc kệ là người đó có xem chương trình Bài Hát Của Chúng Ta hay không, chỉ cần vừa bước chân ra đường là kiểu gì cũng sẽ nghe được bài hát Tối Huyễn Dân Tộc Phong, mà tỷ lệ rất cao là đến từ quảng trường múa!
Trên internet, đám cư dân mạng đều dở khóc dở cười.
"Khắp nơi đều là Tối Huyễn Dân Tộc Phong!"
"Tiện Ngư ngươi mau nhìn xem ngươi đã làm cái gì nha!"
"Ngươi tẩy não khán giả Bài Hát Của Chúng Ta còn chưa đủ, bây giờ muốn tẩy não toàn bộ Lam Tinh luôn sao?"
"Ta hoàn toàn tâm phục khẩu phục trước tài hoa của Tiện Ngư rồi. Mẹ nó bây giờ ai còn dám nói Tiện Ngư chỉ có thể viết nhạc cao nhã hay dương xuân bạch tuyết thì ta là người đầu tiên chống đối hắn!"
"Tiện Ngư, ta nguyện gọi ngươi là tổ sư gia quảng trường múa!"

Bình Luận

0 Thảo luận