Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 958: Blog v.s Bộ Lạc

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:28
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Kim Mộc nói, "Lúc trước đệ nhất nhân là Trường Cầm, nhưng tuổi tác ông ta đã cao, lại phong bút từ mấy năm trước nên sức ảnh hưởng không còn, rốt cuộc đến nay bị Phi Hồng vượt qua. Bộ Lạc mời vị này ra tay nhất định có thể hấp dẫn một lượng truy cập lớn, bây giờ Blog chỉ có thể dựa vào Sở Cuồng ngươi mà thôi."
"Hiện tại ta đang xếp hạng thứ mấy?"
"Hạng mười."
Lâm Uyên mở điện thoại ra tra tìm thông tin, quả nhiên thấy được tên Sở Cuồng đứng ở vị trí thứ mười.
"Ta còn chưa rớt hạng à?"
Lâm Uyên kỳ quái nói, sau khi năm châu thống nhất thì đáng lý ra hắn phải tuột hạng mới đúng.
Kim Mộc cười đáp: "Không cần nghi ngờ, tuy số lượng tác phẩm truyện ngắn của ngươi khá ít nhưng những bộ từng phát hành đều được độc giả đánh giá cao, nhất là bộ truyện ngắn Dây Chuyền, dù đã phát hành lâu như vậy nhưng vẫn được công chúng ghi nhớ."
Lâm Uyên bừng tỉnh. Thì ra là như vậy.
Có lẽ khi mới phát hành, lượng tiêu thụ của Dây Chuyền có thể bị các truyện ngắn khác đuổi kịp, nhưng chờ đến vài năm sau mới biết ai hơn ai. Trong lòng mọi người bây giờ vẫn còn nhớ tới Dây Chuyền, mà những tác phẩm kia theo thời gian lại mất dần đi ánh hào quang.
Có lẽ chờ thêm vài năm, loại tác phẩm như Dây Chuyền sẽ càng có sức ảnh hưởng hơn. Dù sao đây cũng là tác phẩm tiêu biểu rất kinh điển của Guy de Maupassant nha.
Tiếp tục nhìn lên, Lâm Uyên thấy tên của Phi Hồng nằm ở vị trí thứ năm, mà Phùng Hoa thì ở vị trí thứ mười một, vừa hay ở ngay bên dưới tên Sở Cuồng.
Đây là bảng danh sách do hiệp hội văn nghệ làm ra, rất được ngoại giới công nhận. Chẳng trách Phi Hồng muốn đăng tác phẩm mới bên Bộ Lạc lại khiến Blog lo lắng như lâm đại địch.
"Ta biết rồi."
Bây giờ Lâm Uyên là cổ đông của Blog, đôi bên cùng chung lợi ích, thời điểm này hắn không thể tiếp tục lười biếng.
Sở Cuồng cũng nên ra ngoài hoạt động gân cốt một chút rồi. Huống chi sau sự kiện của Ảnh Tử thì ba bí danh của Lâm Uyên đều trở thành đối thủ của Bộ Lạc.
Lần này nên viết bộ truyện ngắn nào đây?
. . .
Bên ngành văn học Blog.
Một đám biên tập đang nhíu mày sầu lo. Có người thở dài nói: "Chắc ngành chúng ta sẽ bị lãnh đạo mắng chết."
Bộ Lạc và Blog là đối thủ truyền kiếp. Đôi bên thường xuyên tổ chức các sự kiện để đối kháng nhau nhưng dù sao Bộ Lạc cũng là nền tảng lớn nhất Lam Tinh, hợp tác với nhiều tác giả viết truyện ngắn hơn nên nhiệt độ sự kiện vẫn luôn nghiền ép Blog.
Cũng vì thế mà ngành văn học Blog bị lãnh đạo mắng không biết bao nhiêu lần.
Tuy đánh không lại Bộ Lạc nhưng trước giờ Blog vẫn có thể cắn răng chống đỡ, không flop hoàn toàn nên dù có bị mắng cũng không đến mức nghiêm trọng.
Nhưng lần này thì khác rồi!
Ai mà ngờ được Bộ Lạc mời Phi Hồng tới chứ! Đối phương chính là Phi Hồng nha, bây giờ hắn là tác giả viết truyện ngắn có sức ảnh hưởng nhất ở Tần châu!
Được người như vậy giúp đỡ, sự kiện viết truyện ngắn kỳ sau của Bộ Lạc chắc chắn sẽ hot đến nổ tung! Blog muốn cắn răng chống cự cũng không nổi nữa.
"Làm sao mà đánh lại!"
"Hoàn toàn không phải đối thủ của bọn hắn, chúng ta sẽ bị giày xéo thê thảm."
"Trừ phi Blog cũng mời được tiểu thuyết gia viết truyện ngắn có vị trí cao hơn Phi Hồng về."
"Hạng cao hơn Phi Hồng chỉ có bốn người, tổng biên tập đã liên hệ với bọn hắn nhưng gần đây bọn hắn không có tác phẩm nào. Viết truyện ngắn cần nhất chính là linh cảm, không phải muốn viết là viết được. Huống chi bốn vị kia đều rất xem trọng địa vị của mình, nếu không nắm chắc có thể chiến thắng Phi Hồng thì sẽ không dễ dàng ra tay, lỡ như thua sẽ ảnh hưởng đến vị trí trên bảng xếp hạng."
"Hầy."
"Chờ tin từ tổng biên tập đi, hắn nói sẽ nghĩ biện pháp, nói không chừng vẫn còn hy vọng." Mọi người thở dài não nề.
Đúng lúc này tổng biên tập đi tới, mọi người lập tức nhìn về phía đối phương.
"Lão đại, đã nghĩ ra biện pháp gì chưa?"
"Vội cái gì, trời còn chưa sập xuống đâu!"
Tổng biên tập vừa nhìn thấy đám nhân viên ủ rũ như quả cà thối lập tức muốn nổi giận, nhưng hắn biết mọi người đều bị áp lực nên chỉ thở dài một tiếng, giọng nói trở nên hoà hoãn hơn:
"Vấn đề không lớn. Ta vừa mới liên hệ với Sở Cuồng lão sư, hắn đã đồng ý sẽ ra tay."
Nghe vậy đám biên tập viên đều mừng rỡ không thôi.
"Sở Cuồng lão sư chịu xuất thủ sao?"
"Đúng nhỉ, sao ta có thể quên mất Sở Cuồng lão sư! Bây giờ hắn là người của Blog mà!"
"Lúc trước khi Sở Cuồng lão sư còn ở bên Bộ Lạc đã đánh bại chúng ta rất nhiều lần, thực lực của hắn như thế nào chúng ta đều hiểu rõ ràng."
"Blog được cứu rồi!"
"Sở Cuồng lão sư đúng là lúc nào cũng có thể lấy ra tác phẩm mới."
"Rõ ràng viết truyện ngắn khó nhằn như vậy mà hắn lại đồng ý rất đơn giản, lúc trước chúng ta làm đối thủ của hắn đúng là số khổ."
"Bây giờ đến phiên Bộ Lạc phải đau đầu xem nên đối kháng với Sở Cuồng thế nào!"
"Chờ đã, trên bảng xếp hạng tác giả truyện ngắn Sở Cuồng chỉ đứng hạng mười, mà Phi Hồng đứng hạng năm lận, có thể đánh được thật sao?" Có người lo lắng hỏi.
Tổng biên tập cười nói:
"Có đánh được không thì tính sau, mục tiêu trước mắt của chúng ta không phải là đánh bại Bộ Lạc mà là đảm bảo bên Blog có lượng truy cập không quá kém, cứ giống như trước đây không cho Bộ Lạc độc quyền là đủ. Các ngươi cảm thấy danh tiếng của Sở Cuồng không làm được điều này sao?"
Đúng vậy. Blog chỉ cần đảm bảo Bộ Lạc không thể độc quyền chiếm hữu lượng truy cập là được.
Kết cục này vẫn tốt hơn nhiều so với việc bị Bộ Lạc nghiền ép! Huống chi ai dám nói Sở Cuồng lão sư không đấu lại Phi Hồng? Tuy xếp hạng của Sở Cuồng không cao bằng Phi Hồng nhưng đừng quên Phi Hồng đã vào nghề bao nhiêu năm, có bao nhiêu tác phẩm, mà Sở Cuồng mới viết truyện ngắn được bao lâu?
Chương 959:

Bình Luận

0 Thảo luận