Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 533: Giọng hát ta từng hận

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Thanh quản của Lâm Uyên từng bị thương khiến hắn không thể nào ca hát được nữa, bởi vì chất giọng đó không từ tính mà lại còn khàn khàn. Lúc bình thường nói chuyện sẽ không quá rõ ràng, nhưng khi hát lên thì chất khàn đó có sửa cách nào cũng không mất.
Về lý thuyết thì chất giọng đó không tệ, cũng rất cuốn hút, nhưng vấn đề là...
Chất giọng đó không trụ lâu được!
Nguyên chủ rất nhiệt tình ca hát, Lâm Uyên cũng đã từng thử dùng chất giọng khàn này để tập hát, nhưng mỗi lần sử dụng thì cổ họng đều đau đớn, dùng càng lâu thì đau càng nhiều, cổ họng như sắp bị xé rách.
Nói cách khác, chất giọng đó tuy khàn nhưng rất cuốn, có điều lại không xài được, mỗi lần xài là đau như sắp chết tới nơi!
Có một lần Lâm Uyên cố gắng dùng giọng này để hát hai bài, có thế thôi mà đêm đó hắn đã bị viêm họng rất nghiêm trọng, đến cơm cũng không nuốt nổi, phải nghỉ dưỡng suốt một tuần mới có thể nói chuyện trở lại.
Đây là lý do Lâm Uyên từ bỏ giấc mộng làm ca sĩ.
Làm gì có ca sĩ nào hát một bài hoàn chỉnh cũng không xong?
Ngoài ra...
Người khác cảm thấy Lâm Uyên ít nói. Thật ra trước khi bị hỏng cuống họng thì hắn vẫn nói chuyện rất bình thường, hoàn toàn không phải kiểu tích chữ như vàng như bây giờ.
Đáng tiếc sau khi cuống họng bị hỏng, hắn không thể nói nhiều như trước, bởi vì cổ họng rất dễ bị tổn thương.
"Ừm."
"Ồ."
"Được."
Nghe có vẻ rất lạnh lùng cao ngạo, nhưng đây là chuyện bất khả kháng. Đại đa số thời điểm hắn thích giữ im lặng hơn.
Khoảng thời gian trước Hệ thống chữa trị giọng nói cho Lâm Uyên, giọng hắn lại trở về như trước kia, tràn đầy từ tính. Cho nên Lâm Uyên mới theo bản năng cho rằng cái giọng khàn kia đã biến mất rồi.
Cũng không có gì phải tiếc. Giọng khàn không tồi, nhưng xài không được thì cũng chả có ý nghĩa gì.
Nhưng bây giờ bóng người này lại nói giọng khàn của hắn còn chưa biến mất!
"Ừ." Như đoán được suy nghĩ của Lâm Uyên, bóng người nhàn nhạt nói, "Giọng nói này vẫn ẩn giấu trong thanh quản của ngươi, bây giờ ngươi vẫn có thể dùng tới nó."
Lâm Uyên: ". . ."
Cho nên thật ra mình có tới ba giọng hát?
Hệ thống chữa trị cuống họng cho mình, trả về chất giọng cũ nhưng không xoá đi chất giọng khàn kia?
"Ta thử xem."
Tim Lâm Uyên đập thình thịch. Nếu có thể dùng tiếp chất giọng này thì tốt rồi, Lâm Uyên sẽ có ba loại âm thanh: một giọng nam chính từ tính, một giọng nữ linh hoạt kỳ ảo, một giọng trầm khàn đầy cuốn hút.
Đây là một loại cám dỗ mà không có ca sĩ nào có thể từ chối!
Lâm Uyên không nhịn được hát lên, đó là một bài hát kinh điển của Lam Tinh cần dùng tới giọng khàn. Nhưng hát được câu đầu tiên, hắn khẽ lắc đầu. Vẫn là giọng chính.
Hắn hồi tưởng lại chất giọng khàn kia, cố gắng thử phát ra tiếng hát nhưng vẫn thất bại.
Lâm Uyên không nhịn được nhìn về phía bóng người, gia hoả này không phải là đang lừa mình đó chứ?
"Đừng có nhìn ta." Bóng người nói, "Đây nhất định không phải chuyện dễ dàng, bởi vì trong tâm lý ngươi vẫn còn rất hận giọng hát kia."
Lâm Uyên bất đắc dĩ. Quả thật là hắn hận nó, bởi vì nó mà hắn không cách nào ca hát được nữa, nó luôn thời thời khắc khắc nhắc Lâm Uyên nhớ rằng cổ họng mình vô dụng rồi.
Lâm Uyên tiếp tục thử, rồi lại thất bại, hết lần này đến lần khác.
"Tiếp tục!" Bóng người kia vẫn lạnh nhạt nói.
Lâm Uyên đột nhiên hỏi: "Tập luyện nhiều có làm ảnh hưởng đến giọng chính của ta không?"
Hệ thống đáp: "Nơi này là không gian ý niệm của Hệ thống, sẽ không làm hỏng cuống họng của ngươi. Những thứ ngươi học được ở đây cũng phải trở về hiện thực luyện tập mới có thể thông thấu được."
Lâm Uyên gật đầu. 50 triệu này xài rất đáng, ở nơi này dù có tập luyện quá độ cũng không làm hỏng thanh quản, vậy hắn có thể hoàn toàn thả lỏng rồi.
Tiếp tục luyện tập!
Sự cố chấp từ trong xương đã bị kích phát ra, không biết thời gian trôi qua bao lâu, Lâm Uyên liên tục nếm trải cảm giác thất bại mà rất lâu rồi hắn không có được.
Sau n lần thất bại, Lâm Uyên không hoài nghi Hệ thống mà bắt đầu hoài nghi chính mình. Niềm tin của hắn bị dao động, hắn thậm chí còn không dám lên tiếng.
Lâm Uyên trầm mặc. Bóng người thấy vậy cũng im lặng theo, không thúc giục nữa.
Trong cơn hoảng hốt, Lâm Uyên chợt nhớ tới một chuyện từng xảy ra trong quá khứ.
Đó là cảnh tượng trong một bệnh viện. Lâm Uyên nằm trên giường bệnh, mở mắt nhìn lên trần nhà với vẻ mờ mịt.
Xa xa có giọng nói đứt quãng vang lên. "Cũng may mà đến bệnh viện kịp thời, nếu không thì mạng cũng không giữ được..."
"Chúng ta sử dụng một số loại thuốc có tính kích ứng, thân thể hắn sẽ sưng phù một khoảng thời gian. Bệnh tình lần này tuy đã khống chế được nhưng vẫn để lại hậu quả nghiêm trọng..."
"Nghe nói hắn là sinh viên hệ thanh nhạc..."
"Thật xin lỗi, sau này hắn không thể ca hát được nữa. Nhưng so với tính mạng thì cuống họng bị hỏng cũng không sao, ít nhất hắn còn có thể nói chuyện..."
Lâm Uyên đang nằm trên giường bệnh đột nhiên cố nén đâu đớn ngồi dậy. Hắn há miệng.
Hắn đang hát.
Nhưng khi giọng hát vừa phát ra, cuống họng truyền tới cơn đau đớn kịch liệt. Hắn mặc kệ đau đớn, nhưng lại kinh hoàng phát hiện giọng hát của mình trở nên vô cùng xa lạ.
Tinh thần phục hồi, nhìn không gian ảo của Hệ thống, ánh mắt Lâm Uyên có chút đau thương.
Theo bản năng, Lâm Uyên mở miệng hát mấy câu.
Lần này trong không gian ảo vang lên một giọng hát trầm khàn với vẻ thương cảm, giống hệt giọng hát hắn từng phát ra khi ngồi trên giường bệnh.
Điểm khác biệt duy nhất chính là, cổ họng Lâm Uyên không còn đau nữa.
Hắn đã tìm được giọng hát thứ ba của mình.
"Bước kế tiếp chúng ta sẽ học cách trộn âm. Nếu ngươi có thể lợi dụng ba loại giọng hát và trộn chúng lại với nhau thì sẽ tạo thành hiệu quả kỳ diệu..." Bóng người lại bình thản lên tiếng.
Hai mắt Lâm Uyên sáng lên. Sau khi có được giọng nữ Lâm Uyên đã có ý tưởng muốn tập trộn âm, có hai loại giọng hát mà không trộn âm thì quá đáng tiếc rồi, huống chi bây giờ hắn còn có tới ba giọng!
"Tan học." Bóng người nói tiếp, "Việc pha trộn ba loại giọng hát không phải chuyện một sớm một chiều. Trước tiên ngươi phải nắm vững giọng khàn đi đã, nếu không quá trình trộn âm sẽ không được hoàn mỹ."

Bình Luận

0 Thảo luận