Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 800: Tiện Ngư cướp trà của chủ tịch!

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:09
"Có qua có lại." Lâm Uyên không bịa lý do gì phức tạp, chỉ đáp đơn giản như vậy.
". . ."
Có qua có lại?
Trong lúc nhất thời Lý Tụng Hoa cũng không biết nên phản ứng thế nào, hắn chỉ cảm thấy nội tâm mình đang run rẩy không ngừng.
Tiện Ngư chính là Sở Cuồng!!!
Tin tức này hoàn toàn khiến Lý Tụng Hoa ngơ ngác, sau đó là mừng như điên, cơn hưng phấn quét sạch từng tế bào trên thân thể hắn!
Lâm Uyên ngồi ở trước mặt hắn đã không còn là một con người mà biến thành mỏ vàng lập loè phát sáng!
Vì lôi kéo Tiện Ngư, hắn bỏ ra 10% cổ phần, dù có quyết đoán cỡ nào thì cũng có chút đứt ruột đứt gan. Nhưng giờ phút này, Lý Tụng Hoa chẳng còn thấy tiếc dù chỉ một chút!
10% cổ phần của hắn không chỉ bắt lại một Tiện Ngư mà còn tóm thêm cả Sở Cuồng!
Nam Tiện Ngư bắc Sở Cuồng...
Hai thiên tài khiến Trung châu phải kiêng kỵ hoá ra lại là cùng một người, mà còn là người của Tinh Mang! Tin tức này nếu truyền ra ngoài e là toàn bộ Lam Tinh đều phải chấn động!
Mà giờ khắc này, một mình Lý Tụng Hoa phải chịu đựng cơn đại địa chấn, chẳng thể trách hắn lại thất thố như vậy. Hai thiên tài mà Lý Tụng Hoa coi trọng nhất hoá ra lại là một, bây giờ hai chữ "coi trọng" chẳng còn đủ để mô tả thái độ của Lý Tụng Hoa với Lâm Uyên!
Giờ khắc này, tầm quan trọng của Lâm Uyên trong mắt Lý Tụng Hoa đã cao vùn vụt như mây!
Sau này Tinh Mang có thể mất đi bất kỳ ai, duy chỉ có Lâm Uyên là hắn phải ôm cho thật chặt!
Vừa mừng vừa sợ là cảm giác của Lý Tụng Hoa lúc này. Mừng vì hắn cược trúng, lấy được lòng Tiện Ngư! Mà sợ vì nếu không có trận đánh cược lần này, chưa chắc Tinh Mang giữ được chân Tiện Ngư ở lại, càng không thể khiến hắn thừa nhận một thân phận kinh khủng khác!
Lý Tụng Hoa không hề hoài nghi. Loại chuyện này không cần phải nghi ngờ làm gì, Tiện Ngư không có lý do gì phải nói dối.
Có lẽ giấc mộng xa vời của mình có hy vọng được thực hiện. Tiện Ngư cộng thêm Sở Cuồng sẽ là một quả bom nguyên tử!
"Uống đến tách thứ hai mới phát hiện trà này có mùi vị không tệ."
Lâm Uyên không quan sát phản ứng của Lý Tụng Hoa mà thản nhiên uống trà rồi bình luận. Sau đó hắn nhìn thấy Lý Tụng Hoa lục tung tủ trà lên, chồng chất một đống trà trên bàn làm việc.
"Cho ngươi hết!"
"Như vậy có phải không được tốt lắm?"
"Không sao, công ty rất ưu ái nhân tài, huống chi ta cũng không quá yêu thích uống trà!"
". . ."
Mấy phút sau, Lâm Uyên ôm một đống hộp trà trở về phòng làm việc của mình.
Bên ngoài, có mấy vị lãnh đạo cao tầng đến tìm Lý Tụng Hoa bàn công việc thấy Lâm Uyên ôm trà rời đi, đám người gật đầu chào hỏi. Chờ hắn đi xa, đám cao tầng mới đưa mắt nhìn nhau đầy quỷ dị.
"Đó là Tiện Ngư mà?"
"Sao hắn lại lấy đi nhiều lá trà như thế?"
"Chủ tịch bị cướp trà rồi hả?"
"Không phải chủ tịch xem trà như mạng sao?"
"Hình như đống trà quý của chủ tịch đều bị Tiện Ngư mang đi hết rồi..."
"Hắn trộm đúng không? Chủ tịch không có trong phòng?"
"Nếu chủ tịch còn trong đó có khi lại lên cơn đau tim rồi ấy chứ!"
Mấy vị lãnh đạo cao tầng vừa thảo luận vừa đi vào phòng làm việc của Lý Tụng Hoa. Sau đó biểu tình bọn hắn cứng lại trên mặt.
Chỉ thấy Lý Tụng Hoa đang đứng giữa phòng làm việc, hưng phấn đi moon walk...
Điên rồi à?!
Vì lá trà bị Tiện Ngư cướp hết nên phát điên rồi?
"Chủ tịch...?" Có lãnh đạo do dự mở miệng.
Thân ảnh Lý Tụng Hoa dừng lại. Hắn khụ khụ mấy tiếng, ánh mắt trở nên nguy hiểm: "Quên hết những gì các ngươi vừa nhìn thấy đi."
"Được." Mấy vị lãnh đạo nuốt nước miếng ực một cái. "Vừa rồi Tiện Ngư..."
"À, hắn thích uống trà nên ta cho hắn trà thôi mà lão Vương."
"Vâng." Vị lãnh đạo tên lão Vương đáp một tiếng.
Lý Tụng Hoa nói: "Ta nhớ hình như ngươi có cất giấu một hộp trà siêu phẩm không còn sản xuất nữa, về lấy đưa cho Tiện Ngư nha."
Lão Vương: ? ? ?
Chủ tịch điên thật rồi!!
. . .
"Tiện Ngư cướp trà của chủ tịch!"
Ngày hôm sau, tin tức này giống như có cánh nhanh chóng lan truyền khắp các ngóc ngách trong Tinh Mang, trực tiếp trở thành drama sốt dẻo nhất công ty.
Rất nhiều phòng ban nghe được tin này xong, trên mặt tràn đầy ngơ ngác mờ mịt. Tiện Ngư cướp trà của chủ tịch? Nói vớ vẩn cái gì đó?
Cho đến khi "chân tướng" được người ta kể lại tỉ mỉ rõ ràng:
"Ta tận mắt nhìn thấy chiều hôm qua Tiện Ngư rời khỏi phòng làm việc của chủ tịch, trong ngực ôm một đống hộp trà quý. Số lượng trà lại quá nhiều, Tiện Ngư một mình cầm không hết nên còn phải nhờ dì Trương phòng tạp vụ cầm phụ!!"
"Trong số đó có mấy hộp là hàng quý hiếm mà chủ tịch vẫn luôn cất giấu không cho ai dùng!"
"Toàn bộ công ty đều biết chủ tịch yêu trà cỡ nào, cho dù là các lãnh đạo cao tầng tới cũng không được uống ké miếng nào, kết quả Tiện Ngư một hơi ôm đi sạch, vườn không nhà trống luôn!"
"Vậy chủ tịch phản ứng như thế nào?"
"Hình như là suýt phát điên luôn ấy, tối qua trước khi tan làm khi đi ngang tầng mười tám, ai cũng nghe được trong phòng làm việc của chủ tịch truyền ra động tĩnh to lớn, nhất định là hắn ở trong phòng đập đồ rồi!"
"Có khi còn lật bàn luôn rồi ấy chứ!"
"Tiện Ngư dám ngang ngược như vậy sao?"
"Chủ tịch giận mà không nói được gì!"
"Dù sao thành tích của bộ âm nhạc và bộ điện ảnh đều phụ thuộc vào Tiện Ngư, trước đó Tiện Ngư quay phim tốn mấy trăm triệu mà công ty cũng không ngại, bây giờ Tiện Ngư bị chủ tịch chiều tới hư rồi, trực tiếp đi cướp trà luôn!"
Lời đồn đại nhanh chóng lan ra, nghe cứ như thật.
Trong đầu các nhân viên Tinh Mang lập tức não bổ ra cảnh tượng chiều hôm qua: Tiện Ngư ám chỉ với chủ tịch mình muốn uống trà, chủ tịch cố nén nước mắt lấy lá trà ra, kết quả Tiện Ngư lòng tham không đáy vơ vét toàn bộ lá trà mang đi...
Quá thảm rồi!
Chủ tịch của chúng ta khổ cực quá! Bị thuộc hạ bắt nạt tới độ này!
Thật ra lời đồn lần này cũng có liên quan đến lần trước công ty quay Tây Du Ký. Các lãnh đạo thay phiên nhau đi khuyên nhủ Tiện Ngư, cuối cùng chủ tịch tự mình ra trận, ai ngờ chủ tịch khuyên nhủ không thành còn đắp thêm tiền đầu tư!

Bình Luận

0 Thảo luận