Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 850: Bản quyền tác phẩm

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:09
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Lửa giận của Lâm Uyên vẫn chưa tiêu tan. Sau này hắn còn phải khiến Liên Minh thay thế chỗ đứng của Bộ Lạc trong giới manga! Đây là mục tiêu nho nhỏ mà Lâm Uyên đặt ra cho Ảnh Tử.
Kim Mộc đứng bên cạnh đang cẩn thận pha trà cho Lâm Uyên. "Ông chủ, ngài uống trà đi."
"Kim thúc." Lâm Uyên có hơi bất đắc dĩ với Kim Mộc.
Kim Mộc cười hắc hắc. Hắn tận mắt nhìn thấy kỳ tích phát sinh, cho tới bây giờ mỗi khi nhìn Lâm Uyên thì Kim Mộc đều cảm thấy mình đang phục vụ cho thần.
Đột nhiên điện thoại vang lên, Kim Mộc nhìn vào màn hình, mí mắt khẽ giật giật. "Bây giờ mỗi lần nhìn thấy Hàn Tể Mỹ gọi điện thoại tới tim ta đều đập thình thịch."
Lâm Uyên: ". . ."
Điện thoại đúng là Hàn Tể Mỹ gọi tới. "Xin ngài chuyển lời hỏi thăm đến cho Ảnh Tử lão sư giúp ta!"
Lời mở đầu của nàng là nhắc tới Ảnh Tử. Kim Mộc bị Ảnh Tử làm cho khiếp sợ, Hàn Tể Mỹ đương nhiên cũng thế. Loại cảm giác dạo quanh một vòng địa ngục rồi lại bay lên thiên đường quá mức rung động, đời này Hàn Tể Mỹ cũng không cách nào quên.
"Ta biết mình không làm tròn bổn phận khiến website bị tổn thất nặng nề, trong thẻ ngân hàng của ta còn 8 triệu, là tiền tiết kiệm sau nhiều năm đi làm của ta. Ta còn có ba căn hộ đứng tên mình, ta có thể bán đi hai căn để bồi thường cho Liên Minh..."
Lời nói của Hàn Tể Mỹ khiến Kim Mộc trợn tròn mắt.
"Ta đã nộp đơn từ chức." Cuối cùng, Hàn Tể Mỹ buồn bã nói một câu.
Liên Minh là một bộ phận của Tinh Mang, thư từ chức của nàng hẳn là đã đặt lên bàn lãnh đạo Tinh Mang. Nàng gọi cho Kim Mộc là để cảm ơn Ảnh Tử đã nỗ lực, cũng là để nói lời chào tạm biệt.
Kim Mộc trầm mặc. Hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Uyên, che micro lại. "Nàng muốn từ chức."
Lâm Uyên khẽ nhíu mày. Nếu theo quy tắc của thương trường thì Hàn Tể Mỹ quả thật nên từ chức. Lần này nàng phạm sai lầm quá lớn, nhưng Lâm Uyên lại không muốn dùng phương thức này để kết thúc vấn đề, dù sao hắn cũng đã xử lý xong mọi chuyện.
Đây chính là lý do Lâm Uyên không thể tự mở công ty. Hắn không có đầu óc kinh doanh của tư bản, cũng không phải là một nhà lãnh đạo hợp cách.
"Bỏ qua đi." Lâm Uyên rốt cuộc cũng đưa ra quyết định.
Kim Mộc sửng sốt, sau đó gật đầu rồi nói với Hàn Tể Mỹ: "Ảnh Tử lão sư nói ngươi đừng từ chức, website Liên Minh vẫn cần ngươi quản lý, lần sau chúng ta không thể bất cẩn như vậy nữa."
"Kim..."
"Đây là quyết định của Ảnh Tử lão sư."
"Nhưng mà..."
"Ảnh Tử lão sư sẽ nói chuyện với bên Tinh Mang."
"Ta..."
"Cứ quyết định như vậy đi. Ta cúp máy nhé."
Kim Mộc cúp điện thoại, sau đó tò mò nhìn Lâm Uyên: "Tại sao ngài không sa thải Hàn Tể Mỹ?"
"Tuy ta không hiểu chuyện kinh doanh nhưng cũng biết một điều, nếu lần này Hàn Tể Mỹ từ chức thì sẽ phải rời khỏi giới manga, vì nếu chúng ta không cần nàng thì sau này sẽ không có người trong nghề nào dám dùng nàng nữa."
Kim Mộc cười nói, "Nhưng nàng đúng là đã phạm sai lầm."
Lâm Uyên lắc đầu. "Nàng chỉ là quá coi trọng ân tình, quá tin tưởng người khác."
Tuy không hiểu rõ ràng nhưng Lâm Uyên cũng có thể đoán được hợp đồng ký với Thiên Môn và Dạ Thâm Trầm hẳn là không quá chặt chẽ.
Nghĩ kỹ lại thì hợp đồng của Lâm Uyên và công ty cũng hệt như vậy. Tinh Mang tặng cổ phần cho Lâm Uyên, nếu Lâm Uyên phản bội thì Tinh Mang sẽ phải tổn thất nặng nề. Chỉ là Lâm Uyên sẽ không phản bội, mà Thiên Môn và Dạ Thâm Trầm lại không quân tử như thế.
Ai có thể trách Hàn Tể Mỹ sai dây?
Lăng Không đúng là lợi hại, nhưng trước đó Hàn Tể Mỹ quản lý manga Bộ Lạc rất ngay ngắn rõ ràng. Trước đó Lâm Uyên hợp tác với nàng luôn rất hài lòng, chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ rời đi.
Thế nhưng hắn và Lăng Không lại không cách nào hợp nhau. Loại chuyện này làm sao có thể nói rõ ràng cho được?
Nhưng tóm lại thì về sau Liên Minh phải có các điều khoản và quy tắc chặt chẽ hơn, đó là cách để một công ty có thể tồn tại lâu dài. Bây giờ Hàn Tể Mỹ đã có một bài học thích đáng, hẳn là sẽ rất chú trọng việc này.
"Được rồi." Ngoài miệng Kim Mộc có vẻ như đang chất vấn Lâm Uyên nhưng thật ra lại cảm thấy quyết định của Lâm Uyên rất hợp tình hợp lý, có lẽ hắn vốn là người cảm tính như vậy.
"Nói cho ngài nghe một tin tốt này."
"Tin gì thế?"
"Mấy bộ manga trước đó của ngài đã lấy lại được bản quyền rồi. Bên phía manga Bộ Lạc không có lý do gì để bám víu lấy tác phẩm của chúng ta, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lại bản quyền. Đương nhiên chúng ta cũng phải trả một cái giá không nhỏ nhưng hoàn toàn có thể chấp nhận được."
Nói tới đây, Kim Mộc cười nhìn Lâm Uyên. "Đương nhiên trong đó có bao gồm bộ Thám Tử Kindaichi."
Ngươi gọi đây là tin tức tốt?
Ta đã vẽ ba bộ cùng lúc rồi! Giờ lại thêm Thám Tử Kindaichi là bốn bộ sao?!
. . .
Phòng làm việc manga cho các trợ thủ nghỉ nguyên tuần, nhưng không ngờ chỉ sau ba ngày bọn hắn lại lục tục xuất hiện.
Lâm Uyên hiếu kỳ hỏi: "Các ngươi không mệt à?"
La Vi cười đáp: "Ta gần như ngủ suốt ba ngày ba đêm, mỗi lần ăn cơm xong là lại nằm lăn ra ngủ. Mẹ ta nói nếu không đánh chiêng đánh trống thì không cách nào gọi ta dậy được."
"Chiêng trống thì nói làm gì!" Một trợ thủ tên Tiền Đa Đa kích động nói, "Cha ta muốn gọi ta dậy ăn cơm phải nhét headphone vào tai ta rồi bật kèn xô-na lên ấy, kèn xô-na đó các ngươi có tin nổi không? Tiếng động đó khiến ta muốn bể não ra!"
"Cha mẹ các ngươi làm vậy là quá hiền lành nhẹ nhàng rồi." Một trợ thủ tên Tôn Chí Tường kích động nói, "Chị ta gọi ta dậy bằng cách dùng vòi hoa sen xịt nước vào mặt ta đó!"
Mọi người hưng phấn tán gẫu về chuyện xảy ra trong ba ngày qua. Rõ ràng người nhà của bọn họ rất lo lắng nên mới phí nhiều công sức để gọi bọn họ dậy như vậy.

Bình Luận

0 Thảo luận