Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 426: Ác mộng của Lăng Phong

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:08:16
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Công ty chịu tuyên truyền cũng là vì thể diện của Tiện Ngư, nhân tiện nể mặt Tôn Diệu Hoả nhờ vào bài hát Mười Năm mà thôi.
Tuyệt đối không phải vì ôm mong đợi đối với bản Ngày Này Năm Sau.
Giai điệu giống hệt Mười Năm, chỉ đổi lời bài hát, chẳng lẽ còn có thể lên tới trời?
Trong lúc mọi người không mấy quan tâm tới việc này, thời gian đã đến ngày 10 tháng 9.
Rạng sáng ngày 10 cũng là một đêm không khác gì các đêm trước đó, khô khan và nhàm chán. Ánh trăng ngoài cửa sổ cũng chẳng tròn hơn thường ngày.
Chỉ là trong ký ức của Lăng Phong, đêm đó có vẻ lạnh bất thường...
Vốn là Lăng Phong đã đi ngủ từ lúc 9 giờ. Nhưng đến 11 giờ 30 phút, hắn đột nhiên mơ thấy ác mộng.
Hắn mơ thấy mình rơi vào một cái ao cá, một bầy cá ăn thịt há mồm ra hung hăng cắn về phía hắn!
Phập!
Miệng cá to như cái chậu máu vô cùng doạ người, Lăng Phong bị doạ đến sợ vãi cả linh hồn, hoảng hốt tỉnh lại.
Nhớ tới giấc mộng đáng sợ kia, Lăng Phong lạnh cả sống lưng, bèn bật máy điều hoà lên rồi ngồi vào máy vi tính.
Máy tính của hắn còn chưa tắt, trang website đang mở là bảng xếp hạng âm nhạc, bài hát Truy Mộng vẫn đang vững vàng đứng ở hạng hai.
"Nghe nhạc một chút vậy."
Vừa mơ thấy ác mộng xong cũng không ngủ lại được, Lăng Phong mở ứng dụng âm nhạc ra xem. Hôm nay bài hát được đề cử chính là Ngày Này Năm Sau.
Lúc này Lăng Phong mới nhớ tới hôm nay là ngày 10.
"Đúng dịp nhỉ."
Lăng Phong lẩm bẩm một câu, đeo tai nghe lên, tiện tay ấn mở bài hát.
Tuy bị Mười Năm nghiền ép trên bảng xếp hạng nhưng cá nhân Lăng Phong cũng rất thích bài hát này. Cho nên khi bản Tề ngữ ra mắt, hắn cũng muốn nghe thử một lần.
Chờ đã.
Lăng Phong đột nhiên đánh hơi được có gì đó không đúng.
Nếu mình có suy nghĩ này, vậy đám fan của Mười Năm chẳng phải cũng sẽ nghĩ thế hay sao?
Phát hiện này khiến Lăng Phong hoảng hốt. Mà lúc này bên tai hắn đã vang lên tiếng ca bằng Tề ngữ rất thuần khiết:
"Nếu như chiếc đèn chùm kia rơi thẳng xuống đây, thì có lẽ tôi đã chẳng còn tồn tại. Cho dù em không yêu tôi thì cũng đâu cần phải xa cách đến thế..."
Lộp bộp.
Tâm trạng chùng xuống. Lăng Phong hốt hoảng hơn mấy phần.
Rõ ràng là giai điệu hết sức quen thuộc nhưng phát âm bằng Tề ngữ lại khiến Lăng Phong cảm thấy nó thật xa lạ.
Tiếng hát vẫn còn tiếp tục:
"Nếu ngay lúc này tôi trở nên si ngốc, tôi vốn chẳng cần được yêu, vĩnh viễn nằm trên giường dệt mộng thì suốt quãng đời còn lại sẽ chẳng còn đau buồn..."
Biểu tình của Lăng Phong trở nên nghiêm túc. Cảm giác xa lạ này ngày càng thêm mãnh liệt!
Hắn thậm chí đang hoài nghi đây thật sự là bản Mười Năm sao?
Không phải chỉ thay đổi ca từ thôi à?
Ca từ!
Ánh mắt Lăng Phong đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn chòng chọc vào lời bài hát trong màn hình máy tính, vừa hay lúc này đã đến đoạn điệp khúc:
"Con người đều cần phải dũng cảm mà sống tiếp, có lẽ tôi nên bắt đầu thực hiện lời hứa hẹn của bản thân, chẳng hạn như học cách chịu đựng nỗi thất tình..."
Sống lưng của Lăng Phong càng lúc càng cứng ngắc. Rõ ràng đã mở máy điều hoà mà hắn lại thấy lạnh lẽo vô cùng.
Bên tai là điệp khúc của Ngày Này Năm Sau, đoạn cao trào rót vào đầu như gió lạnh thổi ập vào mặt khiến Lăng Phong tưởng như mình đang rơi vào hầm băng.
"Ngày này năm sau sẽ không còn mất ngủ nữa, giường nệm cũng đã đổi. Biết đâu lại có thể gặp lại em trong tiệc cưới của một ai đó."
"Ngày này năm sau, lại tròn một năm tôi không gặp em, lòng vẫn không nỡ thay đổi. Rời xa em 60 năm, chỉ mong còn có thể nhận ra con cái em, vào giây phút lâm chung vẫn có thể nghe em nói một câu... 'tạm biệt'."
Lăng Phong lấy mền quấn chặt người lại, muốn khóc mà không khóc nổi, không biết vì bị bài hát làm cho cảm động hay vì những nguyên nhân khác.
Ca khúc còn chưa kết thúc, hắn đã cảm thấy đời mình tàn rồi. Tâm tình Lăng Phong đột nhiên kích động.
Gạt người!
Đám Tinh Mang gạt người!
Đây đâu phải là bản Mười Năm sửa lời chứ?!
Đây rõ ràng là một ca khúc hoàn toàn mới, từ ý cảnh đến giọng hát, thậm chí chủ đề cũng hoàn toàn khác biệt!
Nếu nói hai bài hát có gì giống nhau nhất thì đó tuyệt đối không phải là giai điệu, mà là... đều quá êm tai, quá ưu tú rồi!
Con cá này biến thái vừa vừa thôi!
Rốt cuộc là hắn làm sao làm được? Chỉ là đổi lời ca khúc lại có thể khiến bài hát trở nên khác biệt một trời một vực, thậm chí không hề kém bản gốc một chút nào?
Vấn đề này dường như đã có câu trả lời trong câu kết của bài.
"Có thể gặp được em khi còn sống là tôi đã dùng hết cả vận may trong đời. Đến ngày đó mới nhận ra rằng... chúng ta đã từng thở chung một bầu không khí."
Lăng Phong bỗng nhiên không còn nóng nảy.
Sự thương cảm và bất đắc dĩ của người đàn ông cô độc vẫn lượn lờ theo các nốt nhạc khiến Lăng Phong trở nên ngây dại.
Từ đầu tới cuối hắn đều không hề phát hiện, từ lúc bật điều hoà là hắn đã bật nhầm chế độ làm lạnh.
. . .
Cũng trong đêm đó, ngoài Lăng Phong ra còn có rất nhiều người cũng giống như hắn, yêu ai yêu cả đường đi lối về nên tiện tay mở Ngày Này Năm Sau lên nghe.
Đúng như Lăng Phong dự liệu.
Nhưng khi ngày càng nhiều người lọt hố bài hát này, tất cả mọi người đều nhất trí với nhau rằng đây không phải là phiên bản Tề ngữ của Mười Năm!
Bài hát này có tên của nó, đó là Ngày Này Năm Sau.
Đến đây thì khu vực bình luận bên dưới ca khúc đã bùng nổ, trong đó bình luận được ấn like nhiều nhất chính là:
"Đã biết Tiện Ngư là cao thủ chơi đùa sáng tác, lại suýt nữa quên mất Tiện Ngư cũng là tồn tại đỉnh cấp trong giới viết ca từ!"
Bên dưới là đủ loại khen ngợi.
"Trời ạ, [Có thể gặp được em khi còn sống là tôi đã dùng hết cả vận may trong đời.] ta cũng là người viết lời bài hát, nhưng mẹ nó tế bào não của ta không cách nào viết ra được loại ca từ thế này!"
"Ta nghe bài Mười Năm không khóc, nhưng khi nghe Ngày Này Năm Sau lại khóc như mưa."
"Trước khi bật bài hát này, ta cho là mình sẽ được nghe lại một bản Mười Năm khác, sau khi nghe xong mới biết mình vừa nghe Ngày Này Năm Sau."

Bình Luận

0 Thảo luận