Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
"Người từng bên ta gần gũi như vậy mà giờ lại tiêu tán như mây khói, điều duy nhất ta có thể khẳng định là ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên ngươi..."
Trên sân khấu, Lâm Uyên nhìn về một phương hướng.
"Mẹ..."
Dao Dao đưa khăn giấy cho mẹ, Lâm Huyên lại cầm lấy lau nước mắt cho bà. Giờ khắc này Lâm Uyên rất muốn đi xuống sân khấu, đến bên mẹ để an ủi, nhưng hắn không thể làm như thế.
Nơi này là một biển người, nếu hắn tự ý làm ra hành động khác thường sẽ khiến cục diện rơi vào hỗn loạn. Hắn không muốn trở thành gánh nặng của các nhân viên công tác hậu trường.
Lâm Uyên hiểu được vì sao mẹ lại rơi lệ. Bởi vì Lemon là bài hát sẽ khiến người ta nhớ tới những người thân đã khuất.
Trong phòng đạo diễn, Đồng Thư Văn gằn giọng nói: "Đây là ca khúc Sở ngữ đầu tiên của Tiện Ngư, nhưng hắn chinh phục không chỉ một mình người Sở châu."
Đây là đại nhạc hội của Tiện Ngư, cũng là vương quốc âm nhạc của riêng hắn!
Lúc này chương trình chỉ mới đi được một phần ba nhưng khán giả đã được trải nghiệm đủ loại tâm tình, tươi đẹp có, rung động có, vui vẻ có, bi thương có.
Nhìn fan hâm mộ ở bốn khán đài, Lâm Uyên nói: "Tiếp theo là màn chọn bài hát. Ta sẽ chọn ngẫu nhiên một khán giả dưới khán đài để người đó yêu cầu bài hát."
Khán giả lập tức vui vẻ chờ mong mình được chọn trúng, ai nấy đều bận rộn suy nghĩ xem mình muốn nghe bài gì.
"Vừa rồi bài Lemon có hơi bi thương, thật ra ta hy vọng khán giả được chọn trúng có thể lựa chọn bài hát vui vẻ một chút." Lâm Uyên nói, "Xin mời khán giả ngồi ở khán đài phía tây, hàng thứ hai, ghế số 6..."
Đồng Thư Văn trước đó đã căn dặn Hàn Phi nên chọn những hàng gần sân khấu, bởi vì sẽ thuận tiện chuyển micro hơn.
Các khán giả rối rít nhìn về phía khán đài tây. Mà ở nơi đó, Chu Mông ngẩn ra, nàng theo bản năng lấy hai tấm vé trong túi áo ra xem, sau đó hưng phấn hét ầm lên, vội vàng lay vai bạn trai Vương Vũ còn chưa tỉnh hồn:
"Cưng à, Tiện Ngư lão sư chọn trúng ngươi rồi! Ngươi có thể chọn bài hát!!"
Vương Vũ ngẩn ngơ.
Ta được yêu cầu bài hát với Tiện Ngư?
Trong lúc nhất thời, Vương Vũ khẩn trương đến mức nói không nên lời. Mà lúc này nhân viên công tác đã đưa micro tới.
"Xin chào." Lâm Uyên cất tiếng chào hỏi.
Vương Vũ bình ổn lại tinh thần, sau đó hồi hộp nói: "Chào Tiện Ngư lão sư, rất cảm ơn ngài đã cho ta cơ hội này. Ta muốn chọn một ca khúc tặng cho bạn gái ta, chúng ta đã yêu nhau được hai năm rồi..."
Bất ngờ bị thồn cơm chó vào mồm, vẻ mặt khán giả xung quanh trở nên quái dị. Mà những người đi xem ca nhạc cùng người yêu đều lộ vẻ hâm mộ.
Có cô gái còn nhìn bạn trai với vẻ mong đợi: "Nếu ngươi có cơ hội chọn bài hát, ngươi sẽ chọn bài tặng cho ta chứ?"
"Đương nhiên rồi!" Đám con trai kiên định đáp.
Vương Vũ đang cầm micro đột nhiên quay sang hỏi Chu Mộng: "Ngươi muốn nghe bài gì?"
Chu Mộng nâng tay che miệng, hốc mắt đã đỏ lên, khoé môi nàng cong lên thành một nụ cười ngọt ngào. Nàng nói vào micro:
"Thật ra ta rất muốn chọn bài Nóc Nhà, bởi vì ta và hắn thường hát karaoke bài này, nhưng Tiện Ngư lão sư đã hát bài này vào lúc nãy rồi..."
"Không sao." Trên sân khấu, Lâm Uyên ôn hoà đáp, "Ta đã biết nên hát bài gì."
Khán giả vô cùng mong đợi nhìn lên sân khấu, đám người Tôn Diệu Hoả ngồi ở hàng ghế VIP cũng trở nên hiếu kỳ.
Thời gian quá ngắn, mọi người đều không biết Tiện Ngư sẽ hát bài gì cho phù hợp tình hình, đại đa số nhạc của Tiện Ngư đều là tình ca bi thương. Cho đến khi phần nhạc dạo xa lạ mang theo vẻ dồn dập vui nhộn vang lên...
"Bài hát mới?!" Hai mắt Trịnh Tinh sáng lên.
Vẻ mặt của Dương Chung Minh rõ ràng là ngoài ý muốn. Chu Mộng càng thêm hưng phấn ôm lấy cánh tay bạn trai!
Soạt!
Trên màn hình lớn xuất hiện tên bài hát khiến vô số khán giả thét lên chói tai. Từng đôi tình nhân càng thêm rúc vào nhau.
Tên bài hát là Bong Bóng Tỏ Tình!
Bài hát mới! Lại là bài hát mới!
Tiếng nhạc dạo kéo dài hơn hai mươi giây, tiếng hát hữu lực của Lâm Uyên vang lên:
"Trong tiệm cà phê bên bờ sông Seine, anh nâng tách lên thưởng thức vẻ đẹp của em, rồi lưu lại dấu môi anh trên đó."
"Tiệm hoa hồng đã viết sai tên người nhận mất rồi, bong bóng tỏ tình lại bị gió thổi sang bên kia đường, mỉm cười nhẹ bay lên bầu trời..."
Thật là bắt tai! Đây là phản ứng đầu tiên của khán giả.
Cùng là bài hát mới nhưng bản nhạc Lemon mang lại cảm giác buồn thương bất đắc dĩ, mà bài này lại ấm áp ngọt ngào, lan toả niềm hạnh phúc khắp cả sân vận động. Điểm giống nhau duy nhất là đều cực kỳ bắt tai!
Trong tiếng ca, trên sân khấu đột nhiên xuất hiện vô số bong bóng đủ màu!
Khán giả toàn trường lập tức thét chói tai, cảnh tượng trước mắt vừa lãng mạn vừa ngọt ngào, hoàn toàn xoá đi không khí bi thương trước đó, tâm tình mọi người lại đến cao trào.
"Thật là đẹp!" Trịnh Tinh thất thần hỏi, "Sông Seine nằm ở đâu?"
Duẫn Đông mặt đơ đáp: "Triệu châu."
"Còn lá rơi trên đại lộ Champs?"
"Cũng ở Triệu châu."
Vũ Long cười nói: "Bạn học Duẫn Đông thật là giỏi địa lý, không thể không nói, bài hát này quá hợp với tình thế."
"Đúng vậy." Diệp Tri Thu cũng toét miệng cười, "Tiện Ngư chuẩn bị quá đầy đủ cho ca nhạc hội!"
"Lại là một ca khúc lưu hành kinh điển. Có lẽ sau này bài hát sẽ thường xuyên xuất hiện trong lễ cưới, mùa giải âm nhạc tháng sau hẳn là rất thú vị."
Trên sân khấu, Lâm Uyên rất nhập tâm vào bài hát, giọng hắn vừa hoạt bát vừa tràn đầy tình yêu:
"Em nói rằng theo đuổi em khó lắm, để cho anh biết khó mà lui. Em không cần quà cáp đắt tiền, chỉ muốn một chiếc lá rơi trên đại lộ Champs."
"Hãy cứ tạo ra một cuộc hẹn hò đầy lãng mạn, đừng lo sợ mọi thứ sẽ rối tung lên. Bởi lẽ có được em đồng nghĩa rằng anh đã có được cả thế giới này..."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận