Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Trung châu là trung tâm nghệ thuật của Lam Tinh, đám người đó rất khó đối phó. Tần châu đúng là quê hương của âm nhạc, nhưng đám người làm nhạc đỉnh cấp ở Tần châu hầu như đều đã đến Trung châu rồi.
Nguỵ Hảo Vận lớn tiếng nói: "Tiện Ngư lão sư am hiểu nhất chính là sáng tạo ra kỳ tích!"
Đám cư dân mạng bình thường chỉ thấy Tiện Ngư muốn giành quán quân một năm liên tục là ngang ngược, nhưng người trong giới mới hiểu việc đó khó khăn đến thế nào!
Điều này có liên quan đến mặt mũi và danh dự của giới nhạc đàn!
Nếu Tiện Ngư làm được thì hắn sẽ toả ra quang mang đến chói mắt, sẽ khiến cho một số người cảm thấy khó chịu.
Trước đủ loại sóng gió chực chờ như vậy, các lãnh đạo cao tầng trong Tinh Mang đương nhiên cũng trợn mắt há hốc mồm!
"Ngươi nghiêm túc?" lão Chu tìm tới hỏi Lâm Uyên, "Ý ta là việc trở thành quán quân một năm liên tục ấy..."
Lâm Uyên gật đầu. Lão Chu nhất thời không biết nên nói cái gì.
Đứa nhỏ này có hiểu rõ tình trạng của mình bây giờ không?
Lát sau lão Chu mới nói: "Công ty chắc chắn sẽ ủng hộ mọi quyết định của ngươi, nhưng trong việc này công ty cũng không thể giúp được gì nhiều, cuối cùng vẫn phải dựa vào ngươi xông pha về phía trước, nhất là khi đám người bên Trung châu xuất thủ."
"Trung châu?" Lâm Uyên ngẩn ra, "Không phải Trung châu còn chưa gia nhập vào khối thống nhất sao?"
Đứa nhỏ này quả nhiên là không hiểu tình hình.
Lão Chu cười khổ: "Có phải ngươi không hiểu vì sao Trung châu chưa thống nhất mà lại có thể thò tay vào bảng xếp hạng âm nhạc Tần Tề Sở Yến Hàn không?"
Lâm Uyên gật đầu.
Lão Chu không vội vàng trả lời mà mở máy chiếu trong phòng làm việc lên. Một khắc sau, bản đồ Lam Tinh xuất hiện trước mặt Lâm Uyên.
Lão Chu chỉ tay vào bản đồ nói: "Lam Tinh có tám châu lớn, ngoại trừ Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ thì còn có Trung châu ở giữa."
Lâm Uyên gật đầu: "Cái này ta biết."
Lão Chu nói với vẻ phức tạp: "Trong bảy châu Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ thì khó nói rõ châu nào mạnh hơn, bởi vì mỗi châu có một lĩnh vực mình am hiểu nhất. Chẳng hạn như Tần châu giỏi âm nhạc, Sở châu giỏi manga hoạt hình, Tề châu giỏi điện ảnh..."
"Cái này ta cũng biết."
"Không, ngươi không biết. Với tiền đề này, có phải ngươi cho rằng Tần châu chúng ta là nơi có nền âm nhạc mạnh nhất, mà điện ảnh ở Tề châu thì lợi hại nhất?"
"Không phải sao?"
"Đúng, mà cũng không đúng."
". . ."
Thấy Lâm Uyên không hiểu, lão Chu cười nói: "Thật ra những cách nói này đều được xây dựng giữa bảy đại châu với nhau, tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận rằng không tính Trung châu trong đó. Vì Trung châu mới là cái nôi của Lam Tinh, là nơi có đẳng cấp cao nhất!"
Lâm Uyên bất ngờ: "Âm nhạc của Trung châu còn lợi hại hơn Tần châu?"
Lão Chu cao giọng nói: "Âm nhạc của Trung châu lợi hại hơn Tần châu, điện ảnh của Trung châu mạnh hơn Tề châu, nói chính xác thì toàn bộ các lĩnh vực nghệ thuật trên Lam Tinh, Trung châu đều đứng ở vị thế bá chủ tuyệt đối!"
Lâm Uyên cái hiểu cái không: "Cho nên tất cả mọi người mới không chơi với Trung châu?"
Lão Chu bị chọc cười: "Cách nói này của ngươi cũng thú vị lắm. Đúng là mọi người không muốn chơi với Trung châu, cho nên các loại xếp hạng của Lam Tinh đều không tính Trung châu vào. Nhưng nguyên nhân không chỉ vì thực lực tổng hợp của Trung châu nghiền ép bảy châu còn lại, mà còn vì cư dân ở Trung châu về cơ bản đều là người từ bảy đại châu Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ di chuyển tới. Nếu không ngươi cho rằng tại sao thực lực Trung châu lại mạnh như thế? Còn không phải là vì bọn hắn liên tục hấp thu toàn bộ nhân tài từ bảy châu hay sao!!"
Lâm Uyên chớp chớp mắt. Hắn đã hiểu được tình huống đại khái.
Lão Chu nhìn về phía bản đồ Trung châu: "Chính quyền cao nhất Lam Tinh trấn giữ ở Trung châu. Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ chia để trị, bên trên không thể không lo lắng một ngày nào đó các châu sẽ thoát ly sự khống chế này, cho nên mới ban bố phương án tiến cử nhân tài vào Trung châu. Nhân tài cao cấp nhất trong mọi lĩnh vực sẽ bị Trung châu chỉ đích danh qua đó, vì vậy bọn hắn lắc mình một cái đã biến thành người Trung châu. Sau nhiều năm hấp thu nhân tài, Trung châu mới trở thành châu mạnh nhất trên Lam Tinh. Đương nhiên chúng ta đều không thể không thừa nhận cho dù bảy đại châu không cung cấp nhân tài cho Trung châu thì chỉ riêng quyền thống trị của bọn hắn cao hơn hẳn các châu khác đã đủ khiến bọn hắn làm bá chủ Lam Tinh rồi."
Lâm Uyên đã hiểu ý lão Chu.
Trung châu vốn là khu vực mạnh nhất Lam Tinh, bộ máy chính quyền cũng tập trung ở đó, lại thêm hàng năm đều hấp thu nhân tài nên mới hoàn toàn nghiền ép các châu khác như vậy.
Chẳng trách không ai muốn chơi với bọn hắn.
Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ là một cấp bậc, mà Trung châu lại ở tầng mây khác.
Lão Chu nhún vai: "Nhưng từ sau khi Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ thống nhất, kế hoạch tiến cử nhân tài đã dừng lại. Dù sao cũng sắp thống nhất hết rồi, mọi người cùng chung tay quản lý thôi. Nhưng Trung châu về cơ bản vẫn là nơi tập quyền..."
Cuối cùng vẫn là yếu tố chính trị.
Lâm Uyên tổng kết lại một câu: "Cho nên Trung châu có thể tham gia tranh đoạt mùa giải âm nhạc là bởi vì trong số bọn hắn đều có người đến từ Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ."
"Đúng vậy, bọn hắn có hộ khẩu của cả hai châu!" lão Chu cười nói, "Hộ tịch rất khó sửa đổi, mà để trở thành người có hai hộ khẩu ở hai châu lại càng khó. Đây là chỗ tốt của những nhân tài nhập tịch Trung châu. Cho nên hiện tại Trung châu chỉ có một nửa cư dân sinh ra và lớn lên ở Trung châu, một nửa còn lại đều là nhân tài đến từ bảy châu và hậu nhân của bọn họ. Mà những nhân tài có hai hộ khẩu này đều có thể tham dự tranh đoạt bảng xếp hạng và đánh lén ngươi, ngươi nghe rõ chưa?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận