Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 757: Đừng từ bỏ

Ngày cập nhật : 2025-10-02 11:09:09
Người dịch: GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH
Dịch và đăng tải các chương mới nhất tại TruyenYY.vip
-----------------
Hắn đi mua vé máy bay, hãng máy bay thông báo phải một tháng sau mới có chỗ.
Hắn chuyển sang đi xe buýt, vừa ngồi lên xe thì xe hư.
Bởi vì bóng ma tâm lý từ nhỏ nên hắn không thể đi thuyền, bèn tự mình lái xe ra ngoài, không ngờ lại gặp phải sự kiện "rò rỉ hạt nhân".
Hắn xuống xe bỏ chạy, nhưng lại bị một đám người mặc đồ phòng hộ bắt trở lại.
Trong rạp chiếu phim, các đại biểu điện ảnh không ai nói gì. Mọi người đột nhiên cảm thấy Đào Nguyên Trấn thật khủng bố! Nó giống như một tù giam thật lớn, cứ thế giam giữ Truman từ nhỏ tới hiện tại, cho dù hắn giãy giụa cỡ nào cũng không thể thoát đi.
Trong phim, vô số người đang xem phát sóng trực tiếp thì tràn đầy phấn khởi thảo luận về nhất cử nhất động của Truman, bọn hắn yêu thích Truman, nhưng không ai có thể hiểu được nỗi khổ của hắn.
Không.
Có một cô gái, chính là cô gái đã từng có ý định nói ra chân tướng cho Truman biết, có lẽ nàng đang ở bên ngoài Đào Nguyên Trấn, nàng cũng xem Buổi Diễn Của Truman rất nhiều năm nay. Khi nàng nhìn thấy Truman chật vật đối kháng với cả thị trấn, hai mắt nàng đã đỏ bừng.
"Đừng từ bỏ nhé..." Nàng lẩm bẩm.
Truman bắt đầu tuyệt vọng.
Hắn tìm tới bạn thân Mã Long, kể lại những chuyện mình đã gặp phải. Người bạn thân an ủi: "Không có ai đang mưu hại ngươi cả..."
Khi Truman nảy sinh ý định rời đi, tất cả mọi người đều giới hạn hắn. Vợ hắn dùng tiền bạc giới hạn hắn, mẹ hắn dùng tình thân giới hạn hắn, mà bây giờ bạn thân Mã Long cũng dùng tình bạn để giới hạn hắn.
Lúc này.
Camera đột nhiên đổi sang góc nhìn của tổ chế tác, người đàn ông trung niên tiếp nhận phỏng vấn ở đầu phim đang tỉ mỉ thiết kế lời thoại cảm động của Mã Long:
"Từ khi ngươi mới bảy tuổi, chúng ta đã là bạn của nhau rồi..."
Trong rạp chiếu phim yên tĩnh đến đáng sợ. Toàn bộ đại biểu điện ảnh đều rùng mình vì sợ hãi, Diệp Hồng Ngư mất tự nhiên điều chỉnh tư thế ngồi, Phan Lỗi dùng hai tay xoa xoa bắp tay.
Bất đắc dĩ, phẫn nộ, thương cảm...
Giờ khắc này, bọn họ chỉ hận không thể nhảy vào trong phim nói cho Truman biết, Đào Nguyên Trấn là một trò lừa bịp từ đầu tới đuôi! Tất cả mọi người đều đang đóng kịch, tất cả bọn họ đang thao túng tâm lý ngươi, đạo đức bắt cóc ngươi!
Tất cả mọi người đều vô cùng khát vọng Truman có thể phát hiện ra chân tướng, sau đó xông ra khỏi cái nhà giam nhìn như ôn hoà nhưng kỳ thực lại rất khủng khiếp này!
Truman bắt đầu bàng hoàng. Hắn không phân biệt được đâu là giả đâu là thật nữa.
Mà đúng lúc này, cha của Truman lại xuất hiện. Mã Long nói: "Hắn là đầu nguồn của mọi vấn đề, ta đã tìm được hắn..."
Trong phòng đạo diễn, người đàn ông trung niên đang đạo diễn cảnh quay cha con gặp lại vô cùng cảm động, hai cha con ôm nhau giữa dàn băng khô bốc khói lượn lờ.
"Phối nhạc!"
"Quay cận cảnh!"
"Đặc tả ống kính!"
Cảnh quay đẹp tuyệt khiến mọi người cảm động, các khán giả đang theo dõi Truman cũng lệ nóng doanh tròng.
Trong phòng đạo diễn, các trợ lý vỗ tay thật to! Người chế tác lại lần nữa hoá giải nguy cơ Truman muốn trốn đi. Hoá ra trong ba mươi năm qua đã có không ít lần như vậy, mà tổ chế tác bọn hắn đã bóp chết rất nhiều cơ hội để Truman biết được chân tướng!
Lần này cũng thế.
Nhưng trong rạp chiếu phim, các đại biểu điện ảnh lại cảm thấy rùng mình, toàn thân nổi đầy gai ốc.
"Người chế tác thật tàn nhẫn!"
"Hắn là chúa tể chưởng khống cuộc đời của Truman!"
"Đám khán giả trong phim quá mức lạnh lùng!"
"Bọn họ còn cho rằng cảnh đó cảm động, thật khiến người ta muốn nôn mửa!"
"Người chế tác cũng bị chính mình làm cho cảm động kìa."
"Chắc hắn đang nghĩ, "ta làm vậy là vì muốn tốt cho ngươi"!"
"Suy nghĩ của hắn rất nguy hiểm."
Tất cả đại biểu điện ảnh đều cảm thấy tuyệt vọng. Truman lại bị gạt một lần nữa.
"Không đúng nha." Phan Lỗi hồ nghi nói.
Diệp Hồng Ngư khô khốc mở miệng: "Không đúng chỗ nào?"
"Ngươi không phát hiện sao? Bộ phim đã đi được hai phần ba chặng đường, nếu lúc này Truman còn chưa phát hiện chân tướng thì tiết tấu của phần sau phim sẽ rất có vấn đề, trừ phi Tiện Ngư dự định để bộ phim kết thúc mà Truman vẫn không hay biết gì." Phan Lỗi phân tích.
Diệp Hồng Ngư ngơ ngẩn. Kết cục phim sẽ tàn khốc như vậy sao? Tiện Ngư dự định để cho Truman đến cuối cùng vẫn không phát hiện chân tướng?
Truman lại khôi phục trạng thái như lúc đầu phim. Nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, giống như đã hoàn toàn từ bỏ ý định rời đi.
Các đại biểu điện ảnh cau mày. Đây hiển nhiên không phải điều mọi người muốn thấy. Việc Truman không rời đi nữa giống như một cây gai đâm vào đáy lòng mọi người.
Nhưng mà...
Ngay khi khán giả trong phim thì nhiệt tình hào hứng, khán giả ngoài phim thì nghẹn ở cổ họng, nội dung phim lại đột ngột xoay ngược!
Truman không hề từ bỏ!
Hắn né tránh các camera ghi hình ở khắp mọi nơi, lặng lẽ rời đi trong đêm khuya thanh vắng!
"Hắn ý thức được!"
"Hắn lại muốn chạy trốn!"
Các đại biểu điện ảnh lần đầu tiên lớn tiếng hoan hô, trên mặt ai nấy đều là vẻ hưng phấn và mong đợi.
Trong phim, đoàn làm phim rốt cuộc đã phát hiện vấn đề! Toàn bộ Đào Nguyên Trấn đều bị xốc lên, tất cả các diễn viên đều đi tìm Truman!
Vì muốn có nhiều ánh sáng hơn để dễ bề tìm kiếm, người chế tác trực tiếp cho mặt trời mọc lên...
Hoá ra toàn bộ Đào Nguyên Trấn là một phim trường khổng lồ. Nếu đứng từ vũ trụ nhìn xuống Lam Tinh có thể nhìn thấy công trình Đào Nguyên Trấn rất rõ ràng.
Trước giờ bộ phim chưa hề giải thích Đào Nguyên Trấn lớn cỡ nào, kết quả cảnh này vừa ra, toàn bộ rạp phim đều sợ đến choáng váng. Thật là một công trình hùng vĩ!
Nhưng mà...
Truman đi đâu rồi?
Đoàn làm phim điên cuồng tìm kiếm nhưng không có kết quả. Cuối cùng bọn hắn nhìn thấy trên biển có một chiếc thuyền.
Truman ra biển rồi!
Cái người đến cầu cũng không dám đi, chỉ cần thấy nước biển là toàn thân run lẩy bẩy kia lại dám một mình chèo thuyền ra biển!

Bình Luận

0 Thảo luận